Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 65: Ma Á Viêm Viêm

Hắn định xuyên qua một con đường tắt để tới Lôi Trạch Vực, còn nhất định phải đến biên cảnh nằm về phía Đông của Biên Nhị Thất Vực trước tiên. Hắn còn cần vượt qua non nửa Biên Nhị Thất Vực, muốn vượt Sổ Quốc cũng là một khoảng cách không nhỏ.
Qua lời Lưu Đại Phúc, Bạch Đông Lâm biết không ít chuyện trong giới tu luyện, xuất phát tại giới tu luyện chính thức không hề vất vả như vậy.
Đi xa tại giới tu luyện có Vực môn, gần thì có thuyền chạy nhanh, tông môn có thực lực còn có thể dựng truyền tống trận cỡ nhỏ.
Biên Vực thật sự là nơi lạnh lẽo, hẻo lánh nhất, đi một hành trình cũng khổ ải như vậy, không chạy gãy chân cũng là đi tới ngựa chết!
Nhìn người trên số hiệu Thương Lam thì biết, đã lâu rồi họ chưa từng thấy tu sĩ cấp bậc cao nên xem người ta thành thần tiên, còn rêu rao bậy bạ lập bài vị trường sinh gì nữa.
Tuy là thực lực họ quả thực khủng bố, nhưng chung quy họ cũng chỉ là tu sĩ mà thôi.
Không bao lâu nữa, vượt qua đường tắt, vào trong Lôi Trạch Vực, là hắn tiến nhập giới tu luyện chân chính rồi!
Hai mắt Bạch Đông Lâm lóe ra ánh sáng.
‘Đại Mạc cô yên trực, Trường Hà lạc nhật viên’.
Đi đường chừng mười ngày, xuyên qua Sổ Quốc, cuối cùng Bạch Đông Lâm đã tới được đường tắt đi thông Lôi Trạch Vực – Ma Á Viêm Viêm đại mạc!
Tên Ma Á Viêm Viêm này là phương ngôn cổ của cư dân nơi đây, nghĩa là ‘tử vong hỏa hải’.
Tử vong hỏa hải đại mạc!
Bạch Đông Lâm nhập gia tùy tục, toàn thân một cái áo choàng sa mỏng màu trắng, trên đầu cũng quấn vải xô.
Thật ra hắn đã có thể bơi bướm bên trong ao nham thạch nóng chảy rồi, tất nhiên sẽ không sợ chút nhiệt độ cao đó, chỉ là hắn không muốn làm chói mắt người khác quá mà thôi.
Khí hậu nơi đây nóng bức quanh năm, y phục phàm nhân địa phương mát mẻ, đặc biệt là nữ tử, để lộ mảng lớn eo thon, cánh tay mảnh khảnh, làn da tiểu mạch trông rất khỏe mạnh, đầy ắp phong tình Lâu Lan dị vực!
Ở thế giới tương đối bảo thủ này, nữ tử ăn mặc phóng khoáng như vậy trái lại thật sự hiếm thấy.
Lúc này Bạch Đông Lâm đang đi lung tung quanh một tòa thành gần với Ma Á Viêm Viêm đại mạc. Hắn cần thu thập tình báo, tất cả tình báo về cái sa mạc này.
Hắn ‘không hề đánh mà không chắc’, xông đại vào bên trong, có thể hậu quả sẽ không quá tốt.
Thành thị này còn lâu mới có được sự phồn hoa nhưng những tòa Lâm Giang, Ngân Xà thành, chỉ bởi điều kiện nơi này quá khắc nghiệt, lối kiến trúc cũng vô cùng thô sơ, cẩu thả. Bão cát hàng năm quét sạch tất cả những thứ đẹp đẽ, quý giá nhất, chỉ để lại những vật thực tế.
Nhân khẩu ở đây không nhiều lắm, tỉ lệ tu sĩ lại cực cao, phàm nhân sống ở đây không có nghĩa lý gì, đương nhiên tài nguyên quá mức ác liệt. Phàm nhân ở lại chủ yếu tham gia vào ngành dịch vụ, phục vụ cho tu sĩ.
Còn như vì sao ở đây nhiều tu sĩ như vậy, hắn vẫn phải đi tìm tòi nghiên cứu một phen.
Bạch Đông Lâm quanh đi quẩn lại, đi về phía tửu lâu lớn nhất tòa thành này. Trong việc hỏi thăm tin tức thì đến chốn ‘lắm người nhiều miệng’ thế này là tốt nhất.
Hắn đi vào tửu lâu tên là Kim Sa, tìm đại một chỗ ở đại sảnh ngồi xuống, gọi tiểu nhị.
“Khách quan, ngài muốn ăn chút gì không?”
“Mang mấy món ngon đặc sắc nhất chỗ các ngươi lên cho ta, thêm một bình rượu ngon nữa!”
“Được! Khách quan, ngài chờ ạ!”
Ra khỏi nhà rồi, Bạch Đông Lâm sẽ không bạc đãi chính mình, thưởng thức một ít món ngon ngoại quốc cũng là chút lạc thú trên hành trình tẻ nhạt.
Chẳng mấy chốc rượu và thức ăn đã được bưng lên. Hắn nếm một cái, mùi vị tạm được. Vì khí hậu nơi này nóng bức nên đồ ăn đều tương đối thanh đạm, độ nặng của loại rượu trái cây tên ‘Thích Táo Tửu’ cũng không cao, mùi trái cây nhàn nhạt, mát mẻ, ngon miệng.
Hắn vừa uống rượu, vừa dựng thẳng lỗ tai. Với nhĩ lực hiện tại của hắn, chỉ cần không phải bí pháp truyền âm, hắn thu hết tất cả những âm thanh bên trong đại sảnh vào tai.
Chưa đến thời gian một bữa cơm, hắn đã hiểu không ít chuyện, cũng có đáp án cho vài nghi hoặc.
Vì sao nơi đây lại có nhiều tu sĩ như vậy, chuyện này là chuyện liên quan tới lịch sử hình thành Ma Á Viêm Viêm đại mạc.
Mấy mươi vạn năm trước, căn bản là chỗ này không có đại mạc gì, mà là một phần địa giới thuộc về Lôi Trạch Vực, phồn vinh hưng thịnh, có đông đảo tông môn được đặt tại nơi này.
Theo truyền thuyết, mấy mươi vạn năm trước có đại chiến thần tiên trên Cửu Thiên.
Một hỏa diễm thần nhân bị giết ở Cửu Thiên, cơ thể khổng lồ của thần rơi xuống đây, hóa thành lửa lớn thiêu đốt hàng trăm triệu dặm. Nước dập không tắt được lửa lớn, nó thiêu đốt trọn chín năm mới tắt.
Phần đất đai rộng lớn đang phồn vinh, thịnh vượng bị đốt thành hoang mạc, cũng chính là Ma Á Viêm Viêm đại mạc lúc này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận