Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 873: Nói lời giữ lời

Ngữ khí lạnh nhat, hời hợt Ma La quyết định sống chết của lão giả, phảng phất như người sắp bị giết chết này không phải một đại năng cửu cảnh, mà là một con kiến! Trong không gian đen nhánh, một dao động quỷ dị phất qua, giây lát rơi xuống trên người lão giả áo đỏ, lão giả như cảm giác được điều gì, hai mắt trừng lên giận dữ, trên mặt lại đầy vẻ hoảng sợ, gào thét ra tiếng.
“Không!!”
Bụp!
Trong đen nhánh, có một cánh tay lớn vô hình vô chất dò ra, không nhìn tất cả, trực tiếp xâm nhập vào sâu bên trong thần hồn của lão giả, nháy mắt đã tìm kiếm đến một chút Chân Linh ẩn tàng cực sâu ở trung tâm kia, nắm lấy, khẽ vân vê. Quy tắc luân hồi khủng bố tĩnh mịch theo cảm giác lan tràn ra, rơi xuống người của trưởng lão tộc Xích Minh và khắp nơi trên Duy Nhất Chân Giới.
Mấy vạn hậu thủ phục sinh, bao hàm tinh khí thần, có thể một lần nữa sinh ra chân linh của Hạt Thần Lực, trong khoảnh khắc bị đồng thời dập tắt.
Một Đại năng Quy Nhất chết đi, lại chẳng kích nổi một tia gợn sóng, trong hư không bên ngoài, cũng chưa toát ra bất kỳ khí tức dao động nào.
Nhìn lên, có vẻ còn là rất bình thường.
Lại qua thời gian năm hơi thở, hư không lại lần nữa bị xé rách, một bóng người màu xanh sẫm lại xuất hiện, là một lão bà bà tóc trắng xoá.
“Khằng khặc, Thất Tuyệt Thảo, là của lão thân!”
Vừa mới sải bước lên Thủy Tinh Tử Tinh, bóng người này như đã biến mất một cách quỷ dị không thấy gì nữa.
“Không phải nàng, giết.”
“Cũng không phải hắn, giết.”
“Giết. . .”
. . .
Kinh Minh giới, dao động kì lạ tràn ra từ Tử Tinh của Luỹ Do giới kia, mất trọn vẹn thời gian mười hơi thở, mới quét ngang qua giới này.
Váy áo rách tơi tả, lông mày của Độc Nha Miểu Miểu nhíu chặt, dốc hết toàn lực thúc đẩy cảm giác của huyết mạch, dưới nguy cơ sống chết, căn bản không có tinh lực đi chăm chút vẻ bề ngoài, mặc cho mảng lớn da thịt non mềm trắng như tuyết lộ ra trong không khí.
Ha ha, ngược lại nàng ta đã nhìn ra, tên Bạch Đông Lâm khốn kiếp cực kỳ lãnh khốc, ý chí như sắt, trong mắt hắn chỉ có mục tiêu của chính mình. Sợ là trong mắt của hắn, nàng ta với hoa cỏ ven đường cũng không có gì khác nhau, cho dù là cởi sạch, cũng sẽ không liếc mắt nhìn nàng ta thêm một cái.
Ngâm. . .
Một dao động mịt mờ đến tột cùng lướt qua, một chút chất lỏng lạnh lẽo tái hiện bên trong huyết mạch của Độc Nha Miểu Miểu, lập tức, chất lỏng lạnh lẽo rót đầy người, trên da mơ hồ có băng sương đang ngưng kết.
“Xuất hiện! Cực âm Chi Địa, ta cảm giác được, ở Luỹ Do giới!”
Độc Nha Miểu Miểu mở to mắt, trên mặt đầy vẻ hưng phấn, trong nội tâm quả thực là thở dài một hơi. Nàng ta biết rõ tất cả tin tức, đều là đến từ Bí Ẩn Chi Thư trong tộc, cũng chưa từng chân chính áp dụng, đây cũng là lần đầu tiên.
Cụ thể có thành được hay không, nàng ta cũng không có niềm tin tuyệt đối, nếu như không thành, tên khốn Bạch Đông Lâm kia nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng ta!
“Rất tốt!”
“Chúc mừng ngươi, bảo vệ được cái mạng nhỏ của mình, đi đi, lại theo ta đi một lần.”
Ánh mắt của Bạch Đông Lâm lộ ra ý cười, đưa tay nhấc lên Độc Nha Miểu Miểu, bước ra mấy bước, là đã đi đến trước Giới Bích.
Mặt nhỏ của Độc Nha Miểu Miểu đầy vẻ sững sờ, ý cười cứng đờ, lập tức giương nanh múa vuốt giằng co, vừa chửi ầm lên.
“Xuỳ! Khốn nạn! Ngươi dám gạt ta!”
“Hèn hạ vô sỉ! Khốn kiếp! Tên khốn Bạch Đông Lâm ngươi. . .”
“Ta cắn chết ngươi! Ngao —”
Bạch Đông Lâm hơi hơi nhún vai, mặc cho Độc Nha Miểu Miểu gặm cánh tay không thể phá vỡ của chính mình. Cùng lúc đó, một quyền đánh vỡ Giới Bích rắn chắc, không ngừng bước, tiếp tục bước ra.
“Kêu la cái gì?”
“Ngươi quá gian xảo, lại có tiền án, sau khi đến được Cực âm Chi Địa rồi, ta tự nhiên sẽ thả ngươi đi!”
“Mọi người đều biết, Bạch Đông Lâm ta, nói lời giữ lời!”
Ầm!
Hư không dao động mạnh, Bạch Đông Lâm dẫn Độc Nha Miểu Miểu bước ra, trong khoảnh khắc hơi lạnh ập vào người, hắn chuyển mắt, nhanh chóng khóa chặt Thủy Tinh Tử Tinh cách chỗ họ không xa.
“Ôi… Lạnh quá! Đúng là nó rồi, đây chính là Cực âm Chi Địa, hừ! Thấy chưa? Bổn tiểu thư đâu có lừa ngươi!”
Độc Nha Miểu Miểu rùng mình một cái, pháp lực trong người tỏa ra ngoài, tạo thành một lớp áo khoác dày quanh người, ngăn cách với hàn ý khủng khiếp xung quanh.
Bạch Đông Lâm nghe vậy khẽ gật đầu, cũng không nói tiếng nào, bạch quang trong mắt sáng lên, ý chí lập tức bắn ra, Thủy Tinh Tử Tinh liền hóa thành dạng trong suốt, cảnh tượng ở bên trong đập vào mắt.
Giữa một vùng không gian nóng rực đỏ cháy, có những cây linh thảo đỏ rực mọc và phân bố không theo một quy luật nào, thân cây cao chín tấc chín, màu óng ánh như ngọc lửa, chỉ có chín lá, bên trên mỗi cây linh thảo có bảy quang cầu màu sắc khác nhau lơ lửng bên trên, hoàn toàn ăn khớp với thông tin trong trí nhớ.
Đúng là nó rồi, nó chính là Thất Tuyệt thảo trưởng thành!
“Tốt quá!”
“Độc Nha, ngươi được tự do.”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, mắt đong đầy niềm vui, thả tay ra, để Độc Nha Miểu Miểu xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận