Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1129: Lôi Vũ Đế

Nơi đây có nhiều đại năng xuất hiện như vậy, cũng là vì cụm tinh hệ siêu thế giới này là hang ổ của Dực Thần Cung, là nơi tập trung rất nhiều cường giả.
Vũ trụ Duy Nhất Chân Giới này quả thực là siêu to khổng lồ luôn.
"Hừ! Tên chuột nhắt từ xó xỉnh nào chui ra, lại dám tới Dực Thần cung làm mưa làm gió!"
Liiiii!
Một con Lôi Điểu khổng lồ tột cùng, kéo theo sấm sét rợp trời, nghiền nát hư không, hạ xuống ở trước mặt bầy Yêu tộc.
Trong màn lôi quang vô tận cực kỳ chói mắt, một bóng người cao lớn tay cầm tia sét chậm rãi bước ra, ánh mắt ác liệt nóng bỏng, tựa như có thể xuyên thủng hòa tan tất cả mọi thứ.
"Lôi Vũ Đế đại nhân!"
Nhìn thấy người này, tất cả đại năng Yêu tộc giống như đã tìm được người đáng tin cậy, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Bạch Đông Lâm khẽ động đậy đôi mắt, liếc nhìn Lôi Vũ Đế một cái rồi tiếp tục ngửa đầu nhìn trời, lúc này hắn không rảnh mà để ý tới mấy tên “người chim” này. Hắn đã cảm nhận được, kiếp vân phủ khắp mười phương đã ngưng tụ đến cực hạn, một luồng khí cơ như có như không phong tỏa hắn chặt chẽ, không có chỗ có thể chạy trốn, cũng không có chỗ có thể tránh thoát!
"Tới rồi!"
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ lớn cực kỳ khủng bố, ầm vang lên trong lòng của tất cả mọi sinh linh.
"Cái gì!?"
Các đại năng Yêu tộc gồm cả Lôi Vũ Đế đều là con ngươi co rụt lại, ngẩng đầu nhìn trời, mặt tràn ngập vẻ hoảng sợ.
"Đây, đây là, kiếp nạn Thần Ma!!"
Rắc!
Biển lôi vô biên tập hợp lại, màu sắc sặc sỡ, lôi xà nhảy múa điên cuồng, thô bạo biết bao nhiêu, trải ra hơn mấy nghìn năm ánh sáng.
Trong nháy mắt kiếp vân bạo động, một lực cực kì mạnh phủ xuống, toàn bộ thời không Duy Độ bị bao vây lại, Bạch Đông Lâm có dự cảm, uy lực màu xám này đến từ thời không Kiếp Vân, muốn chặn đường lui của hắn, đồng thời, cũng cắt đứt hoàn toàn đường sống của Yêu tộc.
"Không xong! Chạy mau…"
Lôi Vũ Đế có huyết mạch Lôi Điểu thuần túy nhất, cảm giác lôi đình rất nhạy cảm, vốn vô cùng thân thiết với lôi đình, lúc này lại làm cho lão ta sợ hãi, linh vũ màu óng ánh cũng dựng thẳng lên.
Không rời khỏi nơi này, sẽ chết!
Lệ!
Lúc này đến lão ta đã khó bảo toàn, cũng không thể bỏ mặc Yêu tộc đại năng, hóa thành bản thể khổng lồ, hai cánh mở ra đập vỡ lớp chắn thứ nguyên, nháy mắt biến thành lưu quang dời đi, không dám dừng lại thêm một chút nào, không gian đã bị phong tỏa, toàn bộ thần thông trong không gian đều không thể sử dụng được, chỉ có thể bay lên một cách ngu ngốc.
Nhưng chỉ với vận tốc ánh sáng, cũng phải mất triệu năm mới có thể thoát khỏi phạm vi bao vây của kiếp vân, trong lòng Lôi Vũ Đế biết không chạy thoát được, chỉ có thể dùng hết khả năng rời xa khỏi trung tâm kiếp vân.
Rốt cuộc người này là loại quái vật gì vậy!
Hai mắt Lôi Vũ Đế đầy sợ hãi, kiếp nạn giáng xuống tổng cộng có hai loại, một là kiếp Thần Ma cảnh giới thứ chín, hai là kiếp Thọ Ách cảnh giới thứ mười, không phải lão ta chưa từng trải qua, mà đã nhận ra rõ ràng khí tức của kiếp Thần Ma, khí tức này ngược lại rất mạnh mẽ.
"Lôi Vũ Đế đại nhân, hắn, hắn chạy thoát rồi, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Đám Yêu tộc đứng ngây tại chỗ, ngơ ngác nhìn lên bầu trời, trong khoảng thời gian ngắn đã gặp phải thay đổi động trời làm cho tinh thần rối loạn.
"Ngu ngốc!"
"Không chạy thì chờ chết hay sao?"
Cả đám Yêu tộc đại năng lập tức tan tác.
Bạch Đông Lâm chắp hai tay ra sau lưng, vẻ mặt nghiêm trang, áo bào trên người lấp lánh điên cuồng, cơ thể cũng cảm thấy nguy hiểm, mỗi một tế bào đều kích hoạt sẵn, phóng ra tiềm năng vô tận.
Thời khắc di chuyển Diễn Giải Quẻ Hào ngừng lại, phục hồi năng lực chuẩn bị toàn lực ứng phó kiếp Thần Ma, một tia sáng hỗn độn tràn ngập bên ngoài cơ thể, đây là quy tắc hỗn độn.
Quy tắc hỗn độn, nấu chảy âm dương, quang ám, ngũ hành, cắn nuốt pháp tắc, có khả năng biến một nghìn thành một, biến một thành một nghìn, cắn nuốt chuyển hóa dung hợp là đặc tính cơ bản của nó.
Kiếp Thần Ma ẩn chứa năng lượng vô tận, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua, làm ra động tĩnh lớn như vậy, đương nhiên hắn phải ép khô kiếp Thần Ma.
Xì! Ầm ầm!
Cuối cùng, mấy vệt lôi đình vô cùng khổng lồ hạ xuống, mỗi một nơi ở xung quanh, đều giống như biển lôi rực rỡ, nháy mắt nhấn chìm lấy Bạch Đông Lâm.
Biển lôi trong mắt Bạch Đông Lâm vô cùng chói mắt, kiếp nạn lôi đình thứ nhất này, uy lực có thể so sánh với một cú toàn lực phong hoàng, vẫn không thể tạo ra thương tổn gì cho hắn, một phần lực lôi đình bị "vật thể" phá hủy, một phần bị cắn nuốt chuyển hóa thành năng lượng.
Nhưng diện tích đón nhận công kích quá nhỏ, lôi kiếp khổng lồ hầu như bị lãng phí, Bạch Đông Lâm nhướn mày, chậm rãi vươn hai tay ra.
Một tay chỉ trời.
"Pháp Thiên!"
Một tay chỉ đất.
"Tượng Địa!"
Thần lực! Thần lực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận