Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 639: Lão già điên

“Hì hì, Minh chủ Thiên, theo ta thấy những kẻ có thể nhẫn tâm diệt tông môn người khác chỉ có thể là lũ yêu hoặc là lũ ngoại tộc!” Ngao Đà kiên quyết nói, như thể hắn ta đã nhìn thấu mọi chuyện.
“Xì! Ngao Đà, ngươi biết cái gì mà nói, ta chưa từng nghe Huyết Hà tông có bất kỳ mâu thuẫn nào với một thế lực nào của loài yêu, càng hơn nữa là Huyết Hà tông chẳng có gì đáng giá để đám ngoại tộc ra tay.”
Một người nữ tử xinh đẹp che miệng lên tiếng cười nhạo. Toàn thân mặc một chiếc váy đỏ mỏng manh, bộ ngực đầy đặn trắng trẻo, dáng người quyến rũ, nàng ta tiếp tục nói:
“Thưa minh chủ, theo nô gia thấy, việc này hẳn là có liên quan với Phù Li tông, bởi ta biết Ngạo Đà có quan hệ không hòa thuận với Huyết Ngạc, thậm chí là căng thẳng. Mà những năm gần đây tốc độ phát triển của Huyết Hà tông vô cùng nhanh chóng, sợ là có người ghen ghét, lén ra tay!”
Ngạo Đà giật mình, hắn ta tự tin cây ngay không sợ chết đứng, nhưng không nhịn được lời vu khống thẳng mặt như vậy, liền tức giận hét lên:
“Cái con mẹ mày con chó cái đê tiện! Muốn chết à!?”
Ngạo Đà tức giận trừng lớn, sau lưng lập tức triệu hồi ra pháp tướng, năng lượng và pháp tắc hỗn loạn kịch liệt, không gian như bị đè nén biến dạng.
“Hừ! Ta đây lại sợ ngươi à!”
Người nữ tử váy đỏ lạnh lùng cười, cũng liền triệu hồi pháp tướng.
“Đủ rồi!”
Minh chủ Thiên giận dữ lên tiếng, khí tức khủng bố tràn ra xung quanh, lập tức xua tan sát khí của hai người họ.
“Các người có thể bình tĩnh một chút được không? Xảy ra biến cố lớn như vậy còn có tâm tình nội đấu. Huyết Hà tông bị diệt không phải là chuyện nhỏ, chuyện này ta không gánh vác được!”
“Đừng quên Huyết Ngạc còn có một sư phụ, lão già mất trí đó…”
Nói chưa dứt lời, vẻ mặt mọi người liền đã thay đổi, ngẫm lại về sư phụ của Huyết Ngạc, lão ta chính là cường giả đầu tiên đạt tới cảnh giới Quy Nhất, cũng chính là người đã thành lập ra Huyết Hà tông.
Tuy rằng bấy lâu nay lão ta ngao du thiên hạ, không quản việc tông môn, nhưng giờ tông môn bị diệt, chắc chắn lão ta sẽ không bỏ qua.
Cái tên Huyết Hà tông từ lâu đã vang dội ở đảo Nguyệt Nha.
“Vậy nên tốt nhất chúng ta nên tự lo thân mình đi, đừng nghĩ đến việc chiếm lấy lãnh thổ của Huyết Hà tông. Miễn là lão già điên kia còn sống thì bất cứ ai trong chúng ta cũng đừng hòng chiếm được.”
Minh chủ Thiên trầm ngâm suy tư một lát rồi nói: “Theo quy định, Huyết Hà tông vẫn là một thế lực của loài người, vậy nên báo cáo cho Thần Đình đi!”
“Có Thần Đình ra quân, chúng ta không cần quan tâm chuyện này nữa, dành thời gian nghĩ cách đối phó với sự tra hỏi của lão già điên đó đi.”
“Hì hì, nghe theo lời minh chủ Thiên vậy.”
Ngao Đà phất tay áo, nói xong liền quay trở lại chiếc phi thuyền, không gian chợt dao động, sau đó hình bóng của hắn ta lập tức biến mất.
“Hừ, tên khốn này càng ngày càng kiêu căng.”
Cô nương váy đỏ liếc mắt xem thường rồi điều khiển pháp bảo bay đi.
Những người còn lại im lặng, chắp tay cáo biệt minh chủ, tiếp đó từng người cũng lần lượt rời khỏi.
“Haiz, thời buổi loạn lạc!”
Một tiếng thở dài dần dần trôi đi trong màn mưa, nơi đây lại trở nên im lặng, chỉ có tiếng mưa gió, sấm chớp liên hồi.
……
Đùng đùng!
Trong đêm tối, tiếng gõ cửa vang lên tại một trang trại nhỏ.
“Là ai vậy?”
Trong nhà có tiếng mò mẫm sột soạt, một lúc sau, đèn dầu được thắp lên! Một bà lão nông dân có khuôn mặt tiều tụy cầm theo ngọn đèn đi ra mở cửa, nghi ngờ nhìn ra ngoài.
“Eeeeeeeee!”
Bà lão run rẩy, cúi đầu nhìn xuống, một đứa bé nằm lơ lửng cách mặt đất khoảng một tấc tay đang xòe đôi tay nhỏ bé mũm mĩm và mỉm cười với bà.
Lạch cạch! Ngọn đèn dầu rơi xuống đất.
“Cháu trai! Là cháu ngoan của ta. Ông ơi mau ra đây, cháu trai của chúng ta đã quay về rồi!”
“Ông trời hiển linh! Cảm ơn thần tiên phù hộ! Cảm ơn thần tiên phù hộ!”
Hai ông bà lão ôm thật chặt đứa bé, không ngừng lạy trời. Con trai và con dâu của họ đã mấy năm nay rời xa quê hương để đi tìm cháu trai, hằng năm chỉ đến Tết mới về một lần.
Trong lòng ông bà rất đau nhưng lại không giúp được gì, chỉ đành cầu mong. Nay ông trời hiển linh giúp đỡ gia đình nhỏ của bọn họ có thể được đoàn tụ, trong lòng xúc động khôn nguôi.
Cả thôn bỗng ồn ào, đèn đuốc sáng trưng vì hàng trăm đứa trẻ trong thôn đã từng mất tích giờ đã quay trở lại.
Đương nhiên chuyện này là do Bạch Đông Lâm làm. Giờ phút này đây toàn thân hắn ngập trong ngọn lửa màu vàng, dốc hết sức thi triển thần thông Chỉ xích Thiên nhai, tốc độ của hắn tăng lên kinh khủng.
Đồng thời, hắn quét thần niệm trong phạm vi hơn mười vạn dặm, tìm kiếm những khí tức tương đồng trong huyết mạch của mỗi đứa bé, cứ mỗi bước lại có hàng trăm đứa trẻ được bọc trong ngọn lửa màu vàng quay trở về nhà của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận