Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1042: Tân nương tử Ngưu Đại Xuân

Đáng thương nhất lúc này là Đạo Khả Đạo. Thằng nhãi này bị tống cho hai phần thức ăn cho chó, lệ rơi đầy mặt, âm thầm mắng chửi trong lòng: "Con mẹ nó, lão tử đã tạo cái nghiệt gì, mà lại để cho ta nhận phải nhiệm vụ này."

"Các ngươi xong chưa!"

Trong lúc hai người Dương Long thâm tình nhìn nhau, một giọng nói thê lương cắt đứt bầu không khí trong phòng.

Nét mặt già nua của Cầu Thiên Xích đen xì nói: "Hiện tại là lúc nào mà các ngươi còn có tâm tư nói chuyện yêu đương."

"Ách..."

Bị Cầu Thiên Xích quấy rầy, mọi người lập tức hoàn hồn.

Tiểu Long Nữ tiến tới nắm tay Dương Quá hỏi: "Quá Nhi, tại sao ngươi lại ở đây?"

"Ngày đó, sau khi ngươi mất tích, ta đã đuổi theo tới nơi này... Không thể ngờ cô cô lại..." Dương Quá nhìn đồ cưới trên người Tiểu Long Nữ, nước mắt lại chảy xuống.

"Ta..."

Tiểu Long Nữ khẽ cắn môi, không định giải thích thêm.

"Ngươi chính là tân nương tử của Công Tôn Chỉ?" Cầu Thiên Xích gắt gỏng hỏi.

"Chưa thành thân!" Tiểu Long Nữ thản nhiên nói.

"Ha ha ha!"

Cầu Thiên Xích cười ha ha: "Quả nhiên có vài phần quyến rũ, là ngươi cam tâm tình nguyện hay là ông ta bắt ép?"

"Chuyện này..." Tiểu Long Nữ nhìn Dương Quá rồi nói: "Vừa không muốn, cũng không phải bắt ép."

"Ta hiểu rồi!" Cầu Thiên Xích lại cười nói: "Có phải họ Dương này phụ ngươi hay không, nên trong lòng ngươi khó chịu?"

"..."

Tiểu Long Nữ không nói gì.

"Đàn ông trong thiên hạ không có ai là đồ tốt!" Cầu Thiên Xích lập tức dè bỉu.

"Này này này, đừng có vơ đũa cả nắm!" Vương Viễn sửa lại.

"Hừ!"

Cầu Thiên Xích lại nói: "Nhìn dáng vẻ của ngươi hẳn là cũng trúng độc hoa Tình rồi."

"Ừ!"

Tiểu Long Nữ gật gật đầu.

"Chỉ cần các ngươi giết Công Tôn Chỉ giúp ta! Ta sẽ lấy giải dược cho các ngươi!" Cầu Thiên Xích lấy một cái bình nhỏ từ trong ngực ra.

"Này... Đây là cái gì?"

Vương Viễn hỏi.

"Máu! Của ta!" Cầu Thiên Xích nói: "Bế Huyệt Công là một môn kỳ công, tu luyện công pháp này bắt buộc phải ăn chay, phàm là dính mặn sẽ bị phá công. Tiểu cô nương, ngươi đi bái đường với Công Tôn Chỉ lúc uống chén rượu giao bôi để cho ông ta uống nó là được!"

"Không! Không thể!"

Dương Quá phản đối: "Nếu cô cô ta bái đường với Công Tôn Chỉ kia, chẳng phải là thành thân rồi sao?"

"Đúng vậy!" Cầu Thiên Xích nói: "Rồi giết ông ta không phải sẽ thành quả phụ sao."

Cầu Thiên Xích thật là một thiên tài logic, Công Tôn đại lang chết không oan.

"Cầu tiền bối, ngươi đừng có bắt ép người khác theo ý nghĩ của mình được không!" Vương Viễn thật sự cạn lời: "Ngươi không phải là muốn ép Long cô nương mưu sát chồng hả?"

"Ngươi im miệng cho ta!" Dương Quá căm tức nhìn Vương Viễn. Mưu sát chồng gì chứ, từ này dùng hơi quá đáng rồi.

"Chỉ cần hai người các ngươi yêu nhau, thì dùng phương thức gì để ở bên nhau cũng đâu có vấn đề? Cho dù Long cô nương từng thất thân trong tay người khác thì có sao đâu?" Cầu Thiên Xích âm dương quái khí nói.

"..."

Dương Quá nghe Cầu Thiên Xích nói vậy, dường như rất xúc động, cúi đầu nói: "Cô cô, ngươi đồng ý không? Chỉ cần ngươi đồng ý, chúng ta giết Công Tôn Chỉ rồi lấy giải dược rời đi. Nếu ngươi không muốn thì chúng ta đi ngay bây giờ, vượt qua bảy bảy bốn mươi chín ngày hạnh phúc vui vẻ."

"Chuyện này..." Tiểu Long Nữ nhìn Dương Quá nói: "Ta muốn ở cùng một chỗ với ngươi, muốn ngươi còn sống, ta không muốn thành thân với ông ta."

"Ngươi không giết ông ta? Ông ta có thể thả cho các ngươi đi?" Cầu Thiên Xích tiếp tục cười lạnh.

"Được rồi, được rồi!"

Vương Viễn không nhịn được nói: "Không phải là thành thân sao, ta đi bái đường với Công Tôn Chỉ!"

"Hòa thượng ngươi, thật sự là làm bậy!"

Cầu Thiên Xích lớn tiếng trách mắng: "Ta biết võ công ngươi cao, nhưng bộ dạng này của ngươi sao có thể bái đường với Công Tôn lão cẩu được?"

Vương Viễn cao 1m89, dáng người phải tới 150kg, con mẹ nó đứng một chỗ chính là một pho tượng phật.

Công Tôn Chỉ phải mù mới không nhận ra tân nương tử của mình là ai.

"Không thì cho con gái bà đi! Bộ dạng nàng không tồi, dáng người cũng tốt!" Vương Viễn cười xấu xa.

"Cút!" Mọi người đồng loạt dựng ngón giữa với Vương Viễn.

Mẹ nó, rốt cuộc trong đầu tên chó hòa thượng này chứa bao nhiêu xấu xa mới nghĩ ra cách để con gái bái đường với ba ruột chứ.

"Ha ha! Không nói giỡn nữa!"

Vương Viễn cười khà khà, sử dụng thuật Dịch Dung, sau khi nhập tên Tiểu Long Nữ vào, thân hình Vương Viễn vặn vẹo một hồi, biến thành bộ dạng Tiểu Long Nữ trước mặt bao người.

"Này... Này..."

Tống Dương và Đạo Khả Đạo thì không sao, bọn họ đã được chứng kiến kỹ năng biến thái này của Vương Viễn, lúc này tuy vẫn tấm tắc cảm thấy kỳ lạ nhưng không đến mức kinh ngạc.

Mấy người Dương Quá thì lại ngây ngẩn cả người.

Vương Viễn mặc đồ cưới màu đỏ, dẫm một chân lên băng ghế, diễu võ dương oai lớn lối nói: "Ha ha, trâu bò chưa?"

Dương Quá đen cả mặt, nhìn Tiểu Long Nữ, lại nhìn Vương Viễn, tức tới mặt trắng bệch.

Hình tượng nữ thần của Tiểu Long Nữ trong mắt mọi người lập tức sụp đổ, chỉ có Tiểu Long Nữ thấy vậy lại bật cười thành tiếng.

Tên cẩu hòa thượng này thật sự là không bớt lo.

"Trâu bò, trâu bò..."

Một giọt mồ hôi cực lớn từ trên cái đầu trọc của Cầu Thiên Xích lăn xuống. Cầu Thiên Xích tán thưởng một tiếng, run rẩy đưa bình nhỏ chứa máu cho Vương Viễn.

Mặc dù lão bà này đã bị chặt đứt gân tay, cầm thứ gì cũng không tốn sức, chỉ là tay run.

"Đùng! Đùng! Đùng!"

Vương Viễn vừa nhận lấy bình nhỏ, trong viện đột nhiên vang lên ba tiếng pháo, chắc là giờ lành đã tới.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới giọng của một thị nữ: "Liễu cô nương, canh giờ đã tới, phải bái đường rồi! Ta hầu hạ ngài mặc quần áo."

"Không cần!"

Vương Viễn dùng thuật Nói Bằng Bụng, học giọng điệu lạnh nhạt của Tiểu Long Nữ nói: "Ta sẽ tự mình đi ra!"

"A... Được rồi!"

Do sự mê hoặc của thuật Nói Bằng Bụng, thị nữ sửng sốt một chút rồi xoay người rời đi.

"Các ngươi mai phục ở phía sau, xem lệnh ta mà làm!"

Sau khi Vương Viễn nói xong thì phủ khăn voan lên, ngênh ngang mở cửa phòng đi ra ngoài.

"Rầm!"

"Ai da, đập đầu rồi!"

"..."

Mọi người trong phòng nghe vậy thì đen cả mặt.

Vương Viễn đi tới cuối hành lang thì đã thấy thị nữ đứng chờ hai bên, thị nữ dìu Vương Viễn đi tới đại sảnh.

Lúc này, có người xướng lễ nói: "Giờ lành đã đến, tân nhân cùng bái thiên địa!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận