Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 849: Vương Viễn muốn đọc sách

Vương Viễn giật mình hỏi: "Bôi Tử à, học Quỳ Hoa Bảo Điển xong cảm giác thế nào?"

"?"

Bôi Mạc Đình sửng sốt một chút hỏi lại: "Ngươi có ý gì?"

"Không có ý gì cả..." Vương Viễn có chút áy náy nói: "Sẽ không có ảnh hưởng gì tới tâm lý chứ..."

Nói thật, dù sao cũng chỉ là thế giới trò chơi, lúc đầu khi Vương Viễn biết Tịch Tà Kiếm Pháp sẽ bắt người chơi thiến hàng, trong lòng không có quá nhiều áy náy, còn cảm thấy công pháp này rất thú vị. Nhưng bây giờ thấy bộ dạng này của Bôi Mạc Đình, trong lòng Vương Viễn có chút bồn chồn không yên.

Trong trò chơi Vương Viễn chỉ có mấy người bạn như vậy, nếu làm cho Bôi Mạc Đình chơi ra vấn đề tâm lý, đây chính là tội to tày trời.

"Viu viu..."

Vương Viễn vừa dứt lời, hai cây độc châm bay thẳng tới mặt hắn.

Bôi Mạc Đình lạnh như băng nhìn Vương Viễn, nói: "Sau này đừng có nói mấy chuyện nhảm nhí này với ta. Đây chỉ là trò chơi, không có là không có, chẳng lẽ ngươi lại mong ta có vấn đề hả? Lần sau còn dám cười nhạo ta, ta sẽ khâu miệng ngươi lại!"

"Chậc chậc chậc!"

Vương Viễn tùy tiện hất mấy thanh độc châm qua một bên, sau đó thở dài một hơi nói: "Ngươi có thể hiểu rõ thì ta an tâm rồi

"Lão tử đi đây! Có việc thì gọi! Tốt nhất là đừng có gọi!"

Bôi Mạc Đình biết Vương Viễn chẳng nghẹn ra được cái rắm gì tốt lành, mà bản thân lại chẳng có cách nào con lừa ngốc này, tốt nhất là mắt không thấy tâm không phiền, trực tiếp nói một câu rồi biến thành một áng mây đỏ biến mất trước mặt Vương Viễn.

"Tên nhãi khốn nạn này!"

Nhìn bóng lưng Bôi Mạc Đình rời đi, Vương Viễn cảm thán một câu, sau đó mở tấm vải trắng trong tay ra. Đúng như Vương Viễn đoán, quyển thượng của [Cửu Âm Chân Kinh] đã được ghi lên trên vải trắng.

Nhắc tới kỹ thuật khắc ấn này, thực ra là hắn học được ở chỗ Huyền Từ. Năm đó, lão già Huyền Từ kia giết mẹ Tiêu Phong, bức tử cha Tiêu Phong, còn làm giả di thư của cha Tiêu Phong, mấy chuyện này Vương Viễn vẫn nhớ trong lòng. Cho nên hắn mới dám đoán chắc bí tịch được khắc cố định trên đá đương nhiên có cách để mang đi. Dù sao công pháp chính là để cho người chơi thu hoạch được, không thể có chuyện không mang đi được.

Cho nên, sau khi ra khỏi địa lao Tây Hồ, chuyện đầu tiên Vương Viễn làm là tới tiệm tạp hóa đào bảo, lại thật sự tìm được thứ có thể khắc ấn.

Có quyển thượng Cửu Âm Chân Kinh trong tay, Vương Viễn lấy quyển hạ Cửu Âm Chân Kinh mà cha hắn đưa ra.

Một tấm da người, một bản khắc ấn trên vải trắng để chung một chỗ, hệ thống gợi ý: Bạn có công pháp có thuộc tính giống nhau, có dung hợp hay không?

"Có!"

Vương Viễn không chút do dự xác nhận.

Sau khi Vương Viễn xác nhận, một luồng sáng lóe lên, tấm da người và vải trắng trong tay Vương Viễn hợp hai thành một, biến thành một quyển sách.

Hệ thống gợi ý: Bạn nhận được công pháp tuyệt học [Cửu Âm Chân Kinh].

[Cửu Âm Chân Kinh] (Toàn)

Thuộc loại: Bảo điển

Cấp bậc: Tuyệt học

Giới thiệu: Bí điển võ học mà người trong giang hồ mong ước.

Điều kiện học tập: Ngộ tính 15, Căn cốt 70

Giới thiệu đồ vật: Là bảo điển võ học do Hoàng Thường thời kỳ Huy Tông Bắc Tống đúc kết được từ [Vạn Thọ Đạo Tạng], nửa trên là nội công, nửa dưới là chiêu thức, Thiên Hạ Ngũ Tuyệt năm đó ở đánh nhau ở Hoa Sơn Luận Kiếm cũng là để tranh đoạt tuyệt học võ lâm này.

"Còn thiếu năm điểm... Đáng tiếc!"

Nhìn thoáng qua điều kiện học tập của [Cửu Âm Chân Kinh], lại nhìn giá trị ngộ tính của mình, Vương Viễn tiếc hận không thôi.

Hiện giờ Vương Viễn đã có Cửu Âm, Cửu Dương trong tay, điều tiếc nuối duy nhất chính là ngộ tính không đủ cao, không học được mấy quyển tuyệt học này. Tuy rằng Tề Ứng phái Nga Mi có thể luyện chế ra Tái Tạo Đan, nhưng lại không biết tới năm tháng nào mới có thể tìm được Đoạn Trường Thực Cốt - Hủ Tâm Thảo trong truyền thuyết kia.

Nhưng mà tính lại thì năm điểm ngộ tính cũng không phải là thiếu quá nhiều, nếu đi học đường đọc sách để tăng lên... có lẽ cũng không tốn bao nhiêu tiền.

"Có ai biết trường học nào tốt một chút không?"

Suy nghĩ như vậy, Vương Viễn mở khung Bạn Tốt ra, gửi đi một tin nhắn.

"Ủ ôi, lão Ngưu muốn mua phòng học sao?" Ý nghĩ của Mario vẫn luôn khác người như vậy.

"Ngộ tính của ta mới 40 điểm, có phải cũng nên tăng lên một chút hay không!"

Tống Dương vẫn luôn nói ra những câu đáng đánh đòn như vậy.

"Không rõ lắm, ta ghét nhất là đọc sách!" Độc Cô Tiểu Linh là người có tay không não tiêu chuẩn.

Hỏi một vòng, Vương Viễn rốt cuộc tìm được một tin tức thoạt nhìn có vẻ có tác dụng trong đống tin trả lời của mọi người. Tin nhắn đến từ Phương Đông Chưa Tỏ: "Nghe nói Vương Duy ở Trường An có vẻ tốt!"

"Vương Duy nghe có chút quen tai..." Vương Viễn nói: "Là Vương Duy mà Nga Nga Nga* gì đó sao?"

*Bài thơ Vịnh Nga - Lạc Tân Vương

"Đó là Lạc Tân Vương..." Phương Đông Chưa Tỏ nói: "Núi vắng không thấy người, chợt nghe tiếng vọng của người nói* là Vương Duy này cơ..."

*Bài thơ Lộc Sài - Vương Duy

"Thật thâm ảo..." Vương Viễn nhức đầu.

"Đậu xanh! Tri thức trụ cột này ngươi cũng không biết, ngộ tính của ngươi bao nhiêu thế hả?" Phương Đông Chưa Tỏ tò mò hỏi.

"Ách... Cụ thể thì Vương Duy ở đâu?" Vương Viễn vội vàng nói sang chuyện khác.

"Chắc là ở trường thi, nơi chuyên dùng để đọc sách!" Phương Đông Chưa Tỏ nói: "Thật sự là hơi mắc đấy. Ngộ tính ban đầu của ta là 38, chỉ tăng thêm có 2 điểm mà tốn của ta 1000 lượng vàng... Tiền của ta!"

"Được rồi! Ngươi có thể cút!"

Vương Viễn vẫn luôn không có cảm tình gì với người chơi có điểm ngộ tính vượt qua 10.

Nghe nói trường thi Trường An là nơi khoa khảo, vô cùng trang nghiêm túc mục.

Vương Duy - Vương Hữu Thừa chính là viện trưởng của trường thi này... địa vị cực cao, tương đương với bộ trưởng bộ giáo dục.

Dựa theo gợi ý của Phương Đông Chưa Tỏ, Vương Viễn quanh đi quẩn lại rốt cuộc đi tới bên ngoài trường thi.

Còn chưa vào cửa đã nghe thấy tiếng đọc sách vang vọng từ trong truyền ra, đứng ngoài cửa nhìn vào, thì chỉ thấy trong trường thi ngồi đầy người chơi, ai cũng ôm sách vở ngồi xếp bằng trong đó.

Nghị lực này, nếu dùng để thi vào đại học mà không phải dùng để chơi game, thì con mẹ nó đã sớm thi đậu Thanh - Bắc.

Mặc dù Vương Viễn có thiên tư thông minh, nhưng lại không phải một người thích khắc khổ cố gắng, tập võ có nhiều người nhìn chằm chằm như vậy mà hắn còn lười biếng được, thì loại chuyện như đọc sách này lại càng là cố hết sức có thể không học là không học. Nếu dùng cách nói hiện tại để nói, thì hắn chính là một tên học ngu siêu cấp, loại người không học vấn không nghề nghiệp như vậy thì chuyện ngộ tính chỉ có 10 điểm không phải là không có nguyên nhân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận