Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 419: Rạng rỡ tổ tông

Nhiều nhất cũng chỉ dùng chút thủ đoạn đối phó hắn, những thứ không ra hồn gì đó hắn có tự tin mình đối phó được. ...
‘Tâm’ Cửu Hoàn, ở khu vực giao dịch công cộng, đây là một nơi tương tự như khu vực công cộng của Cực Đạo Thánh Tông, là nơi cho đệ tử Đan Minh giao lưu lẫn giao dịch với nhau.
Quán rượu Kim Ngọc Mãn Đường, ở phần gian phòng riêng tầng cao nhất.
Một mình La Sa ngồi ngay ngắn giữa gian phòng rộng rãi, hắn ta cứ uống linh tửu hết chén này đến chén khác, uống từ lúc giữa trưa đến khi mặt trời lặn.
Ầm!
La Sa với sắc mặt âm trầm như nước hung hăng vỗ bàn một cái, chiếc bàn gỗ lẫn những sơn hào hải vị chưa từng được động đũa bên trên bỗng hóa thành mảnh vụn dưới một luồng năng lượng quỷ dị.
“Đáng ghét! Thật đáng ghét!”
“Chỉ là một thể tu nho nhỏ của Minh Ngục Môn lại dám làm trái ta nhiều lần như thế! Đáng chết! Thật đáng chết!”
La Sa bị Bạch Đông Lâm cho leo cây ba lần liền, lúc này vẻ mặt đã hết sức dữ tợn, cũng chẳng thể nào duy trì vẻ phong độ như thường được. Thậm chí hắn ta còn hoài nghi Bạch Đông Lâm này là một tên điên.
Hắn ta sợ đối phương kiến thức nông cạn, không nhìn ra được nên đã khéo léo nhắc đến tên cha mình trong thiệp mời, không ngờ lần này hắn vẫn không đến gặp hắn ta!
Trước đây chỉ cần đề tên cha hắn ta thôi thì có ai không dám nể mặt ba phần?
Không ngờ lần này lại gặp phải một tên trẻ tuổi sung sức không biết điều!
La Sa chắp tay sau lưng đi qua lại trong phòng, vẻ mặt biến đổi liên tục.
Hắn ta nhớ đến lời phụ thân La Điện đã nói với mình, kết quả chói mắt lần đầu vượt ải của Bạch Đông Lâm và phần thưởng cuối cùng của chiến trường thi đấu này khiến La Sa dần tỉnh táo lại.
“Cũng được, ngươi đã không tới gặp ta, bổn công tử đây sẽ cho ngươi vài phần mặt mũi, tự mình đến cửa bái phỏng!”
“Chờ sau khi đại hội Đan Đạo kết thúc…”
“Hừ! Ngươi ở lại ‘Tâm’ Cửu Hoàn mãi mãi đi!”
La Sa nói xong thì bóng người khẽ động rồi rời khỏi quán rượu, cũng may mấy lần này hắn ta đều không lộ diện, nếu không chuyện bị người ta cho leo cây mà truyền đi chắc chắn sẽ khiến uy tín của hắn ta bị tổn hại.
Ngày hôm sau.
La Sa dẫn theo hai tên thuộc hạ đến Thính Vũ Hiên từ sáng sớm, tất nhiên Bạch Đông Lâm không hề tránh đi không gặp, thật ra hắn vẫn muốn nhìn thử một cái xem tên La đại thiếu gia này có thể chơi ra hoa ra cỏ gì.
Phòng khách, Bạch Đông Lâm và La Sa ngồi đối diện nhau, việc này Bạch Đông Lâm cũng không để Niên Niên đứng ra.
“La công tử, không biết có việc gì mà sáng sớm đã đến nhà?”
La Sa nhìn Bạch Đông Lâm vẫn bình chân như vại nở nụ cười, hệt như hắn ta chẳng hề để ý đến chuyện mình phát thiệp mời ba lần mà bị làm lơ.
“Ha ha ha, Bạch huynh, từ khi tiểu đệ ta chứng kiến được thành tích luyện chế đan dược của ngươi trong lần tranh tài này thì mấy ngày nay vẫn luôn say mê, cho nên muốn gặp ngươi một lần, đàm luận một chút.”
“Vì thế hôm nay trời vừa sáng ta đã mạo muội đến cửa bái phỏng, kính xin Bạch huynh đừng để ý.”
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên ý cười, tên tiểu tử này, rõ ràng trong lòng đang hận hắn muốn chết, thế nhưng vẫn cố miễn cưỡng vui cười, chắc chắn lòng dạ đang khó chịu lắm nhỉ?
“La công tử quá khen, aiz, nói đến thì thật xấu hổ, trong lúc thi đấu tại hạ dùng quá sức nên tâm thần tiêu hao cực lớn, vì thế những ngày qua dù nhận được thiệp mời của La công tử nhưng vẫn không có sức đi.”
“Vừa hay hôm nay miễn cưỡng khôi phục được, vốn nghĩ là nếu La công tử lại phát thiệp mời, tại hạ dù liều cái mạng này cũng sẽ đến dự, nhưng không ngờ La công tử đã tự mình đến cửa.”
“Aiz, đúng là ma xui quỷ khiến.”
Nụ cười trên mặt La Sa hơi cứng lại, nếu ta không mở bình thì ai biết được trong bình có gì?
Còn nữa, tinh thần của ngươi sáng láng cỡ này, chỗ nào giống cơ thể khó chịu?
La Sa bị Bạch Đông Lâm làm mất sạch mặt mũi ngay tại chỗ, nụ cười nhiệt tình trên mặt hơi cứng lại, hắn ta đè sát cơ trong lòng xuống rồi nói tiếp:
“Nếu Bạch huynh cảm thấy không khỏe như thế thì liệu có ảnh hưởng đến trận thi đấu sau không? Nếu thật sự không được chi bằng bỏ cuộc đi!”
“Tất nhiên, tại hạ tin tưởng thực lực của Bạch huynh, muốn lấy được thành tích tốt không khó, nhưng ta vẫn cảm thấy sức khỏe của ngươi quan trọng hơn!”
Bạch Đông Lâm đánh giá La Sa từ trên xuống dưới một phen, tên tiểu tử này được đấy, dáng vẻ âm dương quái khí này đúng là đã bị chọc tức rồi.
“Đa tạ ý tốt của La công tử, đáng tiếc tại hạ cũng thân bất do kỷ.”
“Tham gia đại hội Đan Đạo, đạt được vị trí đầu chính là chấp niệm suốt mấy đời của gia tộc ta!”
“Cũng vì chuyện này tên ta mới chỉ có thể tiếp tục phấn đấu, dùng thân phận thể tu luyện ra bản lĩnh đan đạo cỡ này cũng chỉ vì để làm rạng rỡ tổ tông, hoàn thành nguyện vọng của tổ tông, vì thế, cho dù có mất mạng ta cũng bằng lòng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận