Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 757: Giao cho ngươi Lục vương tử và Cửu vương tử Hải Yêu

Nàng tuyệt đối không thể để Hải Yêu tộc biết suy nghĩ của mình, bằng không cũng không còn cơ hội nào nữa. “Ai?”
Đại phu nhân quát lạnh, năng lực huyết mạch trong cơ thể sôi trào. Nàng cũng là một cao thủ Thần Nguyên cảnh, tuyệt đối không phải nữ nhân tay trói gà không chặt.
“Đừng khẩn trương, ta chỉ là một người tốt đi ngang qua, tới giúp ngươi một tay!”
Bạch Đông Lâm bước ra khỏi hư không, đứng thẳng trước mặt Đại phu nhân, vẻ mặt ôn hòa nho nhã.
“Ngươi không tin? Nhìn xem đây là cái gì.”
Thấy Đại phu nhân hoài nghi, Bạch Đông Lâm hờ hững nhún vai, vươn tay xuất ra một lệnh bài ánh vàng sáng rọi, ném xuống trước mặt Đại phu nhân.
“Thần uy như ngục, kiểm soát hoàn vũ! Ngươi là người của sở Kiểm Soát?”
Toàn thân Đại phu nhân run lên, luống cuống đứng dậy không biết làm sao, nhìn lệnh bài thần dị phi phàm dưới đất, hoàn toàn không dám đụng vào.
“Đại… đại nhân, thỉnh ngài thứ lỗi! Là ngu phụ có mắt không tròng!”
“Không ngại.”
Bạch Đông Lâm khoát tay áo, nâng tay thu lệnh bài quay về. Thứ đồ giả này khiến hắn tốn rất nhiều công phu, mà hiệu quả không tồi.
“Ta đại diện sở Kiểm Soát tới tra xét chuyện của Hải Yêu tộc, thu thập chứng cứ phạm tội của bọn chúng. Thù của ngươi một tháng sau có thể báo!”
“Đại nhân… ngài… ngài nói thật chứ?”
Hai mắt Đại phu nhân đỏ lên, loang loáng ánh nước, tuy nàng nói sẽ không tiếc hết thảy đại giới báo thù, nhưng trong lòng lại hiểu cơ hội bé nhỏ vô cùng.
“Đương nhiên!”
Bạch Đông Lâm khẳng định gật đầu, sau đó chuyển lời, tiếp tục nói:
“Chẳng qua ta cần sự trợ giúp của ngươi để thu thập chứng cứ phạm tội của Hải Yêu tộc, điền vào báo cáo cuối cùng.”
“Thỉnh đại nhân phân phó! Bất kể chuyện gì ta đều nguyện ý!”
Thấy ánh mắt kiên định của Đại phu nhân, Bạch Đông Lâm hơi xấu hổ, nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, gằn giọng nói:
“Khụ khụ, kỳ thật cũng không có gì, ta chỉ muốn thu thập chút dấu vết hung thủ để lại từ thân thể người bị hại. Thỉnh phu nhân yên tâm, tại hạ sẽ không phá hư di thể bọn họ!”
“Thỉnh đại nhân động thủ đi, chỉ cần có thể báo thù, những thi thể này giữ lại cũng có gì dùng đâu? Ta tin dù ngài hủy trọn bọn họ cũng đồng ý!”
“Tốt lắm!”
Bạch Đông Lâm hài lòng gật đầu, nếu đã đạt được đối phương đồng ý, hắn cũng không lằng nhằng nữa. Quá trình cũng không có gì phức tạp, đối bất cứ tu sĩ nào cũng là chuyện dễ dàng mà thôi.
Hắn vung tay lên, pháp tắc phất tới, vài đạo khí tức không đồng nhất được nhấc ra khỏi từng chiếc quan tài.
Hai mắt Bạch Đông Lâm ngưng lại, hắn cũng không muốn đụng vào thứ này.
Hắn nhẹ nhàng búng ngón tay, chín đồng tiền thần dị được chuẩn bị sẵn từ trước bắn ra, mỗi đồng phân biệt hấp thu một luồng khí tức.
Một tháng sau.
Đế thành Hải Yêu, ba nghìn dặm về phía Tây.
Bạch Đông Lâm khoanh chân ngồi trên một đỉnh núi lớn nơi đáy biển, hai mắt nhìn về phía Đế thành phía xa, trong mắt loang loáng ánh huỳnh quang lưu chuyển.
Hắn vươn ngón tay điểm nhẹ hư không, ánh sáng trắng hiện lên, ngưng kết, giấu kín một tọa độ bên trong, điểm sáng chậm rãi phiêu về phía một mỹ phụ nhân váy trắng.
“Ngươi muốn báo thù, ta cho ngươi cơ hội, tới vị trí này chờ xem!”
“Giao cho ngươi Lục vương tử và Cửu vương tử Hải Yêu.”
Đại phu nhân nghe vậy giật mình, kích động ra mặt, cung kính vươn tay tiếp nhận điểm sáng, sau đó quỳ rạp xuống đất, dập đầu thật mạnh.
“Đa tạ đại nhân thành toàn!”
Giọng nàng ta nghèn nghẹn, ẩn chứa tình cảm vô cùng phức tạp.
“Đa tạ đại nhân thành toàn!”
Chúng Yêu tộc khoác giáp đen sau lưng Đại phu nhân cũng đều quỳ xuống theo, vách tường đá cứng rắn bị chúng yêu dập đầu đến mức tràn đầy vết rạn, tiếng hô to đồng thanh chấn sóng nước nhộn nhạo không ngừng.
“Đi thôi, mang thần hồn và thủ cấp chúng về cho ta.”
Đại phu nhân trịnh trọng gật đầu, thân thể nhoáng lên, cùng tinh nhuệ trong tộc sau lưng hóa thành một mảnh đen tối, nháy mắt chạy xa.
Bạch Đông Lâm hơi ngước đầu lên, nhìn về phía bầu trời trên cao, trong mắt ngưng tụ ánh sáng bàng bạc, nhìn xuyên qua nước biển nồng đậm không thấu quang, xem thấu không gian duy độ, nhìn thẳng ba vầng trăng sáng đang từ từ di động.
Khoảng cách lần ba trăng hội tụ lúc trước đã qua cả ngàn năm, mà lúc này, ba vầng trăng sáng di động theo quỹ tích không rõ, lần nữa gặp mặt.
Trăng sáng nhô lên cao, hợp ba làm một.
Ba màu vầng sáng dần thay đổi, đẹp đẽ tuyệt trần.
Đêm trọng nguyệt đã buông xuống !
“Cảnh đẹp như vậy, lần này lấy giết chóc trợ hứng đi!”
Đáy mắt Bạch Đông Lâm lộ ý cười, thấp giọng nỉ non, trở tay lấy ‘Pháp lệnh kiểm soát’ ra, nhanh chóng buộc lại vị trí dễ thấy nhất bên hông.
Đám quái vật Chiến Tranh Ti sắp tới rồi…
Đoàng…
Răng rắc!
Hư không kịch liệt run rẩy, phát ra tiếng gào thét bén nhọn chói tai, sau đó nước biển vô tận đều tan vỡ thành hư vô.
Một lối thông đạo tối đen nhìn không tới cuối nháy mắt xuất hiện trên Đế thành Hải Yêu, một cỗ khí tức hung thần nồng đậm ngưng thật phun trào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận