Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1151: Thực lực kinh khủng của cao thủ tuyệt đỉnh

Phương Đông Chưa Tỏ và Độc Cô Tiểu Linh đều ngớ người ra… cùng nhìn Vương Viễn với vẻ mặt sửng sốt không thôi: “Này… Này là chuyện gì vậy?”

Nhất là Phương Đông Chưa Tỏ, lần đầu tiên hắn ta được chứng kiến loại chuyện này.

Mọi người vốn phải bị BOSS quấn lấy đến chết, kết quả hòa thượng này chỉ nói dăm ba câu đã thay đổi tình hình cuộc chiến. Giờ một đám BOSS xâu xé lẫn nhau, chuyện… chuyện này cũng ảo quá đi, còn có thể chơi game như vậy hả?

Yêu tăng này quả nhiên danh bất hư truyền.

Thật ra đây chính là tai hại của việc AI cao… NPC quá thông minh, có tính cách và suy nghĩ độc lập rất dễ bị người chơi dắt mũi, huống chi Vương Viễn lại có thuật nói bằng bụng và nhiều dị thuật gây nhiễu loạn lòng người khác.

Nếu là BOSS có AI thấp, ai sẽ để ý tới mấy câu nhảm nhí của người chơi chứ, thời gian ngươi đang khua môi múa mép thì BOSS đã xách đao chém chết ngươi rồi.

“Hề hề!”

Vương Viễn cười đểu bảo: “Đây là chuyện trong nhà bọn họ, liên quan gì đến chúng ta đâu! Mình mau chạy thôi!”

Vừa nói Vương Viễn vừa túm lấy Vi Tiểu Bảo đứng cách đó không xa, xoay người chạy ra ngoài, ba thi thể BOSS hơn cấp 100 trên đất cũng không kịp sờ.

Độc Cô Tiểu Linh và Phương Đông Chưa Tỏ cũng biết Hồng An Thông không dễ chọc, làm nhiệm vụ là quan trọng nhất, thế là cũng theo sau Vương Viễn chạy ra ngoài cửa.

“Chờ ta chút!”

Tô Thuyên cắm sừng Hồng An Thông, biết bản thân mình khó mà sống nổi, cũng nhân cơ hội bỏ chạy.

“Muốn chạy hả? Các ngươi đều phải chết!”

Ngay lúc mấy người Vương Viễn sắp chạy đến cửa, Hồng An Thông đột nhiên hét lớn một tiếng, thoát khỏi vòng vây của bốn đại cao thủ, thân hình nhoáng lên mấy cái đã xuất hiện ngay cửa vào, chặn đường đám bọn họ.

Vừa nói chuyện, Hồng An Thông vừa vươn tay ra, chộp lấy Tô Thuyên, hô lên: “Phu nhân, ngươi muốn làm gì?”

“Đại ca, cứu nàng với!”

Mắt thấy Tô Thuyên sắp bị Hồng An Thông bắt đi, Vi Tiểu Bảo vội vàng kêu lên.

“???”

Vương Viễn nghe thấy Vi Tiểu Bảo nói vậy thì không khỏi ngẩn người, sau đó dùng Di Hình Hoán Ảnh chắn trước người Tô Thuyên, đồng thời duỗi tay trái về trước, vòng tay phải, sử dụng một chiêu [Kiến Long Tại Điền], một bức tường khí ngay lập tức xuất hiện.

“Ầm!”

Vương Viễn xuất hiện quá đột ngột, Hồng An Thông không kịp thu tay, cứ thế chộp thẳng vào bức tường khí.

Vương Viễn đập một chưởng [Tiềm Long Vật Dụng] đáp trả.

Hồng An Thông thấy vậy thì hoảng hốt, vội vàng giơ hai tay lên đón đỡ.

“Ầm” một tiếng, lão ta bị chưởng lực của Vương Viễn ép lùi ra sau.

“Tên hòa thượng này được lắm!” Sau khi đứng vững lại, Hồng An Thông nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Vương Viễn rồi quay sang chất vấn Tô Thuyên: “A Thuyên, sao nàng chưa nói với ta câu nào đã bỏ đi?”

Bấy giờ, bốn người Hứa Tuyết Đình cũng đuổi tới, họ Hứa bật cười bảo: “Phu nhân không cần ngươi đó! Cô ả có một nhân tình vừa trẻ tuổi lại đẹp trai rồi!”

Hồng An Thông giận dữ kêu lên: “Ngươi nói bậy!” Kế đó lão ta vung chưởng về sau, bàn tay trái đập thật mạnh xuống đỉnh đầu Hứa Tuyết Đình.

Hứa Tuyết Đình nghiêng người tránh thoát, Sấu Đầu Đà vội nâng đao lên đỡ.

Hồng An Thông cong năm ngón tay lại, tóm lấy cổ tay Sấu Đầu Đà, thình lình dùng sức, giới đao trên tay hắn ta rơi xuống đất, họ Hồng nhanh chóng đuổi theo đá trúng cán đao.

“Phập!” một tiếng, giới đao bay đi cắm trúng ngực Vô Căn đạo nhân. Vô Căn đạo nhân lập tức về chầu trời.

Sau khi giết chết Vô Căn đạo nhân, Hồng An Thông xoay người, đá mạnh một cú ra sau trúng ngay ngực Sấu Đầu Đà. Sấu Đầu Đà bị đá bay ra ngoài, miệng phun máu, thanh máu trên đầu cũng cán vạch 0.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà Hồng An Thông đã giết hai đại cao thủ!

“Sau này gặp lại!”

Hứa Tuyết Đình thấy Hồng An Thông mạnh quá thì thầm hoảng sợ, tự biết mình không phải là đối thủ của lão ta, vội vàng xoay người tính chạy đi.

Hồng An Thông không thèm đuổi theo, để mặc cho Hứa Tuyết Đình chạy xa mấy thước mới giẫm chân phải xuống đất một cái khiến đất đá văng loạn xạ. Lão ta vung tay phải lên, vơ đại một hòn đá trước mặt quăng trúng ngay ót Hứa Tuyết Đình.

“Phập!”

Hứa Tuyết Đình chả kịp ứ hử gì thì đầu đã thủng một lỗ, thi thể theo quán tính lao về trước chừng bảy tám thước mới bổ nhào xuống đất.

“Cha tiên sư nhà ngươi!”

Nhóm Vương Viễn thấy lão già Hồng An Thông kinh khủng như vậy đều phải trợn trừng mắt.

Trước đó bọn họ còn định nhân lúc loạn lạc để chạy trốn, nhưng sau khi được chứng kiến bản lĩnh của Hồng An Thông, ai nấy đều yên tĩnh lại, không muốn bản thân là Hứa Tuyết Đình tiếp theo.

“Hòa thượng, trả phu nhân lại cho ta!”

Giải quyết đám thuộc hạ đuổi theo xong, Hồng An Thông tiến về trước một bước, vươn tay tóm lấy Vương Viễn.

Lão già này không hổ là cao thủ tuyệt đỉnh, võ công lợi hại cực kỳ, mới dùng ba chiêu thôi đã có thể giết chết ba cao thủ hơn 100 cấp trong chớp mắt. Thực lực khủng bố nhường này tuyệt đối không phải cứ đông người đánh là thắng được.

Cho dù lúc này ba người Vương Viễn liên thủ, chỉ sợ cũng không địch lại Hồng An Thông, có khi còn khiến Vi Tiểu Bảo góp mạng.

Mình chết một lần cũng không sao, nếu nhiệm vụ mà thất bại thì chẳng phải thiệt thòi lớn à?

“Các ngươi dẫn Vi Tiểu Bảo đi trước! Ta sẽ đuổi theo sau!”

Đối mặt với Hồng An Thông đang xông về phía mình, Vương Viễn nhanh chóng ra mệnh lệnh cho Độc Cô Tiểu Linh và Phương Đông Chưa Tỏ, đồng thời chập hai tay lại, một luồng sáng vàng từ trên trời giáng xuống, đủ loại Phạn âm dâng lên khắp bốn phía.

Ánh sáng vàng ngưng tụ lại hóa thành kim thân cao sáu trượng.

“Trở về!!!”

Không đợi một chưởng của Hồng An Thông đánh tới, Vương Viễn đã hô to một tiếng, đập một chưởng [Lễ Kính Như Lai] về phía lão ta.

[Phật Pháp Vô Biên – Phật Quang Sơ Hiện]

Bàn tay của Vương Viễn đón gió nháy mắt biến to như cái gầu xúc, lao thẳng vào mặt Hồng An Thông.

“!!!”

Lão ta giật mình hoảng sợ, tay còn lại vội vàng đánh tay, vận nội lực lên hết hai tay để đón đỡ.

Vương Viễn có thần lực trời sinh, nội công trác tuyệt, chưởng lực trong trạng thái kim thân sáu trượng mạnh mẽ và hung hãn cực kỳ, hơn nữa hắn còn cầm thần binh trong tay, chưởng này cho dù Tiêu Phong có muốn đỡ cũng phải cân nhắc ít nhiều. Hồng An Thông mặc dù cũng là cao thủ tuyệt đỉnh nhưng so với cao thủ tuyệt đỉnh đứng đầu thì thua kém không ít.

Lúc này sao lão ta có thể chịu nổi một chưởng của Vương Viễn chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận