Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 454: Giúp Kiều Phong cũng có phần thưởng.

(Kháng Long Hữu Hối) (Tàn trang chiêu thức)

Loại hình: Quyền chưởng

Cấp bậc: Không

Giới thiệu công pháp: Chiêu đầu tiên của tuyệt học “Hàng Long Thập Bát Chưởng” đương thời.

Điều kiện học: Căn cốt 52

Bối cảnh công pháp: Kháng Long Hữu Hối, Hữu Dư Bất Tẫn, điểm ảo diệu và tinh túy nhất của Hàng Long Chưởng.

Chiêu thức của Hàng Long Chưởng không nhiều, nhưng mỗi một chưởng đều là tuyệt học, “Kháng Long Hữu Hối” chính là một trong những chiêu thức quan trọng nhất.

Dù sao cũng là thức mở đầu của Hàng Long Chưởng, chỉ có học được một chiêu này thì mới xem như nắm giữ nội dung cốt lõi của Hàng Long Chưởng.

Theo những gì Vương Viễn chứng kiến, trong số những người chơi tu luyện Hàng Long Thập Bát Chưởng, bất kể là Thương Khung Thần Cái hay Băng Hỏa Độc Long đều bắt đầu học từ một chiêu này, mà như Cung Hỉ Phát Tài, Lê Sinh hay chính bản thân hắn là những người học Hàng Long Chưởng không được đào tạo chính quy, đều chọn một chiêu bất kỳ để học...

Điều này cũng đã chứng minh, truyền nhân Hàng Long Chưởng chính tông, tất nhiên sẽ phải lĩnh ngộ “Kháng Long Hữu Hối” trước tiên.

Sở dĩ Kiều Phong truyền lại cho Vương Viễn một chiêu này, hiển nhiên cũng đã coi Vương Viễn là truyền nhân chân chính của “Hàng Long Chưởng”.

Nhấn vào nút học, tàn trang hóa thành một luồng ánh sáng bay vào bên trong cơ thể của Vương Viễn.

Nhắc nhở của hệ thống: [Bạn lĩnh ngộ chưởng đầu tiên của “Hàng Long Nhập Bát Chưởng” – “Kháng Long Hữu Hối”. Cảnh giới của “Hàng Long Nhập Bát Chưởng” tăng lên, cảnh giới hiện tại “Lược Hữu Tiểu Thành”, căn cốt +15, lực tay +15...]

(Kháng Long Hữu Hối) (chiêu thức)

Không gì địch nổi: Chủ động, chân đạp càn vị, công kích mục tiêu phía trước, dùng bảy phần chưởng lực, có tỷ lệ 60% đẩy lùi mục tiêu, giữ lại ba phần dư lực có thể triệt tiêu sát thương lần thứ hai.

Hàng Long thần chưởng: Bị động, uy lực của Hàng Long Chưởng Pháp tăng lên 20%. (Cảnh giới chưởng pháp càng cao, uy lực tăng lên càng cao, tăng lên cao nhất 100%.)

Giới thiệu công pháp: Một chiêu của chưởng pháp tuyệt học “Hàng Long Nhập Bát Chưởng”, chính là điểm cốt yếu của Hàng Long Chưởng. Thông thạo một chưởng này có thể lĩnh ngộ Hàng Long Chưởng Pháp một cách sâu hơn, do đó tăng lên uy lực của chưởng pháp. Căn cốt và lực tay của người sử dụng càng cao, uy lực càng mạnh. Điểm hiệp nghĩa sẽ tăng sát thương và uy thế của chưởng pháp này lên.

“Má nó chứ!!”

Nhìn thấy cột thuộc tính “Hàng Long Nhập Bát Chưởng” của mình giờ phút này, Vương Viễn không khỏi sửng sốt.

Không hổ là chưởng pháp tinh túy nhất của Hàng Long Chưởng, công pháp của mình trực tiếp tăng lên một cảnh giới, hơn nữa bị động Hàng Long thần chưởng còn tăng lên toàn bộ uy lực của bộ chưởng pháp này, hơn nữa một chưởng này còn có dư lực triệt tiêu sát thương lần thứ hai.

Cái gọi là sát thương lần thứ hai tương tự một chiêu hư hoảng của Hư Thực Chưởng – chưởng lực sẽ bạo kích lần thứ hai.

Chiêu thức bình thường chỉ bạo kích một lần, sau khi chưởng lực chấm dứt thì sẽ lập tức vào trạng thái hồi chiêu, mà loại chiêu thức này sẽ bạo kích lần thứ hai, khiến người ta khó lòng phòng bị, không nghĩ tới võ học Hàng Long Chưởng mạnh mẽ như vậy, cảnh giới tối cao lại tồn tại song song cả cương và nhu, không hổ là chưởng pháp tuyệt học mạnh nhất trong truyền thuyết!

Chỉ nói về uy lực, “Kháng Long Hữu Hối” có lẽ kém xa “Chấn Kinh Bách Lý”, “Phi Long Tại Thiên” – chiêu thức sát thương thuần, nhưng nó lại là một chưởng không thể thiếu nhất.

“Khụ khụ khụ!”

Ngay lúc Vương Viễn đang vô cùng kích động, đột nhiên cách đó không xa truyền tới tiếng ho khan.

Vương Viễn và Kiều Phong nghe thấy tiếng vội vàng quay đầu lại, chỉ thấy Hư Thanh đã tỉnh lại.

Nhưng điều khiến cho hai người cảm thấy kinh ngạc chính là, tiếng ho khan của Hư Thanh nhẹ nhàng mềm mại, hiển nhiên là giọng của một thiếu nữ.

“Oa...”

Hai người ngây người đến cực điểm, Hư Thanh oa một tiếng phun hết cơm tối ra ngoài, không những thế còn nôn ra máu tươi, cùng lúc đó da mặt trên mặt nàng ấy cũng trở nên lỏng lẻo, rơi xuống mặt đất.

Ngay sau đó, một đầu tóc dài xõa tung.

Hư Thanh này sao có thể là một vị hòa thượng, rõ ràng là một thiếu nữ.

Chờ hai người trông thấy rõ dáng vẻ của người nọ, lập tức đồng loạt kêu lên: “Cô nương A Châu?”

“Khụ khụ... Là ta.”

A Châu đáp một tiếng, suy yếu ho khan nói: “Ngưu Đại ca, ta phải cảm ơn ngươi! Phương trượng Huyền Từ không dùng một chưởng đánh chết ta, ngươi thì suýt chút nữa đã lắc chết ta rồi...”

“Ha ha...”

Vương Viễn cười ha ha, ngượng ngùng nói: “Ta nào biết là ngươi, ta đã nói nhìn bóng lưng của ngươi trông rất quen mắt mà. Dịch Dung Thuật cao minh như vậy, ta phải đoán ra là ngươi từ lâu rồi mới đúng.”

Kiều Phong lại hơi nhướng mày, nghiêm túc nói: “Cô nương A Châu hoá trang thành dáng vẻ kia, lẻn vào Thiếu Lâm để làm gì?”

“Đa... Đa tạ Kiều bang chủ liều mình giúp đỡ!”

Đầu tiên A Châu cúi đầu thi lễ với Kiều Phong, sau đó nói một cách đứt quãng: “Trùng hợp đi ngang qua Thiếu Lâm tự, chỉ là cảm thấy chơi rất vui, sau đó lại “tiện tay” trộm ít đồ... Không nghĩ tới Kiều bang chủ và ta vốn không hề quen biết, vậy mà...”

Nói tới đây, A Châu lắc đầu, sắc mặt vô cùng phức tạp, sau đó móc ra một quyển sách nói: “Đây là kinh thư mà ta trộm được ở Bồ Đề Viện, vốn định đưa cho công tử, nhưng hiện giờ tiểu nữ không còn sống được lâu nữa, thôi thì tặng cho Kiều đại ca vậy.”

“Đây là chí bảo của Thiếu Lâm - “Dịch Cân Kinh”!” Kiều Phong liếc nhìn bìa sách, sau đó lại lật vài trang, nói: “Đáng tiếc tất cả đều là chữ Phạn, ta xem không hiểu, huynh đệ Đại Xuân, ngươi cầm về trả Thiếu Lâm tự đi.”

Dứt lời, Kiều Phong sang tay, đưa “Dịch Cân Kinh” cho Vương Viễn.

“Sao ngươi không tìm người phiên dịch cho ngươi?” Vương Viễn kinh ngạc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận