Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 656: Thành công rồi

Thích Huyễn yêu giống như đang nhớ lại một thứ gì đó vô cùng đáng sợ, cơ thể lập tức run lên, nằm nhoài xuống giống như một đống bùn lầy. Ánh mắt Bạch Đông Lâm hiện lên ý cười, ngọn lửa ý chí càng bùng cháy mãnh liệt hơn nữa, nhưng nhờ có sự phối hợp của Thích Huyễn yêu, hắn có thể dễ dàng xâm nhập vào cấp độ hạt phân tử của nó.
Ánh mắt Bạch Đông Lâm trở nên thận trọng, suy nghĩ của hắn đã tiến vào trong một thế giới được cấu tạo từ vô số hạt ảnh ánh sáng màu hồng nhạt, khác với việc khống chế các hạt trong cơ thể mình, hình thái hạt của các thể sống khác càng xa lạ và khó khăn hơn rất nhiều, buộc hắn phải sử dụng toàn bộ sức mạnh.
Khi cả linh hồn và thể xác đều thăng hoa đến cực điểm, ngọn lửa ý chí ngay lập tức mạnh lên vài phần, Thích Huyễn yêu trong lòng bàn tay Bạch Đông Lâm bắt đầu uốn éo vặn vẹo, hoà tan tán loạn, sau đó lại chậm rãi hình thành một dáng vẻ mới.
Một khắc sau, Bạch Đông Lâm nhẹ nhàng thở ra một hơi, thu hồi ngọn lửa ý chí, Thích Huyễn yêu trong lòng bàn tay đã biến mất.
Thay vào đó là một con thú nhỏ có ngoại hình giống hệt với bản thể của Minh Tuế, ngay cả một sợi lông cũng không sai lệch, ngoại trừ màu sắc là màu hồng nhạt ra.
Con thú nhỏ màu hồng nhạt nhẹ nhàng nhảy lên rồi chui vào trong thần hải của Minh Tuế, đáp xuống trên tay Chí Ác.
Minh Tuế vẫn còn đang chửi rủa thì nhìn thấy con thú nhỏ có ngoại hình giống hệt mình, chỉ trừ màu sắc đột nhiên xuất hiện, sắc mặt hắn ta lập tức thay đổi, hắn ta cảm nhận được có điều gì đó không ổn, thứ đồ màu hồng nhạt này có chút quỷ dị.
“Các ngươi muốn làm gì? Ta khuyên các ngươi đừng nên làm xằng làm bậy!”
Minh Tuế nuốt nước miếng một cái, ánh mắt nhìn hắn ta của người áo đen trước mặt này quá tàn ác, khiến trong lòng hắn ta cảm thấy hơi sợ hãi, cuối cùng cũng không thể kiên trì được nữa.
“Ha ha, sao vậy? Cuối cùng cũng biết sợ rồi sao? Yên tâm đi, bây giờ ngươi vẫn chưa thể chết được, ít nhất là cho đến khi chúng ta đạt được mục đích của mình!”
“Ngươi hãy ngoan ngoãn ngủ một giấc đi!”
Chí Ác giơ tay lên, Thích Huyễn yêu lập tức hoá thành một thứ thần quang màu hồng nhạt, trực tiếp lao thẳng về phía Minh Tuế.
Màn hào quang phòng ngự được tạo thành bởi ánh trăng mông lung không hề có bất cứ phản ứng nào, cứ thế bị thần quang trực tiếp xuyên qua.
Cấm văn giúp bảo vệ Minh Tuế không bị kiểm soát và cưỡng đoạt vẫn hoạt động bình thường, bị thần quang xuyên qua cũng không bị kích hoạt.
Minh Tuế bị trấn áp ngay tại chỗ, căn bản không có chỗ né tránh, Thích Huyễn yêu giống như một giọt nước, trực tiếp dung nhập vào trong thần hồn của Minh Tuế.
Ánh mắt Minh Tuế cứng lại, con ngươi màu bạc rực rỡ biến thành màu hồng phấn, vẻ mặt của trở nên dịu dàng ngoan ngoãn.
Thành công rồi!
Trong lòng Bạch Đông Lâm vô cùng vui vẻ, quả nhiên giống hệt với kết quả suy đoán, hình thức cấu tạo thành sinh mệnh của Thích Huyễn yêu vô cùng đặc biệt, là một “sinh vật huyễn cảnh” hư vô mờ mịt.
Xét về nguyên tắc mà nói, các hạt cấu thành nó không thuộc bất cứ dạng hình thái nào trong bốn dạng hình thái chính, việc sử dụng các loại hạt huyễn cảnh này để mô phỏng sự dao động ý chí của thần hồn Minh Tuế quả nhiên không hề xuất hiện một chút phản ứng bài xích nào, thậm chí các thủ đoạn mà Đại Năng đã bố trí cũng không thể phát hiện ra.
Ba thần hồn rời bỏ trận pháp, hoá thành ánh sáng lấp lánh rồi quay trở lại thần hải một lần nữa, suy nghĩ vừa chuyển động, trận pháp bao phủ toàn bộ tẩm cung chậm rãi biến mất, không gian Duy Độ bị kéo dài hơi méo mó, một lần nữa gắn liền hơi thở thần hồn của Minh Tuế lại một cách kín kẽ không kẽ hở.
Không hề lộ ra chút dị thường nào.
Ý thức của Minh Tuế đã bị hắn lặng lẽ khống chế, lúc này ý thức của hắn ta đã trầm luân trong huyễn cảnh, tất cả mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của Thích Huyễn yêu.
Cơ thể Bạch Đông Lâm loé lên, vứt bỏ lớp vỏ bọc khiến hắn cảm thấy hết sức khó chịu này, khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, đã đến nước này, thân phận của Lan Châu đã trở nên vô dụng.
“Thích Huyễn yêu, tiếp theo ngươi phải biết nên làm gì rồi?”
Đến bây giờ vật nhỏ này đã bị hắn trị cho ngoan ngoãn lâu như vậy, hơn nữa gốc rễ ý chí cũng đã bị hắn tiêm nhiễm, cộng thêm dáng vẻ cấu thành hiện tại là do ngọn lửa ý chí của hắn luyện thành.
Chỉ cần ý niệm của hắn vừa động một chút là có thể khiến sinh mạng nó biến mất ngay tại chỗ, đương nhiên Thích Huyễn yêu không dám làm trái mệnh lệnh của hắn.
Minh Tuế quỳ gối xuống đất, cung kích dập đầu nói: “Thuộc hạ hiểu rõ!”
“Wao! Thật lợi hại! Ngươi làm như thế nào vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận