Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1855 - Đối thoại với siêu thoát (4)

Chiến đầy ẩn ý nhìn thoáng qua Bạch Đông Lâm phía đối diện, hắn ta suy đoán, cũng là bởi vì thần quang bảy màu dung hợp linh hồn của sinh linh, cho nên mới bị hắn ta cảm nhận được tung tích.
"Ta rất ngạc nhiên không biết thần quang đó rốt cuộc là thứ gì, bèn nhập vào trong thần quang lúc gần tiêu tán, lại không ngờ tự diệt mà ta gây ra lại tan rã."
"Ở bên ngoài, cho dù là trong mắt người siêu thoát, Chiến đã chết, thế nhưng ta còn sống, sống ở trong thần quang bảy màu, với cái giá là ta mất đi tự do và cảm giác đối với ngoại giới, bị vĩnh viễn trói buộc ở trong thần quang, cho đến không lâu sau..."
"Bạch Đông Lâm, dục vọng muốn sống trong tiềm thức của ngươi đã xúc động thần quang bảy màu, nó dấy lên một tia rung động, ta, cuối cùng cũng cảm giác được ngoại giới tại thời khắc đó, ngay ban đầu đã ta nhìn thấy ngươi."
"Bằng vào đặc tính người siêu thoát, chỉ vừa nhìn thôi ta đã tự nhiên hiểu hết tất cả của ngươi, cùng người siêu thoát Tai họa đen tối kia, giống nhau không khác gì."
"Ha ha, điểm khác biệt là, ta sẽ không hại ngươi."
Chiến thấp giọng cười khẽ, dường như muốn hòa hoãn không khí.
"Trong tương lai, ngươi là hi vọng để giết chết Tai họa đen tối, đồng thời thần quang bảy màu hoàn toàn do ngươi mà phát động, sự sống chết của ta đã cùng ngươi buộc chung một chỗ rồi..."
Bạch Đông Lâm im lặng không nói gì, suy nghĩ rất lung, tạm thời lựa chọn tin tưởng những gì mà Chiến nói. Ít nhất thì ở hiện tại, một người siêu thoát vì sinh linh chư thiên mà nguyện ý buông tha sinh mạng của mình, đây không thể nghi ngờ là vô cùng vĩ đại, đổi vị trí một chút, hắn tự nhận là không làm được.
"Chiến, ta vẫn còn có một nghi vấn."
"Hửm?"
Chiến giương mắt tỏ ý hỏi, hắn ta rất nguyện ý giải thích nghi hoặc cho Bạch Đông Lâm, đây là phương thức nhanh nhất để đề cao sự tin tưởng giữa hai bên.
"Không phải cuồng vọng tự đại, ta tự nhận là, trong năm tháng dài dằng dặc tương lai, ta nhất định sẽ bước vào Siêu Thoát cực cảnh."
"Đã như vậy, lúc này ta rơi vào tuyệt cảnh, vì sao ta đã thành tựu siêu thoát trong tương lai không ra tay giúp ta?"
Trong mắt Bạch Đông Lâm chứa sự khó hiểu, đây cũng là vấn đề mà hắn đang suy tư, tuy ý thức ở địa phương quỷ quái này không thể kéo dài đến sương mù tương lai, không sờ không gặp được thân thể tương lai, nhưng đó là nhằm vào Bỉ Ngạn thôi, thân thể tương lai với cấp bậc Siêu Thoát, hẳn là không cần phiền toái như vậy đi?
"Ha ha ha!"
Chiến ngửa mặt lên trời cười to, không ngờ Bạch Đông Lâm thông minh đến cực điểm cũng sẽ rơi vào điểm mù nhận biết.
"Bạch Đông Lâm, đầu tiên ngươi phải hiểu được một điều --"
"Quá khứ đã biết lại có thể biến đổi, tương lai không biết cũng có thể thay đổi, duy chỉ có hiện tại vĩnh hằng!"
"Hiện thế, hiện tại, giờ này khắc này, là điểm chân thực hết thảy, bất kể chúng ta của quá khứ nhỏ yếu đến cỡ nào, bất kể chúng ta của tương lai lại mạnh mẽ đến đâu, đều không thể thay đổi sự thật này. Bây giờ là duy nhất và vĩnh hằng, là nó kết nối quá khứ và tương lai, là hòn đá tảng cho sự tồn tại của cả hai, ý nghĩa tồn tại của nó là chí cao, và không thể thay thế."
"Tương lai, sẽ ở trong trạng thái vô tự điệp gia hỗn độn, nếu không quan sát thì chẳng ai biết được tương lai có bị lạc lối trong sương mù hay không."
"Ngươi nhìn kỹ đi, quan sát và đoán định tương lai của trạng thái hỗn độn, vô tự thuộc về vô tận sụp đổ thành một kết quả duy nhất. Lúc này thân thể tương lai mới có cơ sở bước vào hiện thế."
"Về phần thân thể tương lai với cấp bậc người siêu thoát, đúng là không tồn tại dựa vào quan sát và đoán định, muốn bước vào hiện thế cũng không có phiền phức cho lắm, còn vì sao chưa từng xuất hiện..."
Giọng điệu Chiến ngữ khựng lại, quan sát toàn thể Bạch Đông Lâm và nói đầy ẩn ý: "Có thể là hắn không thoát thân nổi đi."
"Hở!?"
Bạch Đông Lâm giật mình, muốn nói lại thôi.
"Ha ha ha, ta đùa ngươi thôi, đây không phải xem bầu không khí quá căng thẳng sao!"
"Tiểu tử thối, ngươi đã nói tương lai sẽ thành tựu siêu thoát, vậy thì nói rõ khốn cảnh trước mắt không làm khó được ngươi, đây cũng là nguyên nhân ta có thể tạm thời thoát khỏi trói buộc của thần quang bảy màu, không phải cứu viện của ngươi đã đến rồi sao?"
"Ngươi đã được định trước là không sao, mới có bản thân cấp Siêu Thoát trong tương lai. Thân thể tương lai của ngươi đương nhiên cũng biết điểm này, vậy thì hắn vẫn còn giáng xuống hiện thế để làm chi? Rảnh rỗi không có chuyện gì làm à!?"
Chiến chậm rãi đứng dậy, giơ bàn tay ảo ảnh lên vỗ vai của Bạch Đông Lâm, nói đầy thâm ý:
"Nhớ kỹ là ngươi bây giờ, thành tựu bản thân trong tương lai, bất luận hắn mạnh cỡ nào."
"Hiện thế, hiện tại, giờ này khắc này, mới là tất cả."
"Logic trước sau gì hai cái cũng không thể điên đảo được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận