Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 653: Bảo đao Đồ Long, kích vào để nhận

Tuyệt học bản thiếu bình thường đều là năm đến mười trang không giống nhau, muốn góp đủ bộ không biết phải tốn bao nhiêu thời gian tìm kiếm. Nhưng Cửu Âm Chân Kinh này chỉ có hai quyển thượng hạ, nói cách khác, chỉ cần tìm được quyển thượng là có thể thu hoạch được một bộ tuyệt học, bởi vậy có thể thấy được chỗ quý giá của Cửu Âm Chân Kinh bản thiếu này.



[Giang hồ thông cáo]: Hôm nay là sinh thần một trăm tuổi của Trương Tam Phong chân nhân của phái Võ Đang, chúc Trương lão sư tiên phúc vĩnh hưởng thọ cùng trời đất.

Lúc Vương Viễn đang hưng phấn, trên bầu trời đột nhiên truyền đến tiếng thông cáo của hệ thống.

Trong thế giới trò chơi, NPC đức cao vọng trọng có địa vị vô cùng quan trọng ở giang hồ, bất kể là sinh nhật hay ngày mất của bọn họ, hệ thống đều sẽ phát thông cáo.

Trương Tam Phong chính là Thái Sơn Bắc Đẩu trong chốn võ lâm, hai phe chính tà đều rất tôn trọng lão, sinh thần một trăm tuổi lại là chuyện lớn, hệ thống có thông cáo cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

"Trương lão đầu một trăm tuổi, sống dai thật đấy! Không biết Huyền Từ lão đầu có thể sống đến một trăm tuổi hay không đây!!"

Hắn nhìn thấy thông cáo xong thì tự lẩm bẩm một mình.

Vương Viễn vừa dứt lời, một con chim bồ câu trắng vỗ cánh phành phạch đáp xuống đầu hắn.

Dùng bồ câu đưa tin, người gửi là: Huyền Từ.

"Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến!" Vương Viễn lờ mờ mở thư ra, chỉ thấy trong thư viết đúng năm chữ "Nhanh chóng quay về núi!"

Đúng là đừng nhắc thì thôi, vừa thấy năm chữ kia, không hiểu sao Vương Viễn lại thấy nhức đầu.

Vương Viễn nhận được bồ câu đưa thư của Huyền Từ không chỉ một lần, cơ bản mỗi lần nội dung thư đều không khác nhau lắm, mà lần nào hắn về cũng chẳng có chuyện gì tốt đẹp, lần này không chừng lão lại muốn mình đi làm chuyện xấu xa nào đó cũng nên.

Thế nhưng hết cách rồi, ai bảo người ta là sư phụ mình chứ! Hơn nữa còn là sư phụ có thể trục xuất mình khỏi sư môn.



Trong Đại Hùng Bảo Điện, Huyền Từ ngồi đó nhắm mắt dưỡng thần như thể đã cách mấy chục năm.

"Sư phụ, ngài tìm ta có chuyện gì vậy?" Vương Viễn đi đến trước mặt Huyền Từ, nhỏ giọng hỏi.

Huyền Từ nghe tiếng thì mở mắt ra, kéo một chiếc bồ đoàn lại, hiền lành bảo: "Đại Xuân đấy à? Lại đây ngồi đi!"

"…"

Vương Viễn không còn gì để nói.

Với hiểu biết của hắn với Huyền Từ, lão già này tỏ thái độ càng tốt thì ắt chuyện càng chẳng lành.

"Ngài nói đi!" Vương Viễn ngồi trên bồ đoàn, cung kính nói.

"Ngươi đã nghe nhắc đến câu ‘Võ lâm chí tôn, bảo đao Đồ Long’ chưa?" Huyền Từ cũng không dài dòng, đánh nhanh thắng nhanh hỏi thẳng Vương Viễn.

"Thứ ngài đang nhắc đến có phải là ‘bảo đao Đồ Long, kích vào nhận ngay’ không?" Vương Viễn sửa lời.

"A di đà phật!"

Vẻ mặt của Huyền Từ kiểu thương cho bất hạnh của hắn nhưng lại giận vì hắn hèn nhát, không biết tranh đấu: "Đã bảo ngươi đọc nhiều mà ngươi không chịu nghe… Bảo đao Đồ Long chính là một kiện thần binh lợi khí trong chốn võ lâm, có thể hiệu lệnh thiên hạ!"

"Lợi hại như vậy sao?" Vương Viễn ngạc nhiên hỏi: "Có phải nó ở trên người ngài không?"

Sau mấy lần cáo mượn oai hùm, Vương Viễn đã biết danh hiệu của Huyền Từ có sức nặng bao nhiêu, không chỉ có cao thủ chính phái mà ngay cả cao thủ tà đạo nghe đến danh hiệu của lão cũng sẽ nể mặt đôi phần, nói là hiệu lệnh thiên hạ cũng không tính là quá khoa trương.

"Sao lại ở trên người ta được!"

Huyền Từ thở dài bảo: "Mười mấy năm trước, sau khi Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn của Ma giáo cướp lấy cây đao này ở Vương Bàn Sơn thì đã mất tích với Trương ngũ hiệp của phái Võ Đang. Nghe nói Trương ngũ hiệp đã trở về, hơn nữa còn có con với yêu nữ Ma giáo."

"A? Đứa bé kia là Trương Vô Kỵ?" Tính nhiều chuyện của Vương Viễn chồi lên.

"Là ai ta cũng không rõ! Dù sao nghe nói Trương ngũ hiệp đã kết bái với Tạ Tốn, y nhất định biết tung tích của Đồ Long Đao." Huyền Từ lạnh nhạt nói.

"Cho nên ngài muốn Đồ Long Đao phải không?" Lúc này Vương Viễn cũng nghe ra ý tứ trong lời Huyền Từ.

Kế đó hắn buồn bực bảo: "Với địa vị của ngài bây giờ, có Đồ Long Đao hay không có gì khác biệt đâu."

Mặc dù chưa ai gọi Huyền Từ là võ lâm chí tôn, nhưng phái Thiếu Lâm chính là môn phái đứng đầu võ lâm chính đạo, Huyền Từ là chưởng môn của Thiếu Lâm tự, tuyệt đối là võ lâm chí tôn của chính đạo. Đồ Long Đao chẳng qua chỉ là một vật biểu trưng, nào bằng được thân phận chưởng môn phái Thiếu Lâm hiện tại.

"A di đà phật!"

Huyền Từ niệm một tiếng dài: "Người xuất gia sao có thể mê luyến vật trần tục, chỉ là Đồ Long Đao có ý nghĩa phi phàm, lưu lạc bên ngoài sẽ khiến võ lâm tranh đoạt."

"Ngài sợ người khác lấy được Đồ Long Đao sẽ có địa vị ngang bằng với Thiếu Lâm sao?" Vương Viễn đúng là đủ gian trá, lập tức lĩnh hội ra ý trong lời nói của lão hồ ly Huyền Từ.

Một võ lâm không cần hai võ lâm chí tôn, nếu Đồ Long Đao đã là biểu tượng của võ lâm chí tông thì nếu những người khác đoạt được thanh đao này khẳng định sẽ uy hiếp đến địa vị của Huyền Từ.

Vả lại Trương Thúy Sơn là một trong Thất Hiệp Võ Đang, phái Võ Đang và Thiếu Lâm tự từ trước đến nay đều có chiều hướng quyền thế ngang bằng, Trương Tam Phong một đời tông sư càng có uy vọng kinh người. Nếu để phái Võ Đang có được Đồ Long Đao thì danh hiệu võ lâm chí tôn của Thiếu Lâm tự sẽ phải nhường lại cho bọn họ.

Lão hòa thượng Huyền Từ coi trọng danh vọng và địa vị của phái Thiếu Lâm còn hơn cả sinh mạng của mình, dĩ nhiên sẽ không cho phép Đồ Long Đao rơi vào tay kẻ khác.

"Đại Xuân à!"

Huyền Từ cười khổ một tiếng, lời ít ý nhiều bảo: "Ngươi là người thông minh, có một số việc ngầm hiểu trong lòng là được, không cần thiết phải nói ra…"

"…"

Vương Viễn không phản bác lại được.

Hắn suy tư một lát rồi bảo: "Trương Tam Phong không dễ chọc, ở ngay trước mặt lão và đồ đệ của lão cướp Đồ Long Đao, chuyện này…"

Vương Viễn không phải đứa trẻ trâu không biết tự lượng sức mình, ngược lại hắn rất biết xem xét tình hình.

Trương Tam Phong là ai chứ? Cả chốn võ lâm ai cũng biết động đến cao thủ nổi danh cấp Thần cấp 100 Đông Phương Bất Bại của Nhật Nguyệt Thần Giáo và cướp đao của đồ đệ Trương Tam Phong là hai chuyện có độ nguy hiểm cực cao, tỉ lệ tử vong lên tới hơn 99%. Vương Viễn lại chẳng phải kẻ ngu, sao dễ dàng bị Huyền Từ lừa gạt được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận