Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 892: Thực lực của Phi Vân Đạp Tuyết

Lam Phượng Hoàng vừa nói xong, người chơi Ngũ Độc giáo trên quảng trường đã đồng loạt nhận được một nhiệm vụ.

[Bách Độc Bất Xâm].

Cấp bậc nhiệm vụ: Không.

Nội dung nhiệm vụ: Thắng đệ tử Thiếu Lâm trong trận so đấu môn phái.

Phần thưởng nhiệm vụ: Độc thuật môn phái, cảnh giới +1.

Bối cảnh nhân vật: Ngũ Tiên giáo nằm ở nơi hoang vu, nhưng cũng không thể khiến môn phái Trung Nguyên coi thường.

“Cảnh giới cộng một!!”

Nhìn thấy phần thưởng nhiệm vụ, đám người Ngũ Độc phái đều nóng lòng muốn tỷ thí.

Tuy độc thuật và công pháp đều có thể dùng để chiến đấu, nhưng cơ chế tăng độ thành thạo lại khác nhau. Công pháp chỉ cần chăm chỉ luyện tập, thì độ thành thạo có thể lên như diều gặp gió. Nhưng mấy thứ như độc thuật này cần độc dược làm nền móng. Người chơi phái Ngũ Độc nhất định phải không ngừng chế tạo độc dược, mới có thể nâng cao độ thành thạo của độc công.

Chế tạo độc dược cần nguyên liệu, mà mua nguyên liệu thì cần tiền.

Độc dược và đan dược khác nhau, đan dược thuộc nhu yếu phẩm, làm kiểu gì cũng bán lấy tiền được. Còn độc dược, người bình thường chắc chắn sẽ không bỏ ra cái giá lớn để mua, cho nên người chơi Ngũ Độc phái, người nào cũng kinh tế eo hẹp…

Ở giai đoạn hiện tại, cảnh giới độc công của người chơi Ngũ Độc đều không thấp, muốn tiến thêm một bước, không biết cần phải tốn bao nhiêu nhân lực và tiền của, mới có thể tăng lên một tầng cảnh giới độc công, cũng không biết phải tiết kiệm bao nhiêu tiền nữa.

Khi đã có trọng thưởng, tất có người dũng cảm, phần thưởng hậu hĩnh như vậy, khiến cho đám người chơi Ngũ Độc bon chen lao tới.

“Ặc, không phải chứ, ngươi sẽ không kêu một mình ta đánh với nhiều người như vậy đấy chứ?”

Nhìn thấy bảy, tám mươi người chơi Ngũ Độc trên quảng trường này xắn tay áo lên, mồ hôi lạnh của Vương Viễn chảy xuống dọc theo gò má.

Trong trò chơi, cần phải theo đuổi sự cân bằng, một người có lợi hại đến đâu, cho dù là loại cao thủ như Vương Viễn, muốn một mình đánh chính diện với bảy, tám mươi người cũng là chuyện không có khả năng. Huống chi những người này đều là người chơi từ cấp năm mươi trở lên.

Người chơi từ cấp năm mươi trở lên ở giai đoạn hiện tại, trong vạn người không có một người, những người có thể trổ hết tài năng trong đám người chơi tận mấy trăm triệu người, để đến được cấp bậc hàng đầu trong trò chơi, có người nào là đèn cạn dầu đâu?

Tuy tính kháng độc của Vương Viễn cực cao, nhưng lại không phải độc gì cũng không sợ, lỡ như có một tay tàn nhẫn nào đó chế ra thứ độc kỳ quái, vậy chẳng phải hắn sẽ chết rất thảm hay sao?

“Không sai!”

Lam Phượng Hoàng đáp: “Nếu ngươi đã dám tới Ngũ Tiên giáo, vậy nhất định phải biết điều này!”

“Cái đụ má!”

Vương Viễn tức giận: “Ngươi rõ ràng đang làm khó ta!”

“Ngươi nói rất đúng, ta không muốn làm cho ngươi ngươi đấy, không phải trước đó đã nói rồi sao?” Nàng ta đáp một cách rất thản nhiên: “Sở dĩ ta cho ngươi cơ hội này chính là vì nể mặt của Đông Phương giáo chủ, cho nên ngươi có thể biết khó mà lùi!”

“Ngươi độc ác lắm!” Vương Viễn dựng thẳng ngón tay cái với Lam Phượng Hoàng một cách dữ tợn!

Cô gái nhỏ này thật sự rất độc ác, giống như nàng ta đã nói, làm như vậy hoàn toàn là vì nể mặt Đông Phương Bất Bại, nếu thật sự bị Đông Phương Bất Bại trách tội xuống, Lam Phượng Hoàng vẫn có thể vin vào chuyện này.

“Thế nào, nếu ngươi không dám thì bây giờ có thể đi!” Nàng ta nói: “Đến lúc đó, ta có thể thông báo với thiên hạ, nói đệ tử cấp cao nhất của phương trượng Thiếu Lâm tự, thua Ngũ Tiên giáo, hê hê…”

“Ta…”

Vương Viễn suýt chút nữa thì tức chết, con mẹ còn nó lừa người như vậy nữa chứ, đã dính vào rồi không thể gỡ xuống được.

Làm chút chuyện không lớn cho lắm sao lại liên lụy đến cả môn phái, lão già Huyền Từ đó lại coi trọng thể diện, nếu thua bởi một môn phái nhỏ như vậy ngay trước mặt người trong thiên hạ, còn không phải sẽ hại chết Vương Viễn hay sao?

“Cho ngươi một phút để suy nghĩ, sau một phút nếu không chấp nhận khiêu chiến thì coi như từ bỏ!” Lam Phượng Hoàng nói, lại lôi ra một chiếc đồng hồ cát, bắt đầu tính giờ.

“Chào các ngươi, ta tên là Phi Vân Đạp Tuyết!”

Ngay lúc Vương Viễn đang do dự, không biết nên làm thế nào, thì Phi Vân Đạp Tuyết vẫn luôn ở bên cạnh không nói gì, đột nhiên đi lên quảng trường, chào hỏi đám người Ngũ Độc.

“Phi Vân Đạp Tuyết… Người giàu có số một trong trò chơi!!”

Nơi mà người chơi Ngũ Độc quen thuộc nhất chính là chợ, người thường xuyên dạo trong chợ, hiển nhiên sẽ không có chuyện không nhận ra nhà giàu số một trong trò chơi Phi Vân Đạp Tuyết này.

Sau Hoa Sơn Luận Kiếm, mọi người đã được trải nghiệm cái gì gọi là bốn trăm triệu đỡ nghìn cân, cái tên Phi Vân Đạp Tuyết này lại càng được mọi người biết đến.

Lúc này, nghe thấy bốn chữ “Phi Vân Đạp Tuyết”, toàn bộ người chơi Ngũ Độc giáo đều sững sờ, sau đó bắt đầu bàn luận sôi nổi.

“Người này tới đây làm gì vậy?”

“Lẽ nào hắn ta chính là đối thủ của chúng ta sao?”

“Không biết phần thưởng nhiệm vụ lần này của các ngươi là gì nhỉ?”

Ngay khi đám người Ngũ Độc đang bối rối, thì Phi Vân Đạp Tuyết hỏi.

“Nâng cao một tầng cảnh giới độc công!”

Đối mặt với câu hỏi của thổ hào, mọi người vẫn đáp lời một cách rất vui vẻ.

“Tốt!”

Phi Vân Đạp Tuyết nghe vậy thì gật đầu, rồi vung tay lên bảo: “Chỉ cần các ngươi rút khỏi nhiệm vụ này, ta sẽ cho các ngươi nâng cao hai tầng cảnh giới!”

“Cái này…”

Nghe được lời này của hắn ta, đám người Ngũ Độc lập tức đưa mắt nhìn nhau.

Vương Viễn lại càng cảm thấy kinh ngạc hơn.



Nếu như Phi Vân Đạp Tuyết nói lời này với người khác, mọi người chắc chắn sẽ không tin, ngươi là cái thá gì mà cũng có thể nâng cao cảnh giới cho chúng ta. Nhưng đối với người chơi Ngũ Độc giáo mà nói, thì hắn ta nói lời này thật sự không hề chém gió chút nào.

Dù sao thì yêu cầu nâng cao độ thành thạo của độc công cũng không nhiều, chỗ khó lớn nhất chính là nguyên liệu… Nếu có người cung cấp đủ nguyên liệu chế độc, vậy nâng cao hai tầng cảnh giới cũng không khó.

Phi Vân Đạp Tuyết thân là người giàu nhất trong trò chơi, hiển nhiên có năng lực này.

“Lão Vân à, thế này ngại lắm…”

Vương Viễn có hơi ngại ngùng, tiền nguyên liệu nâng cao hai tầng cảnh giới cho bảy, tám mươi người cũng không phải là một con số nhỏ, Phi Vân Đạp Tuyết tiêu pha như vậy, da mặt của Vương Viễn có dày tới đâu cũng có hơi không chịu nổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận