Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1076: Ngươi có muốn hợp tác không?

Đạo Vô Hưu nói cũng có lý, BOSS là của hệ thống, rơi ra cái gì đều là chuyện do hệ thống sắp đặt, không hề liên quan đến Đạo Vô Hưu.

“Thế thứ này ngươi có cần hay không?” Đạo Vô Hưu lại hỏi.

"Vớ vẩn! Sao lại không!" Vương Viễn nói: "Ta vất vả như thế, kiểu gì cũng phải có món đồ giảm thiểu tổn thất tới mức thấp nhất chứ!"

Vương Viễn ồn ào một phen rồi cầm lấy vòng kim cô, tùy tiện đội nó lên đầu.

Đây là lần đầu tiên Vương Viễn đội "mũ" kể từ khi vào Thiếu Lâm Tự, nhưng quả thật cái món đồ trang sức này đội trên chiếc đầu tròn vo sáng bóng của hắn trông có chút buồn cười.

"Phụt, ha ha ha ha!"

Tất cả mọi người nhìn thấy bộ dạng này của Vương Viễn đều không thể nhịn được mà cười thành tiếng.

Hai tên vô liêm sỉ Mario và Bôi Mạc Đình còn khoa trương tới mức nằm phịch xuống đất, ôm bụng lăn lộn cười. Vương Viễn siết chặt nắm đấm vang lên tiếng rắc, sau đó thò tay vào trong ngực lấy ra một Đại Xuân Số 2.

Hai tên Mario và Bôi Mạc Đình vội vã đứng lên, nghiêm túc nói: "Thực ra cũng có gì đáng cười đâu! Mọi người nghiêm túc một chút đi!"

Món đồ thứ ba là một trang bị dành cho nữ, có tên Thất Thải Nghê Thường, chính là một bộ đồ thời trang... không có bất cứ thuộc tính nào hết, hay còn gọi là rác rưởi.

Cuối cùng được Nhất Mộng Như Thị nhận về.

Những thứ sau đó đều là trang bị cấp Ưu Tú, ngoại trừ một kiện thần khí, Niên Thú BOSS cũng không cho thêm cái gì hay ho nữa, công pháp mà mọi người khát vọng nhất cũng chẳng hề rơi ra dù chỉ một quyển.

Mặc dù ở giai đoạn này, trang bị Ưu Tú có giá không hề rẻ, nhưng đặt vào sự kiện lớn như Niên Thú BOSS thì xem ra chút kém cỏi.

Đám người Vương Viễn đều là những cao thủ hàng đầu, không ai trong số họ thiếu một hoặc hai món trang bị Ưu Tú như này.

Sau khi lấy hết trang bị, xác của Niên Thú hóa thành một luồng sáng vàng, rồi chậm rãi dần dần ngưng tụ lại.

"Cạch!"

Cuối cùng, nó ngưng tụ thành một viên hình tròn lớn bằng nắm tay và rơi trên mặt đất.

"?"

Vương Viễn bước tới nhặt thứ hình tròn đó lên.

Hồi Xuân Đại Địa

Thuộc loại: Đạo cụ đặc biệt

Công dụng đặc biệt: Khôi phục cảnh vật được lựa chọn trở về dáng vẻ cách đây mười hai giờ.

Giới thiệu vật phẩm: Ngưng tụ sức mạnh tiên nguyên lực của Niên Thú, có thể khiến vạn vật trở lại dáng vẻ xuân sắc như ban đầu.

"Cho ngươi!"

Vương Viễn liếc mắt nhìn thoáng qua, rồi đưa Hồi Xuân Đại Địa cho Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Thứ này là đạo cụ đặc biệt, chắc hẳn được thiết kế ra để sửa chữa lại những cảnh tượng bị Niên Thú phá hủy. Nhà của Vương Viễn không bị phá hư, nên không cần dùng đến thứ này. Ngược lại trụ sở bang phái Vạn Thánh Sơn bị Niên Thú biến thành một mớ hỗn độn (Niên Thú: ????), đưa thứ này coi như tặng một cái nhân tình cũng tốt.

“Không cần tiền?” Bạch Hạc Lưỡng Sí không dám cầm, sợ bị Vương Viễn bẫy.

“Xem ra ngươi có hiểu lầm rất sâu với lão tử rồi, ta là cái loại người không biết xấu hổ như thế sao?" Vương Viễn nói.

"Ừm..." Bạch Hạc Lưỡng Sí cau mày, tựa như đang rất suy tư về vấn đề mà Vương Viễn nói.

Lúc này Vương Viễn lại nói: "Lấy thứ này đổi pháo, ngươi có ý kiến gì không?"

"Đệt! Ta biết ngay mà!" Bạch Hạc Lưỡng Sí đen mặt nói.

Tuy pháo trúc không dễ đánh, nhưng cuối cùng vẫn có thể kiếm được, số pháo hiện giờ Vương Viễn cầm chẳng qua chỉ là sản lượng đánh trong một ngày của Vạn Thánh Sơn mà thôi.

Nhưng trụ sở bang phái này lại là kết quả sau một năm kiến thiết của hàng chục ngàn con người Vạn Thánh Sơn.

Nên chọn cái nào, Bạch Hạc Lưỡng Sí đương nhiên không cần phải do dự.

Cầm lấy Hồi Xuân Đại Địa từ tay Vương Viễn, Bạch Hạc Lưỡng Sí phóng linh khí trong quả cầu ra.

"Vụt!"

Một luồng sáng màu vàng phóng lên trời, lấy Bạch Hạc Lưỡng Sí làm trung tâm, dần dần lan tỏa ra xung quanh. Ánh sáng vàng đi đến đâu, những tòa kiến trúc bang phái bị đám người Vương Viễn và Niên Thú phá hủy đều khôi phục lại hình dáng ban đầu một cách thần kỳ đến đấy.

Ngay cả những cái hố khổng lồ tràn đầy mặt đất cũng trở nên phẳng lì như lúc đầu, giống như chưa hề bị phá hủy.

Nhìn thấy trụ sở bang phái một lần nữa khôi phục lại hình dáng ban đầu, đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí đều vui mừng khôn xiết, tất cả lo lắng sốt ruột lúc trước đều trở thành hư không.

"Ha ha! Thế nào, hợp tác với chúng ta không thiệt chứ?" Vương Viễn cười nói.

"Ừm, không lỗ!"

Bạch Hạc Lưỡng Sí nghĩ ngợi một lúc, cuối cùng vẫn gật đầu.

Mặc dù phải phân đồ Tết với đám người Vương Viễn, nhưng điều đó cũng hợp với lẽ thường, dù sao Niên Thú cũng là do nhóm của Vương Viễn giết chết.

Hơn nữa đồ rơi ra từ Niên Thú cũng chỉ có hai thứ đáng giá nhất.

Một là Hồi Xuân Đại Địa, hai là Tử Vận Thiên Kiếp.

Hồi Xuân Đại Địa Bạch Hạc Lưỡng Sí được lấy không, Tử Vận Thiên Kiếp do Phi Vân Đạp Tuyết mua đi, đúng vậy, là mua đi! Chuyện mua đồ không có gì lạ, đối thủ cạnh tranh là ai mới quan trọng.

Cho dù có cho đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí cơ hội cạnh tranh, thì khả năng cướp được món đồ này trong tay Phi Vân Đạp Tuyết vẫn gần như bằng không.

Cho nên về bản chất, đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí không được lời từ đồ của Niên Thú, nhưng cũng không chịu thiệt.

Chuyện gì cũng chẳng phải làm, chỉ cần đứng một bên đánh nước tương là đã kiếm được một nửa điểm tích lũy, còn bảo vệ được trụ sở bang phái. Nếu nói bản thân mình thua thiệt, chỉ sợ Vương Viễn sẽ trực tiếp dùng đống thuốc nổ còn lại sửa chữa Vạn Thánh Sơn thêm lần nữa mất.

"Còn muốn hợp tác nữa không?"

Vương Viễn khẽ cười, nheo mắt tiếp tục nói.

"Hả?"

Bạch Hạc Lưỡng Sí nghe vậy, thoáng ngẩn người rồi hỏi: "Hợp tác như thế nào?"

Nếu không phải vì lượng pháo tích trữ của Vạn Thánh Sơn không đủ giết chết Niên Thú BOSS, chỉ sợ Vạn Thánh Sơn và Một Đám Ô Hợp đã không có cơ hội hợp tác rồi. Lúc này, Niên Thú BOSS đã chết, bọn họ không còn mục tiêu chung thì làm sao hợp tác được.

"Muốn giết Niên Thú, cái quan trọng nhất là gì?"

Vương Viễn hỏi Bạch Hạc Lưỡng Sí.

"Pháo!"

Bạch Hạc Lưỡng Sí trả lời chắc nịch.

Vạn Thánh Sơn chính vì nỗi khổ không đủ pháo mới lôi kéo đám người Vương Viễn đến đây giết chết Niên Thú.

"Sau đó là gì?"

Vương Viễn lại hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận