Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 762: Phá phi toa

Một vạn dặm, mười vạn dặm, trăm vạn dặm… Điên cuồng chạy trốn!
“Ơ! Chó nhà có tang cuối cùng cũng đã tới!”
Bạch Đông Lâm ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, nơi này cách trung tâm chiến trường nghàn vạn dặm, hắn ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt đầy ánh sáng mờ ảo, nhìn thấu khoảng không, gắt gao tập trung vào phi toa đang chạy trốn với tốc độ cực nhanh.
“Ha, dừng lại cho ta!”
Nhếch miệng nở nụ cười, cơ thể của hắn ngay lập tức cao lên đến ba nghìn mét, hắn vươn tay ra và biến lòng bàn tay của mình thành móng vuốt. Cánh tay to lớn của hắn phá vỡ hư không, xuyên vào không gian và bắt lấy phi toa với tốc độ kinh hoàng.
Choang!
Tia lửa bắn tung tóe, kèm theo âm thanh ma sát kim loại chói tai, ngay lập tức phi toa chuyển từ tốc độ cực đại sang trạng thái bất động, lực quán tính dội ngược đáng sợ khiến Thần Văn trên phi toa tỏa sáng dữ dội.
“Vỡ!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm trở nên lạnh lùng, lòng bàn tay nắm chặt pháp bảo khổng lồ, một cỗ lực lượng kinh khủng bộc phát khiến người khác kinh hãi, bức tường cứng rắn bên ngoài của phi toa lập tức bị ngón tay sắc bén đâm thủng, phi toa biến dạng vặn vẹo trong tiếng rên rỉ khó chịu.
“Cái gì?”
“Không ổn! Không gian phi toa sắp sụp đổ, chạy mau!”
Sự việc xảy ra quá đột ngột, khi Đại Vương tử kịp phản ứng, không gian trong phi toa đã tràn đầy những vết rạn vừa to vừa thô, gần như trên bờ sụp đổ.
Khoa Ngõa phản ứng nhanh hơn, ngay lúc Bạch Đông Lâm nắm giữ phi toa, tay hắn ta đã bắt đầu di chuyển bấm pháp quyết, những dòng minh văn còn sót lại bạo phát hào quang, quấn lấy tất cả mọi người và di chuyển họ ra ngoài.
Bùm!
Phi toa hoàn toàn bị phá vỡ, quả cầu năng lượng ánh sáng chứa đầy quang mang trong tay Bạch Đông Lâm tách ra, bị vô số pháp tắc quấn chặt lại, một lần nắm chặt, lập tức phân tán năng lượng của quả cầu ánh sáng, một tia hắc quang hiện lên, những mảnh vỡ có giá trị của tàu phi toa đều bị nuốt chửng vào bên trong ám giới.
“Ngươi là ai? Còn dám cản đường của bản Vương tử, có phải không muốn sống nữa không?”
Nhị Vương tử nhìn người to lớn trước mặt tức giận gầm lên, sau khi thành công thoát khỏi sự truy đuổi của Chiến Tranh ti, hắn ta cảm thấy mình có thể lấy lại uy quyền, hoàn toàn quên mất bộ dạng khóc lóc thảm thiết lúc trước, lập tức khôi phục bản chất thật của mình và trở nên ngang ngược và độc đoán.
Nghe vậy, Bạch Đông Lâm hơi nhướng mày, chậm rãi rút cánh tay ra khỏi khoảng không, đôi mắt to lưu lại tia sáng, như thần linh ở trên cao, ánh mắt hờ hững nhìn xuống điểm đen như con kiến phía dưới.
Vẻ mặt của Đại Vương tử thay đổi, tuy rằng không thể cảm nhận được tu vi của người chặn đường trước mặt, nhưng từ dáng vẻ của đối phương, hắn nhất định không phải là người dễ trêu chọc.
Bốp!
Đại Vương tử dùng trái tay vỗ vào đầu Nhị Vương tử, dùng sức mạnh bắn thẳng xuống đáy biển, đập nát thành một cái hố sâu cực lớn.
“Cái tên ngu ngốc này! Nếu không phải có cùng mẫu thân với ngươi, bây giờ ta sẽ giết ngươi! Cút sang một bên đợi cho ta!”
Trong lòng Đại Vương tử thật sự tức giận, không ngờ đệ đệ của mình lại ngu ngốc như vậy, bây giờ bọn họ chính là chó nhà có tang, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, còn dám kiêu ngạo như trước.
Một tên ngốc không thể nhìn rõ tình hình!
“Các hạ! Xin đừng để ý, đệ đệ của ta từ nhỏ đầu óc đã không tốt, đừng chấp nhặt với hắn!”
Đại Vương tử vẻ mặt tươi cười đối với Bạch Đông Lâm có chút cung kính, nói:
“Không biết giữa chúng ta và các hạ có hiểu lầm gì không? Ta nghĩ rằng ta chưa từng thấy các hạ bao giờ, nhưng các hạ lại ngăn cản đường chúng ta đi, không biết có chuyện gì vậy?”
Thần sắc của Khoa Ngõa hơi ngưng lại, năng lượng trong cơ thể sôi trào ngưng tụ, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào, cũng không ngây thơ như hai vị Vương tử, đã thấy đối phương không phải người tốt gì rồi, có thể chặn bọn họ trong tường kép không gian, sẽ không có sự hiểu lầm nào.
“Hải Yêu Vương tử, hai con chó nhà có tang, ta đã đợi ở đây lâu lắm rồi. Ta không làm việc gì khác, chỉ muốn lấy hai cái đầu dùng một lát.”
“Giết!”
Bạch Đông Lâm chưa kịp nói hết lời, Khoa Ngõa đã nhảy ra ngoài, hóa thành ánh sáng đen như mực, cầm tam soa kích trong tay đâm thẳng vào mi tâm của Bạch Đông Lâm.
“Giết giết giết!”
Vào thời điểm Khoa Ngõa động thủ, hàng vạn chiến sĩ mặc áo giáp đen khác cũng biến thành ánh sáng đen như mực, từ mọi hướng đâm về phía Bạch Đông Lâm.
Vẻ mặt của Đại Vương tử thay đổi một cách điên cuồng, hắn ta lùi lại vài bước, giẫm nát khoảng không thành từng đợt.
‘Làm sao có thể! Hắn là ai, hắn làm sao biết được, có Chiến Tranh Ti phong tỏa, tin tức sao có thể truyền ra ngoài, chẳng lẽ hắn là người của Chiến Tranh Ti!’
Đây là nguyên nhân khiến cho Đại Vương tử khiếp sợ, nếu hắn thực sự là người của Chiến Tranh ti, nghĩa là tung tích của bọn họ đã bị bại lộ, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận