Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1264: Cốt truyện ẩn [Cầu Mà Không Được]

“Đù, ngươi bảo đi là bọn này phải đi hả? Tam ca, hắn…”

Phong Ba Ác còn muốn nói gì đó thì bị Công Dã Càn bịt mồm lại. Sau khi rời khỏi đình nghỉ mát, Công Dã Càn mới mắng gã: “Cái tên có mắt mà như mù, không thấy người ta muốn diệt cả đám bằng được à mà còn muốn lao lên trả thù? Nếu không phải cái tay thối tha của ngươi làm bậy, lão Tam đâu đến nỗi bị người ta giết chết!”

Phong Ác Ba biết mình là mầm mống tai họa, hung thủ gián tiếp gây ra cái chết của Bao Bất Đồng nên không dám mở miệng cãi lại, chỉ đành lặng lẽ khiêng thi thể Bao Bất Đồng, leo lên ngựa rồi vội theo hai người Đặng Bách Xuyên rời đi.

Hư Trúc đưa mắt nhìn bóng dáng ba người kia rời đi, im ỉm không nói một lời, không thèm chào hỏi gì đã men theo đường lớn tiến về phía đông.

“Ê! Ngươi đi đâu đấy?”

Vương Viễn lớn tiếng gọi với sau lưng.

“Không cùng chí hướng không thể cùng nhau mưu sự nghiệp!” Hư Trúc nói: “Ngộ Si sư thúc là người có Phật pháp đứng đầu Thiếu Lâm, còn là Hiệp Chi Đại Giả, Phật Môn Hiệp Thánh, vì sao lại đi lạm sát kẻ vô tội? Lời đồn trên giang hồ chắc không phải thật, từ giờ trở đi, ta tu Phật pháp của ta, ngài tu Phật pháp của ngài, chúng ta là đồng môn nhưng không tu một đạo…”

“Nói điểm chính!”

Hư Trúc nói: “Hai ta không đi chung đường, ta không trở về Thiếu Lâm tự với ngài nữa, ta phải đi tìm sư thúc tổ Huyền Nan”

“Đậu mòe!!!”

Vương Viễn đen mặt. Tên hòa thượng khó ưa kia đúng là cứng đầu cứng cổ, chỉ vì mình giết Bao Bất Đồng nên phải phân rõ ranh giới với mình.

“Hừ!” Vương Viễn cười lạnh nói: “Đây là nơi tà ma phái Tinh Túc thường xuyên qua lại, với chút đạo hạnh kia của ngươi, có thể sống đến lúc gặp Huyền Nan là cả vấn đề lớn đó!”

“A di đà phật, cho dù ta có táng thân trong tay tà mà cũng liên quan gì đến Ngộ Si sư thúc đâu?” Hư Trúc bướng bỉnh cãi.

Vương Viễn đến phục thằng nhóc này.

Bản lĩnh không đến đâu, nhìn trông rất hiền lành và biết điều nhưng lại cứng đầu cứng cổ như con lừa vậy, tên này đầu gỗ chắc luôn, cực kỳ giống mấy kẻ tín đồ bị tẩy não, bỏ tiền mua cá mua chim phóng sinh, gây dựng một chuỗi sản nghiệp,…

Điểm khác nhau là, Hư Trúc thật lòng hướng thiện còn những kẻ nhận là tín đồ kia phần lớn đều bỏ tiền mua công đức, cò kè mặc cả làm một cuộc mua bán nhỏ với Phật tổ để kiếp sau được làm người.

“Thế thì ngươi cút mịa đi! Ông đây không thèm hầu hạ!” Vương Viễn cũng rất nóng tính, chuyện lớn gì mà chưa từng thấy qua, hắn có thể chuyện trò vui vẻ với Đông Phương Bất Bại và Tiêu Phong, cần gì phải vì một tiểu hòa thượng mà khiến bản thân bực mình.

Nếu quan điểm hai bên đã bất đồng, ngươi coi ta là kẻ ác, ta coi ngươi là kẻ ngốc thì khỏi cần cố chơi với nhau. Ông đây không thèm theo giúp ngươi nữa, đỡ phải cay cú nhau!

“A di đà phật!”

Hư Trúc hành lễ với Vương Viễn rời xoay người tự mình xoay người rời đi.

“Mặc kệ hắn thật hả? Đó là con riêng của Huyền Từ đấy!” Điều Tử thấy bóng dáng Hư Trúc càng đi càng xa thì nhịn không được hỏi.

“Con riêng thì sợ cái đếch gì!” Vương Viễn tức: “Ta là đệ tử thân truyền của Huyền Từ, lão là hòa thượng nên không thể kết hôn, ta chính là đệ tử do lão đường đường chính chính nuôi, ta sẽ sợ một tên con riêng à?”

“Trâu bò lắm! Có khí phách lắm!”

Mọi người nghe vậy đồng loạt giơ ngón cái lên tán thưởng.

Con nuôi chính thất và con riêng đúng là khó phân ai cao ai thấp, dù gì Hư Trúc có chết cũng không phải do Vương Viễn giết… Huyền Từ chỉ cần có chút đầu óc sẽ không trở mặt đẩy đệ tử thân truyền của mình vào chỗ chết, cùng lắm chỉ tụt chút độ thiện cảm mà thôi.

Hơn nữa Vương Viễn không làm sai.

“Thôi về cả đi!”

Vương Viễn chào mọi người một tiếng, lôi phù Độn Thổ định trở về thành.

Nhưng đúng vào lúc đó bên tai hắn vang lên tiếng thông báo của hệ thống.

[Hệ thống thông báo: Đạo bất đồng bất tương vi mưu, nhiệm vụ thay đổi, bạn đã kích hoạt nhiệm vụ cốt truyện ẩn “Cầu Mà Không Được”, vòng một “Trân Lung Kỳ Trận”, có nhận hay không?]

“???”

Vương Viễn nhìn thấy thông báo nhiệm vụ mà sửng sốt cả người.

Chuyện gì vậy, hắn và Hư Trúc đã mỗi người một ngả rồi mà vẫn kích hoạt được nhiệm vụ ẩn à?

"? ? ?"

“Nhận!”

Không thể dẫn Hư Trúc trở về, nhiệm vụ chắc chắn thất bại, nhưng nếu có cơ hội xoay chuyển tình thế Vương Viễn cũng không muốn đắc tội Huyền Từ, huống chi còn kích hoạt một nhiệm vụ cốt truyện ẩn liên hoàn nữa chứ.

Nhiệm vụ liên hoàn giống như tên là một nhóm nhiệm vụ liền mạch, gộp lại thành cả một hệ thống, mặc dù nhiệm vụ rất nhiều còn rất phức tạp nhưng phần thưởng cực kỳ phong phú.

Trước đây Vương Viễn từng nhận được một nhiệm vụ liên hoàn ở Vân Nam, cuối cùng không những lấy được công pháp cao cấp gần ngang với tuyệt học là [Nhất Dương Chỉ] mà còn được Đoạn Duyên Khánh truyền thụ cho thuật nói bằng bụng, nói chung là hời to luôn.

Ở giai đoạn đầu trò chơi kích hoạt nhiệm vụ liên hoàn trong nhiệm vụ sư môn cấp hai mươi đã có được phần thưởng phong phú rồi chứ nói chi hiện tại Vương Viễn đã cấp tám mươi, phần thưởng chỉ có cao hơn chứ không thấp hơn.

Đúng là phải công nhận, thiết kế của trò “Đại Võ Tiên” này quả thực âm hiểm, điều kiện để kích hoạt nhiệm vụ cốt truyện liên hoàn lừa đảo như vậy đó.

Đổi thành người khác, hiển nhiên hết thảy mọi chuyện đều lấy Hư Trúc làm chủ, chỉ cần thằng nhãi kia chịu trở về Thiếu Lâm thì hắn muốn làm gì mặc hắn, ai lại đi chọc hắn mất hứng rồi còn giết cả Bao Bất Đồng nữa chứ?

Vương Viễn thì hay rồi, giết Bao Bất Đồng, còn tính làm thịt cả Đặng Bách Xuyên, trực tiếp chọc giận Hư Trúc, khiến hắn muốn rã đám, nhưng vừa khéo lại kích hoạt nhiệm vụ cốt truyện ẩn.

Hèn hạ, thực sự quá hèn hạ.

Vương Viễn đồng ý nhận nhiệm vụ xong hệ thống vang lên thông báo: Bạn đã nhận nội dung nhiệm vụ cốt truyện ẩn liên hoàn [Cầu Mà Không Được], vòng đầu tiên [Trân Lung Kỳ Trận].

Đẳng cấp nhiệm vụ: Đại Triển Quyền Cước

Nội dung nhiệm vụ: Hộ tống Hư trúc đi Lôi Cổ Sơn tụ hội với Huyền Nan, đảm bảo sự an toàn của Hư Trúc.

Phần thưởng nhiệm vụ: Chưa rõ

Bối cảnh nhiệm vụ: Đạo bất đồng bất tương vi mưu, Hư Trúc không muốn nhập bọn với bạn, một mình đi tìm Huyền Nan, hy vọng hắn có thể bình an tìm được Huyền Nan.

Bạn cần đăng nhập để bình luận