Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1247: Phần thưởng đặc biệt

“Xong chưa? Còn có phần thưởng gì khác nữa không?” Sau khi Vương Viễn ngăn được cơn giận của Phi Vân Đạp Tuyết xong, lại tiếp tục hỏi Trương Vô Kỵ.

“Có!” Trương Vô Kỵ gật đầu.

“Vậy ngươi còn không mau phát ra đi!” Vương Viễn nói.

“Ngươi cũng không đòi ta mà!” Trương Vô Kỵ vừa cười vừa đáp: “Cái này là phần thưởng đặc biệt, phát cho người chơi đã đánh bại ta, nhưng mà cần người chơi tự mình kích hoạt.”

Trước đó Trương Vô Kỵ từng nói, có hai cách để qua một cửa này của hắn, một là nói chuyện với hắn, thân là truyền nhân Võ Đang, Trương Vô Kỵ cũng sẽ đối xử khoan hồng với sáu môn phái lớn, chỉ cần thông qua thử thách nho nhỏ của hắn, thì có thể thương lượng để qua cửa.

Cách thứ hai chính là một loại đơn giản và thô bạo nhất, đó là trực tiếp đánh bại hắn.

Cách đầu tiên có độ khó không lớn, phần thưởng phù hợp, sẽ chỉ cầm được phần thưởng phụ bản nên có.

Cách thứ hai có độ khó siêu cao, Cửu Dương Thần Công viên mãn của Trương Vô Kỵ cộng thêm Càn Khôn Đại Na Di đỉnh cấp đã luyện ra thực thể vô diệt, không chết, không bị thương, không diệt vong, nếu có thể đánh bại Trương Vô Kỵ, sẽ có cơ hội nhận thêm phần thưởng ẩn.

Cái gọi là phần thưởng ẩn, hiển nhiên sẽ không bày ra ngoài sáng, cần người chơi tự mình đòi, nếu Vương Viễn không hỏi một câu cuối cùng, thì phần thưởng này sẽ bị Trương Vô Kỵ ỉm luôn.

“Phần thưởng đặc biệt? Có phải là bổ sung toàn bộ Càn Khôn Đại Na Di không?” Vương Viễn kích động hỏi.

Càn Khôn Đại Na Di có yêu cầu cực cao đối với tu vi nội công, trong mắt người chơi bình thường nó chỉ thuộc loại yếu kém, nhưng chiêu thức của công pháp này vẫn vô cùng trâu bò.

Vương Viễn chỉ học hai chiêu đã có lợi không ít rồi, nếu như có thể học toàn bộ, học thành loại chân thể vô diệt như Trương Vô Kỵ, rồi phối với Kim Cương Bất Hoại Thần Công, vậy chẳng phải là thiên hạ vô địch rồi hay sao?

“Ha ha!”

Trương Vô Kỵ cười ha ha, đáp: “Ngưu ca chớ nói đùa, Càn Khôn Đại Na Di là võ học tối cao của bản môn, chỉ truyền cho người trong Ma giáo, nếu Ngưu ca muốn học toàn bộ, vậy có thể bái vào môn hạ của ta, về mặt vai vế, chúng ta cứ tính thế này, ngươi gọi ta là sư phụ, ta gọi ngươi là ca!”

“Ta ủng hộ!”

Mario giơ tay, xúi giục: “Đến khi ấy, ta chính là sư thúc tổ của ngươi, lão tử lại cao hơn một lứa!”

“Cút!”

Vương Viễn liếc mắt nhìn Mairo đầy dữ tợn, cái lợi gì cũng dám húp.

“Tiểu tăng chính là nhân sĩ chính nghĩa, từ trước đến nay đều khiêm tốn, nho nhã, chính trực, bái vào Ma giáo là chuyện hoàn toàn không được! Ngươi vẫn nên đưa phần thưởng khác đi.” Hai tay Vương Viễn chập lại, nói lời nghiêm chỉnh, hay cho một bộ dáng không cùng một giuộc với tà phái này, nếu không phải mọi người đã chứng kiến qua cách làm người của tên hòa thượng này, thì tám phần đều tin mấy lời linh tinh này của hắn.

Thực ra còn không phải hắn luyến tiếc [Kim Cương Bất Hoại Thần Công] và [Dịch Cân Kinh] của Thiếu Lâm tự hay sao, đó đều là công pháp dòng chính của Vương Viễn, nào có thể vì tham cái nhỏ mất cái lớn, đi học loại đường ngang ngõ tắt như [Càn Khôn Đại Na Di] này được.

Rác rưởi! Không học!

“Ngưu ca vẫn chính nghĩa hiên ngang như vậy, tiểu Trương khâm phục!” Trương Vô Kỵ khen tặng Vương Viễn một câu với vẻ khâm phục, sau đó nói: “Phần thưởng thêm là ta tự mình chỉ điểm, tăng ngẫu nhiên một môn cảnh giới võ học đã học trên người ngươi, nhưng không thể tăng đến cảnh giới cao nhất, không thể vượt quá giới hạn cấp bậc hiện tại.”

Nói xong, Trương Vô Kỵ sáp lại bên tai Vương Viễn và nói: “Gà mái già, gà mái con…”

“Nè nè nè, ngươi đợi ta một chút!”

Vương Viễn luống cuống tay chân định mở công pháp ra…. Dù sao trên người hắn vẫn còn đang treo một môn [Âm Dương Cửu Chuyển] vừa mới học, lỡ như cảnh giới thêm vào [Âm Dương Cửu Chuyển] thì chẳng phải là lỗ à.

Thế nhưng Vương Viễn còn chưa mở thanh công pháp ra, thì phần thưởng của Trương Vô Kỵ đã thêm lên người hắn.

[Hệ thống nhắc nhở: Võ học [Âm Dương Cửu Chuyển] của bạn đã tăng cảnh giới…]

“Xong…”

Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, trong lòng Vương Viễn hoang mang, tỷ lệ của Long Đằng chính là kiểu người chơi không muốn cái gì thì cho cái đó, cảnh giới này quả nhiên được thêm vào [Âm Dương Cửu Chuyển], khiến Vương Viễn lãng phí một cơ hội tăng từ tầng tám lên chín.

Nhưng ngay khi hắn đang buồn bực, thì hệ thống lại gửi nhắc nhở.

[Hệ thống nhắc nhở: “Âm Dương Cửu Chuyển” có được cảm ngộ tâm đắc của Trương Vô Kỵ, đã tiến triển cực nhanh, cảnh giới tăng lên thành Tâm Lĩnh Thần Thông…]

“Thế cũng được á hả?”

Vương Viễn hơi bất ngờ khi thấy [Âm Dương Cửu Chuyển] của mình trực tiếp từ tầng một lên đến tầng năm.

Trương Vô Kỵ đáp với vẻ cũng hơi ngạc nhiên: “Thật không ngờ tới, hóa ra Ngưu ca ngươi cũng học Cửu Dương Thần Công! Đáng tiếc, ta không biết Cửu Âm Chân Kinh, bằng không với cảm ngộ của ta, có thể thăng môn võ học này của ngươi đến cảnh giới cao nhất trước mắt.”

Trương Vô Kỵ nói như vậy, Vương Viễn cũng phản ứng lại, bởi vì Cửu Dương Thần Công mà Trương Vô Kỵ học và Cửu Dương Thần Công trên người mình là cùng loại võ học, cho nên được hắn chỉ điểm mới có thể trực tiếp tăng lên mấy tầng cảnh giới.



Phụ bản sáu môn phái lớn vây công đỉnh Quang Minh khác với phụ bản bình thường.

Phụ bản bình thường sẽ là phụ bản cảnh tượng trước, chỉ cần sau khi người chơi thông qua cửa lần đầu, thì sẽ sinh ra phụ bản chính thức.

Còn Vây Công Đỉnh Quang Minh là phụ bản hoạt động, cho nên ngay từ đầu đã là một phủ bản chính thức rồi.

Sau khi nhiệm vụ về Trương Vô Kỵ được hoàn thành, nhiệm vụ qua cửa, phụ bản sẽ được thiết lập lại, một nhóm người Vương Viễn được truyền tống ra bên ngoài phụ bản.

Lúc này, ngoài cửa phụ bản đã đầy ắp người chơi tới đánh phụ bản. Người có thể tới đánh phụ bản, chắc chắn đều là cao thủ, phần lớn đều nhận ra hai người Vương Viễn và Bạch Hạc Lưỡng Sí, thấy đám người Vương Viễn được truyền tống ra ngoài, tim của tất cả mọi người đều vọt đến tận họng, thậm chí còn sắp nhảy ra.

Dù sao cho dù là Vương Viễn hay là Bạch Hạc Lưỡng Sí, thì đều là cao thủ hàng đầu, người có thể tổ đội cùng bọn họ chắc chắn cũng đều không phải là người bình thường, nếu như một đội ngũ như vậy còn không qua nổi phụ bản này, vậy cũng đủ để thấy độ khó cao của phụ bản này, những người khác lại càng nghĩ không dám nghĩ nữa, thay vì lãng phí số lần phụ bản, còn không bằng trở về đợi chiến lược.

Bạn cần đăng nhập để bình luận