Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 409: Niên Niên là Ô Yêu Vương

Bạch Đông Lâm trong lòng biết rõ, Niên Niên đây có lẽ là có chút lo lắng cho hắn, nhưng phần lớn vẫn là sợ hắn bỏ lỡ thời gian của đại hội Đan Đạo, làm trì hoãn kế hoạch của Thượng Trung. Còn Liên Tâm ngốc này chính là đơn thuần lo lắng cho hắn.
Bạch Đông Lâm chắp tay lộ vẻ áy náy nói: “Đã làm phiền Niên tỷ và Liên Tâm lo lắng rồi, tại hạ thực sự rất hổ thẹn!”
“Ôi, ta cũng không muốn đột nhiên bế quan đâu, nhưng thiên phú quá mạnh cũng đành chịu, nói đột phá là đột phá, ta muốn kìm lại cũng không kìm được!”
“Nhưng Niên tỷ đừng lo, cho dù có như thế nào thì ta cũng sẽ không quên việc chính, hiện giờ tu luyện đã đột phá, đại hội Đan Đạo này càng là thứ nắm chắc trong lòng bàn tay!”
Nghe vậy, Niên Niên khẽ nhíu mày, nhìn Bạch Đông Lâm có nước da trắng bệch hơn trước, tại sao nàng ta lại cảm thấy khí tức của tiểu quỷ này có chút không ổn nhỉ?
Nhưng thấy Bạch Đông Lâm vẫn là một dáng vẻ không biết xấu hổ như vậy, chắc hẳn là nàng ta đã nghĩ nhiều rồi.
Bên trong cơ thể của Bạch Đông Lâm đầy rẫy các trận pháp bí văn để ngăn cách và che giấu khí tức, Niên Niên cũng không thể trực tiếp lỗ mãng dùng thần niệm để kiểm tra, chỉ có thể dựa vào trực giác, cảm thấy Bạch Đông Lâm có gì đó không ổn, nhưng chỗ nào không ổn thì nàng ta lại không thể nói được.
Liên Tâm thò cái đầu nhỏ của mình ra từ phía sau Niên Niên, nói với vẻ mặt mừng rỡ: “Sư đệ, ngươi, ngươi không sao thật là tốt!”
“Ngày mai chính là ngày đại hội Đan Đạo bắt đầu, nếu ngươi còn không ra đây thì sư tôn sắp chuẩn bị phá trận đấy!”
Vẻ mặt của Niên Niên dịu đi, vì Bạch Đông Lâm đã suôn sẻ bắt kịp thời gian nên nàng ta cũng không có lý do gì để tức giận nữa, liếc nhìn khuôn mặt hơi tái nhợt của Bạch Đông Lâm, nói với giọng điệu trêu chọc: “Tiểu quỷ, ngươi phải chú ý điều độ đấy!”
“Chậc chậc chậc, nhìn dáng vẻ cạn kiệt sinh lực này của ngươi xem, chuyện đó tuy thú vị nhưng cũng đừng quá tham lam đấy!”
Nụ cười trên khuôn mặt của Bạch Đông Lâm ngưng trệ, dáng người đột nhiên đông cứng, mẹ kiếp, Niên Niên, ngươi là Ô Yêu Vương tu luyện thành người sao?
“Này, chú ý nghỉ ngơi đi, sáng mai chúng ta sẽ phải khởi hành đến hạch tâm Cửu Hoàn để tham gia đại hội Đan Đạo.”
“Ngươi thế này, lão nương rất lo lắng đến lúc đó đến đứng ngươi cũng không thể đứng vững!”
Niên Niên vỗ vai Bạch Đông Lâm, lắc đầu, một dáng vẻ hận rèn sắt không thành thép, sau đó kéo Liên Tâm đi ra ngoài, lờ mờ có một giọng nói vang lên.
“Sư tôn, rốt cuộc sư đệ trốn ở trong phòng chơi trò vui gì thế? Lại chơi đến cạn kiệt sinh lực.”
“Suỵt! Đồ nhi ngoan, sau này con phải tránh xa sư đệ của con.”
“Sư tôn nghe nói có một số nam tu sĩ biến thái chuyên nuôi một số yêu tinh hoặc là ma quỷ để cùng họ chơi một số trò chơi vô cùng xấu xa…”
Bạch Đông Lâm: “…”
Lão bà Niên Niên, ngươi đủ rồi đấy!
Đừng có làm ô uế đứa nhỏ Liên Tâm ngây thơ trong sáng!

Sáng hôm sau.
Bạch Đông Lâm – người đã khôi phục thêm chút nữa đứng ở giữa đại viện của Minh Ngục môn, mặc áo choàng đen, dáng đứng thẳng tắp, đứng bên cạnh có Liên Tâm và tám đệ tử Minh Ngục môn khác.
Niên Niên đứng ở phía trước với vẻ mặt nghiêm túc, Lưu trưởng lão đi theo phía sau, một đoàn mười hai người này chính là đội dự thi của Minh Ngục môn.
Ngoài ra còn có một đệ tử Minh Ngục môn, nghe nói thực lực không đủ nên đã bị đưa về từ trước.
Niên Niên đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn vùng đất hạch tâm của Cửu Hoàn Chi Tâm, một chùm sáng đầy màu sắc chói loá phát ra từ vùng đất hạch tâm.
Ngay sau đó, chùm sáng dày đặc tan rã ra như chất lỏng, hóa thành những gợn sóng đầy màu sắc, lan tỏa từ trong ra ngoài đến khắp Cửu Hoàn Chi Tâm.
Bạch Đông Lâm nhìn xung quanh, như thể đang ở trong đại dương đầy màu sắc mơ mộng vậy, hắn giơ tay lên nắm nhẹ, cầm lấy một tay tinh quang đầy màu sắc.
“Ôi! Thơm quá!”
Đôi tay trắng nõn của Liên Tâm bưng lấy một nắm tinh quang, cánh mũi khẽ nhúc nhích, một luồng đan hương thấm vào lòng người ngay lập tức khiến cho cả người đắm chìm, như thể cả tinh thần lẫn thể xác của con người cũng đang phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, nhận thấy điều phi thường từ trong những tinh quang đầy màu sắc này, không hổ danh là Đan Minh, ra tay đúng là rộng rãi hào phóng!
Đại dương đầy màu sắc này giống như một tín hiệu vậy, đôi mắt của Niên Niên khẽ chuyển động, giơ tay lên triệu hồi ra một pháp bảo phi hành đen nhánh khổng lồ, bàn tay ngọc ngà vung một cái rồi nói: “Lên đường!”
Một phi thuyền khổng lồ lơ lửng trên không trung chiếu xuống một luồng ánh sáng đen, bao trùm hết đám người Bạch Đông Lâm, luồng ánh sáng khẽ nhấp nháy và họ đã bị hút vào trong con thuyền khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận