Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 984: Hà Đô phó tư trưởng

Nói chung, đây là một bữa tiệc thành công. Hoàng hôn phía núi Tây, ba vầng trăng sáng dâng lên, chúng Thần Ma tản đi mùi rượu, cáo từ rời đi.
Sự ồn ào náo động ở Ngọc Kinh sơn dần biến mất, lại trở về yên ắng.
Ánh trăng sáng rọi xuống, cung điện Bạch Ngọc giống như được bao phủ bởi một tầng sợi bạc, ánh sáng rạng rỡ, yên ắng tĩnh mịch.
Cạch cạch cạch!
Bạch Đông Lâm bước vào tiền điện, tiếng bước chân trầm bổng vang vọng trong không gian rộng lớn, cực kỳ thanh thúy.
“Niên tỷ, Liên Tâm, đã lâu không gặp!”
Nhìn hai mỹ nữ một lớn một nhỏ ngồi trước bàn làm việc, Bạch Đông Lâm lắc đầu cười khẽ, đi tới trước bàn làm việc, tùy ý ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Vẻ mặt Niên Niên rất trịnh trọng, chỉnh đốn y phục, khom mình hành lễ một cách đàng hoàng, trước người hiên ngang, khiến Bạch Đông Lâm không đành lòng nhìn thẳng, quay đầu đi chỗ khác.
“Sư, sư đệ, đã lâu không gặp, ta, ta thật sự rất nhớ đệ…”
Mùi rượu không những không tan mà còn thẹn thùng quá mức, khuôn mặt nhỏ nhắn và vành tai của Liên Tâm đỏ bừng. Hai tay vắn làn váy, thanh âm như muỗi kêu, Bạch Đông Lâm thi triển thần thông mới nghe được giọng nói mơ hồ.
“Ừm, vẫn là Liên Tâm sư tỷ nể tình, sư đệ cũng rất nhớ tỷ. Chậc chậc chậc, không giống như một số người, trong lòng rõ ràng đang muốn mắng chửi ta, mà bên ngoài còn tỏ ra dáng vẻ lễ độ cung kính.”
Nghe thấy Bạch Đông Lâm vẫn như cũ kêu nàng là sư tỷ, trong mắt Liên Tâm tràn đầy vui vẻ, tảng đá lớn trong lòng cũng rơi xuống.
“Niên tỷ, đừng như vậy, tỷ cũng hiểu đệ mà, đệ không cần mấy thứ này.”
Nghe vậy, hai mắt Niên Niên trợn tròn, lập tức mang vẻ mặt buồn bực khoanh chân ngồi xuống, mở miệng nói: “Đệ cho rằng lão nương ta nghĩ như vậy à?’
“Còn không phải do lão phụ thân kia của ta, lúc nào cũng dặn dò ta phải chú ý lễ tiết, không được thất lễ với đại nhân như ngài.”
“Bây giờ đệ là nghị viên của Cực Đạo, mà Minh Ngục Môn của ta là thế lực phụ thuộc vào Cực Đạo thánh tông, đương nhiên sẽ cung kính với đệ! Miễn cho đệ nói chúng ta không biết tôn ti!”
Bạch Đông Lâm nhún vai, một dáng vẻ chuyện không liên quan đến ta, hắn cũng không muốn vướng vào chuyện này, lập tức mở miệng nói: “Bọn họ là bọn họ, trong lòng chúng ta không cần quan tâm đến mấy chuyện vô ích đó, nói chuyện chính đi, Tiểu Tử nói với ta, tỷ gặp phải phiền phức à?’
Niên Niên nghe vậy, vẻ mặt có hơi nghiêm túc, mơ màng liếc Liên Tâm một cái, chậm rãi mở miệng nói: “Không phải ta gặp phiền phức, mà là Liên Tâm!”
“Hả?”
Vẻ mặt của Bạch Đông Lâm thay đổi, thừa lúc hai nàng không phát hiện, bàn tay của hắn tìm hiểu bên trong Duy Độ, ngắt được sợi tóc của Liên Tâm.
Lấy sợi tóc là chỉ dẫn, bắt giữ khí tức Chân Linh mỏng manh kia.
Diễn Giải Quẻ Hào phát huy, vị lai Phật bên trong Thần Hải mở ra đôi mắt mơ hồ, theo lưới thiên cơ ở khắp nơi, nhìn về phía thời không tương lai.
Cuồn cuộn hỗn độn, một mảnh mơ hồ.
Bạch Đông Lâm nhíu mày, Diễn Giải hiếm thấy thất bại, Thiên Cơ của Liên Tâm bị một cỗ lực lượng cường đại che đậy, loại thủ đoạn này, xem ra đúng là là phiền phức không nhỏ.
“Niên tỷ, đối phương là ai?’
“Hà Đô.”
“Hà Đô sao? Là Phó tư trưởng thứ 6 của Thần Đình sở Kiểm Soát kia à? Các người có quan hệ như thế nào với hắn ta?”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm sửng sốt, bên trong đầu chợt lóe lên một hình ảnh, bóng người ngồi ngay ngắn phía trên kim quang lóng lánh của pháp lệnh sở Kiểm Soát, luôn híp mắt mang theo nụ cười trên mặt.
Là một tên âm độc nham hiểm, không dễ đối phó.
“Là hắn ta chủ động đến tìm chúng ta, trước giờ, chúng ta chưa từng tiếp xúc với hắn, chỉ có một lần gặp mặt duy nhất là khi gặp ở Cửu Hoàn Chi Tâm.”
“Hơn nữa, Hà Đô không chỉ là Phó Tư Trưởng của Tra Xét Ti, mà hắn còn là trưởng lão của Thiên Cơ các!”
Khó trách có thể khiến cho đại tiểu thư Minh Ngục Môn Niên Niên nàng cảm thấy phiền phức, Thiên Cơ các có lịch sử lâu đời, là thế lực mạnh nhất một phương, hơn nữa thân phận của hắn ở sở Kiểm Soát, Minh Ngục Môn thực sự không có biện pháp chống lại.
“Được ròi, Hà Đô tìm Liên Tâm có chuyện gì?’
“Hà Đô, hắn ta muốn ta gia nhập Thiên Cơ các, nói là sẽ cho ta một trận Tạo Hóa lớn.”
Liên Tâm bình tĩnh lại, vẻ mặt phức tạp nói, hai mắt mơ hồ nhìn chằm chằm vào Bạch Đông Lâm, không biết suy nghĩ cái gì.
“Hơn nữa cái tên Hà Đô kia vô cùng cố chấp, ta đoán chừng nếu không phải kiêng kỵ Cực Đạo thánh tông, hắn ta đã sớm mang Liên Tâm đi!”
“Thế giới mênh mông như vậy, thiên tài vô số kể, hắn lại nhìn chằm chằm Liên Tâm như vậy, ta nghĩ trong đó nhất định có bí ẩn nào đó mà không cho ai biết, ta sợ bọn họ gây bất lợi đối với Liên Tâm!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lộ ra vẻ suy tư, thế giới này quả thật thiên tài nhiều vô tận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận