Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1420: Lên cấp 100

“Cảnh giới gì?” Vương Viễn hỏi.

“Vô chiêu thắng hữu chiêu!” Quách Tĩnh trả lời: “Chỉ có cao thủ không bị hạn chế bởi bất cứ loại chiêu thức nào mới có thể lĩnh ngộ được uy lực chân chính của bộ quyền pháp này!”

“Nói như vậy nếu ta muốn lĩnh ngộ bộ quyền pháp này thì cần phải đạt tới cảnh giới trên cao thủ tuyệt đỉnh?” Vương Viễn hỏi.

“Không sai!” Quách Tĩnh nói: “Ngươi cứ yên tâm giao cho ta đi, ta sẽ giúp ngươi luyện nó đến cảnh giới cao nhất!”

Nói xong, Quách Tĩnh vỗ một cái vào người Vương Viễn, lấy ra một quyển thư tịch rách tung toé ở trên người hắn. Sau đó Quách Tĩnh chắp hai tay lại, Dã Cầu Quyền chui vào trong cơ thể y.

[Hệ thống nhắc nhở: Dã Cầu Quyền rơi mất..].

Vương Viễn lại nhìn chằm chằm vào thanh công pháp một cách ngây ngẩn, hắn thầm nghĩ trong lòng: Cao thủ tuyệt đỉnh mới có thể lĩnh ngộ được cảnh giới cao nhất... Má nó, ông đây sắp phi thăng tới nơi rồi, tuyệt đỉnh hay không tuyệt đỉnh thì còn ý nghĩa gì nữa chứ? Luyện đến đại thành chẳng qua là để tăng thuộc tính mà thôi...

“Sau khi tu luyện Dã Cầu Quyền tới đại thành, ta sẽ gửi bồ câu đưa thư báo tin cho ngươi biết!” Quách Tĩnh lấy được Dã Cầu Quyền xong bèn nói với Vương Viễn: “Đến lúc đó ngươi tới thành Tương Dương tìm ta!”

“Được, phiền toái Quách đại hiệp!”

Vương Viễn ôm quyền với Quách Tĩnh: “Bây giờ thành Tương Dương đã không còn việc gì, tiểu tăng phải dắt binh về các quốc gia, không quấy rầy nữa!”

“Ngày nào đó thiên hạ thái bình! Chúng ta sẽ cùng nhau nâng chén ăn mừng!” Quách Tĩnh đứng dậy tạm biệt Vương Viễn.

Cảnh tượng thay đổi, Vương Viễn rời khỏi phụ bản thành Tương Dương, bên tai lập tức truyền tới tiếng nhắc nhở của hệ thống: Ngươi hoàn thành nhiệm vụ [Thiên hạ là ưu tiên hàng đầu] cấp bậc Chí Cao Vô Thượng, danh vọng thế giới tăng lên... Danh vọng thành Tương Dương tăng lên... Điểm cống hiến môn phái tăng lên... Điểm danh dự Thiếu Lâm tự tăng lên... Giang hồ lịch duyệt tăng lên...

Điểm tăng lên liên tục khiến Vương Viễn nhìn không kịp, đều là mấy thứ như điểm danh vọng, cống hiến,… tăng lên, thực lực cũng không tăng lên quá nhiều. Chẳng qua Vương Viễn là đại sư huynh của Thiếu Lâm Tự, nhiệm vụ này đã trực tiếp tăng điểm danh dự của Thiếu Lâm tự ở trên giang hồ lên một trạng thái rất cao.

Cuối cùng tại thời điểm giang hồ lịch duyệt tăng lên, một luồng ánh sáng vàng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp rót vào bên trong cơ thể của Vương Viễn.

“Vù vù vù vù!”

Mấy tia sáng lóe lên từ trên người Vương Viễn, cấp bậc của hắn đột nhiên liên tiếp tăng mạnh, trực tiếp nhảy vọt đến cấp một trăm.

“Thế này…”

Thấy cấp bậc của mình lập tức tăng lên nhiều như vậy, Vương Viễn vô cùng kinh ngạc.

Cũng không phải hắn chưa từng làm qua nhiệm vụ cao cấp, nhiều nhất cũng chỉ lên một, hai cấp mà thôi. Sau khi cấp bậc của người chơi từ cấp tám mươi trở lên, tốc độ thăng cấp sẽ chậm đến cực hạn, cho dù là nhiệm vụ hoạt động loại hình lớn, cũng sẽ không tăng lên quá nhiều, cấp bậc càng về sau, tốc độ nâng cấp sẽ càng chậm hơn.

Cái khác không nói, chỉ nói riêng loại thổ hào như Phi Vân Đạp Tuyết kia, mỗi ngày cầm đạo cụ cày kinh nghiệm đó, từ cấp chín mươi tăng lên cấp một trăm cũng cần đến hơn nửa tháng. Mà Vương Viễn chỉ hoàn thành có một nhiệm vụ thôi, lại tăng thẳng lên đến cấp một trăm, quả thực là như tên lửa vậy.

Trong trò chơi, cấp bậc của người chơi tuyến một hiện tại nói chung ở khoảng cấp một trăm, sau khi Vương Viễn đến cấp tám mươi trở lên, đã cố hết sức cày công pháp, và độ thành thạo, đối với sự gia tăng của cấp bậc, hắn cũng không để tâm cho lắm, cho nên vẫn chưa thể tính là người chơi tuyến một cao cấp, lúc này lại trực tiếp nhảy đến hàng đầu trong trò chơi, mức độ tăng nhanh của cấp bậc tuyệt đối không có địch thủ.

Bấy giờ, hắn cuối cùng cũng hiểu ra. Nhiệm vụ cấp bậc Chí Cao Vô Thượng này cũng không phải giống như mình đã nghĩ lúc trước, cao hơn “Kinh Thiên Động Địa” một cấp bậc, mà đây là một hình thức nhiệm vụ đặc thù. Trong hình thức nhiệm vụ này, phần thưởng là các loại giang hồ lịch duyệt, cống hiến môn phái phong phú, và phần thưởng cộng thêm thuộc tính như độ danh dự.

Chính vì như vậy, sau khi phụ bản của Vương Viễn hoàn thành, phần thưởng nhận được cũng chỉ có thăng cấp thuộc tính cộng thêm như cấp bậc và danh vọng, mà không có phần thưởng mang tính thực chất như tăng thực lực lên gì đó.

Như vậy xem ra, nhiệm vụ này và cái tên của nhiệm vụ cũng xứng với nhau.

Lấy Thiên Hạ Làm Đầu, nghe cái tên thôi cũng biết không phải là nhiệm vụ có trộn lẫn với phần thưởng trang bị và võ học. Dù sao người chân chính có thể lấy thiên hạ làm đầu, cũng sẽ không để ý đến việc giành được lợi ích, người có thể lấy thiên hạ làm đầu, giành được phần thưởng cũng sẽ nghiêng về danh vọng.

Nhiệm vụ này vừa hoàn thành, danh vọng của Vương Viễn đã tăng lên trên diện rộng, trong mắt của NPC, hắn đã là hiệp khách nổi tiếng thiên hạ. Không chỉ danh vọng Thiếu Lâm tự tăng lên rất nhiều, mà thân là Nam Viện đại vương của nước Liêu, danh vọng ở nước Liêu của hắn cũng lên như diều gặp gió. Hành động mượn sức của bốn phương để đẩy lùi Mông Cổ, ở trong mắt dân chúng các nước, tên tuổi của Vương Viễn đã như sấm dậy bên tai.

“Có gì hữu dụng đâu!”

Đối với phần thưởng như vậy, Vương Viễn vô cùng không đồng ý. Hắn là người theo chủ nghĩa thiết thực, danh vọng chó má như vậy đối với hắn mà nói hoàn toàn không đáng để nhắc đến. Mọi người đều biết, có danh vọng thiên hạ đến cỡ nào, cũng không thể chân thực bằng một thanh thần binh, hay hai quyển tuyệt học, dù sao thực lực mới là sức sản xuất số một, nắm đấm lớn thì nói gì cũng có lý hết.

Nhưng thật sự thì Vương Viễn cảm thấy không sao cả. Bởi vì giúp Tương Dương đẩy lùi lính Mông Cổ, vốn là do Vương Viễn tự nguyện, ngay từ đầu hắn cũng không có mưu cầu phần thưởng gì, có thể mở nhiệm vụ này đã là cơ duyên xảo hợp rồi. Huống chi thu hoạch của hắn trong nhiệm vụ lần này cũng không thấp.

Độ thành thạo của Dã Cầu Quyền đó đã lên đến một triệu, nếu kêu bản thân hắn đi luyện từng quyền một, không biết phải luyện đến ngày tháng năm nào nữa, lần này có Quách Tĩnh giúp đỡ luyện hộ, không biết tiết kiệm được bao nhiêu sức lực. Huống chi bản thân mình không chỉ lĩnh ngộ được một môn dị thuật, mà còn cầm được một phôi thần binh, cái này cũng xem như là thu hoạch ngoài ý muốn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận