Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1276: Dụ Mộ Dung Phục tự sát

“Lão Ngưu nói có lý lắm…”

Phân tích của Vương Viễn khiến mọi người thoáng trầm ngâm, rối rít tỏ vẻ hắn nói chí phải.

Đúng vậy, những kẻ lòng tham không đáy sẽ chẳng bao giờ biết thỏa mãn.

“Vậy phải làm sao mới thỏa mãn được lòng tham của y?”

“Này…”

Nhất thời Vương Viễn cũng không biết phải xử lý sao.

Phân tích bản chất của Mộ Dung Phục không khó, nhưng muốn giải quyết vấn đề này lại chẳng dễ dàng.

Con người ai cũng có dục vọng, trong đó tham lam đứng đầu.

Bất kể là khát vọng với tiền tài, sắc đẹp hay quyền thế đều được tính là tham lam.

Bản chất này từ khi sinh ra đã có, cho dù là cao tăng đắc đạo như Huyền Từ cũng không bỏ được ham muốn tột cùng đối với danh vọng của Thiếu Lâm tự.

Phương pháp khiến một người không tham lam nữa rất đơn giản, đó là giết chết y… chết sẽ hết tham, nhưng hệ thống lại tỏ vẻ chắc nịch Mộ Dung Phục không thể chết…

Chuyện này rõ ràng là chặn cứng đường lui của người chơi.

“Khó thật đấy…” Vương Viễn gãi gãi đầu, nghĩ nát óc mà vẫn không biết nên giải quyết sao cho phải.

Giết người thì dễ, nhưng muốn triệt tiêu lòng tham thì chẳng biết phải bắt tay vào làm từ đâu.

“Con mẹ nó!: Mario muốn sụp đổ: “Hệ thống chó má này, vì sao không thể làm thịt tên ngu si Mộ Dung Phục kia được chứ? Sớm biết thế này đã chả thèm cứu y!”

“???”

Vương Viễn nghe xong lời oán thán của Mario thì đột nhiên sững người.

“Ngươi vừa nói cái gì?” Vương Viễn hỏi.

“Ta nói tại sao không thể giết Mộ Dung Phục.” Mario đáp.

“Không, câu sau ấy!” Vương Viễn nhắc nhở.

“Sớm biết vậy để cha nội này tự sát cho xong…” Mario nói tới đây cũng đột nhiên ngẩn ra.

Hai mắt Tống Dương và Phi Vân Đạp Tuyết đồng thời tỏa sáng.

Nói có lý lắm, nhiệm vụ lưu ý không thể giết chết Mộ Dung Phục nhưng không có nói y không thể tự sát…

“Vừa rồi ai cứu y thế?” Tống Dương hỏi.

“…”

Vương Viễn và Mario đồng loạt nhìn về phía Phi Vân Đạp Tuyết.

Tống Dương sa sầm mặt mày.

“Đừng mà đừng mà… Đừng nhìn ta như vậy chứ!” Phi Vân Đạp Tuyết hoảng hốt nói: “Lão Ngưu bảo ta cứu y mà…”

“…”

Tống Dương lại liếc mắt nhìn Vương Viễn.

“Khụ khụ!” Vương Viễn tằng hắng mấy tiếng rồi vội vàng thanh minh: “Không cứu y chúng ta cũng không kích hoạt được nhiệm vụ mà, cho dù y đã chết chúng ta cũng không hoàn thành nhiệm vụ được.”

“Sự thật là vậy đúng không?” Mọi người tỏ vẻ hoài nghi sâu sắc.

“Đúng thế, ta lấy nhân cách của mình ra cam đoan!” Vương Viễn thề son sắt.

“Thế khác gì không cam đoan đâu!” Mọi người thi nhau bĩu môi.

“Vậy ta lấy nhân cách của Bôi Mạc Đình ra cam đoan!” Vương Viễn sửa lại.

“Mặc dù y cũng chẳng tốt đẹp gì, nhưng chung quy vẫn đỡ hơn ngươi.” Bấy giờ mọi người mới chịu bỏ qua.

“Hắt xì!”

Bôi Mạc Đình ở xa tận Hắc Mộc Nhai đột nhiên hắt xì hơi một cái, sờ sờ mũi nói: “Kỳ quái, ai nói xấu mình ấy nhỉ?”

“Quay lại vấn đề trước đó, làm sao để Mộ Dung Phục tự sát?” Phi Vân Đạp Tuyết hỏi.

Mario cười hì hì nói: “Phải công nhận một điều rằng, lão Ngưu rất am hiểu mấy chuyện lừa lọc người khác…”

“Đúng đấy đúng đấy!” Tống Dương cũng nói: “Kẻ lừa đảo siêu cấp Phật pháp tầng mười há có tiếng mà không có miếng?”

“Đừng nói vậy chứ!”

Vương Viễn muốn sụp đổ.

Trước kia đúng là hắn lừa người toàn dùng tài khua môi múa mép, nhưng NPC trong trò chơi không phải ai cũng thiếu chỉ số thông minh, cứ dùng hai ba câu là lừa người ta đi chết được.

Sở dĩ Vương Viễn có thể nhiều lần dùng lời nói hại chết NPC hoàn toàn là nhờ [Thuật nói bằng bụng] Đoàn Diên Khánh dạy cho có thể mê hoặc lòng người.

Người có nội công tu vi và tâm trí không vững vàng nghe Vương Viễn khua môi múa mép một hồi đến tự sát cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Nhưng Mộ Dung Phục là ai chứ?

Giang hồ có câu: “Bắc có Tiêu Phong nam có Mộ Dung, Hoa Sơn Ngũ Tuyệt khó tranh phong”.

Mặc dù Vương Viễn mới tiếp xúc với Mộ Dung Phục nhưng cả Tiêu Phong và Hoa Sơn Ngũ Tuyệt hắn đều biết.

Đó đều là đại cao thủ tuyệt đỉnh trên cấp 180, cấp bậc lúc đầu của Tiêu Phong còn hơn 190 kìa, cao hơn Ngũ Tuyệt một chút, hiện tại sau khi lên làm hoàng đế nước Liêu, y đã lên tới cấp 200, tu vi cũng được liệt ngang hàng với cao thủ thần cấp như Trương Tam Phong, lúc thực chiến có khi còn mạnh hơn.

Mộ Dung Phục cũng là cao thủ mạnh tiếng tăm như Tiêu Phong, Tiêu Phong cấp 190, cứ coi như y yếu hơn một chút thì kiểu gì cũng phải cấp 185 rồi.

Cao thủ siêu cấp như vậy Vương Viễn nào dám ngu đầu dùng thuật nói bằng bụng với y.

Phải biết rằng, lúc tu vi của thuật nói bằng bụng không đủ để mê muội đối thủ, bản thân sẽ bị cắn trả. Tu vi của Đoàn Diên Khánh như vậy còn không dám hé nửa lời trước mặt Tiêu Phong, chỉ dám dùng thiết trượng viết chữ trên đất kìa.

Vương Viễn dùng thuật nói bằng bụng với Mộ Dung Phục chẳng phải là tự sát à?

Với tu vi của Mộ Dung Phục, nói thật cho dù hệ thống cho phép người chơi giết y thì ai có thể ra tay được chứ?

Song có một điểm Vương Viễn cảm thấy rất kỳ quái, tại sao phải nhét Mộ Dung Phục cùng chung với phó bản với Đinh Xuân Thu và Đoàn Diên Khánh tàn phế chứ? Y rõ ràng mạnh hơn hai người còn lại rất nhiều mà.

“Thử đi, thử cũng không mất gì, dù sao y vốn muốn tự sát mà.” Mario đứng bên cạnh khuyến khích.

“Đúng đấy!” Phi Vân Đạp Tuyết với Tống Dương phụ họa: “Nếu không phải ngươi ra lệnh ngăn y lại thì hiện tại đâu cần phiền toái thế này?”

“Được rồi!”

Vương Viễn không biết phải làm sao, chỉ đành bước tới gần Mộ Dung Phục rồi nói: “Mộ Dung tướng quân, thiên mệnh đã vậy, cứ tình thế này ngài nhất định sẽ thua! Nhanh rút lui thôi, chạy chậm thì đến cả mạng cũng khó giữ.”

Mấy lời của Vương Viễn thoạt nghe như đang khuyên nhủ nhưng kỳ thực là đổ thêm dầu vào lửa.

Mộ Dung Phục nổi tiếng ngang với Tiêu Phong thì hẳn cũng là một nhân vật lớn, phàm là người có chút liêm sỉ, sau khi bị Vương Viễn khích tướng kiểu gì cũng không bỏ mặc huynh đệ mà bỏ chạy một mình.

Ai ngờ Mộ Dung Phục lại thông suốt, cảm kích nhìn Vương Viễn và nói: “Đại sư dạy phải! Trận này thua là trời muốn ta chết, không phải vì ta đánh trận kém người! Chỉ cần ta còn sống là còn có cơ hội Đông Sơn tái khởi.

“Tổ sư cha ngươi chứ!” Vương Viễn nghe thấy Mộ Dung Phục nói vậy thì tức giận lắm mà chẳng biết trút vào đâu, chỉ thầm mắng một câu trong lòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận