Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 838: Nữ nhân xảo quyệt

Khoảnh khắc lòng bàn tay của hắn luồn vào cũng là lúc nó hóa thành hư vô, thay vào đó là một lòng bàn tay tạo thành từ các hạt được tập hợp lại bởi một ý chí cường hãn, về phương diện nào đó, bàn tay của hắn chẳng khác gì tay của Độc Nha Miểu Miểu. “Ngươi! Khinh người quá đáng!”
Lông mày Độc Nha Miểu Miểu dựng đứng lên, bên ngoài cơ thể hiện lên vô số vảy cửu sắc nhỏ, trên từng vảy lại có hoa văn thần bí nhiều vô kể, rực rỡ chói mắt.
“Muốn động thủ?”
Bạch Đông Lâm khẽ nhếch miệng, thân ảnh vừa động đã hiện ra phía sau Độc Nha Miểu Miểu, cơ thể hai người dính sát vào nhau, một bàn tay to lớn với sức mạnh vô hạn nắm lấy chiếc cổ trắng và mảnh mai của Độc Nha Miểu Miểu.
“Đừng nhúc nhích, chỉ cần tay của ta rung lên thì ngay cả Chân Linh của ngươi cũng sẽ bị dập nát, hiểu chưa?”
Tốc độ quá nhanh!
Đồng tử mang cửu sắc của Độc Nha Miểu Miểu co rút lại như kim châm, trong lòng vô cùng chấn động, nghe thấy tiếng thì thào bên tai, một luồng khí nóng lướt qua vảnh tai.
Tim đập dữ dội, đó là phản ứng căng thẳng của cơ thể lúc gần chết.
“Rốt cuộc ngươi muốn cái gì?”
Hai mắt Độc Nha Miểu Miểu nheo lại, nàng ta cố gắng bình tĩnh và đang nghĩ về một lối thoát.
“A, thật là một nữ nhân xảo quyệt, ta nghĩ cần phải làm việc này.”
Bạch Đông Lâm lắc đầu cười khẽ, nhận thấy suy tính mờ ám của Độc Nha Miểu Miểu, hắn vươn bàn tay thon dài, thâm nhập vào trong lồng ngực của nàng ta rồi bắt đầu sờ soạng.
“Ngươi, ngươi, đồ vô sỉ, đê tiện, gian xảo, bỉ ổi hèn hạ…”
Cảm nhận được lòng bàn tay nóng hầm hập lướt qua làn da, cả người Độc Nha Miểu Miểu run lên, ngay cả Thần Thông cũng không thể tiếp tục duy trì, làn da trắng nõn của nàng ta bỗng trở nên đỏ ửng.
Không thèm đếm xỉa đến những câu chửi bới lộn xộn của Độc Nha Miểu Miểu, Bạch Đông Lâm lục lọi một lúc thì ánh mắt sáng lên, dùng hai cái ngón tay lôi ra một lệnh bài màu xanh sẫm, nhìn thấy Độc Nha Miểu Miểu mặt đỏ tía tai, hắn cạn lời:
“Đây là thứ ta muốn, ngươi đang suy nghĩ bậy bạ gì thế?”
Độc Nha Miểu Miểu thấy lệnh bài màu xanh sẫm, đôi mắt mơ màng của nàng ta ngay lập tức tỉnh táo, kinh ngạc hét lên: “Hóa Thân lệnh bài của ta! Làm sao có thể! Ngươi đã làm như thế nào?”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lộ ra ý cười, làm như thế nào à?
Khoảnh khắc lòng bàn tay của hắn luồn vào cũng là lúc nó hóa thành hư vô, thay vào đó là một lòng bàn tay tạo thành từ các hạt được tập hợp lại bởi một ý chí cường hãn, về phương diện nào đó, bàn tay của hắn giống như tay của Độc Nha Miểu Miểu.
Cũng vì như thế mới có thể lấy được Hóa Thân lệnh bài mà không cần chạm vào nó, đương nhiên, hắn không cần phải nói ra những chuyện như vậy.
Bạch Đông Lâm cầm Hóa Thân lệnh bài trong tay, thăm dò hư không, vượt qua không gian Duy Độ vô tận rồi vứt bỏ nó ở sâu trong thứ nguyên.
Loại đồ vật này khá là phiền toái, tuy rằng hắn không sợ, nhưng để tránh ảnh hưởng đến hành động của hắn thì vẫn nên giải quyết trước kẻo đầu óc Độc Nha Miểu Miểu nóng lên lại chủ động kích hoạt nó.
“Tốt lắm, con át chủ bài lớn nhất của ngươi không còn nữa, giờ ngươi có thể nghe ta nói không?”
Độc Nha Miểu Miểu hơi giật mình, nàng ta khó mà chấp nhận sự thật trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đối phương làm sao có thể chạm vào Hóa Thân lệnh bài của nàng ta chứ, điểm này không bình thường chút nào!
Sau khi ngẩn ngơ một lúc, Độc Nha Miểu Miểu dần dần tỉnh táo lại và thấy rõ tình thế trước mắt, nghĩ nhiều chuyện khác cũng vô ích, bảo vệ tính mạng vẫn là quan trọng hơn, không khỏi yếu ớt nói:
“Ngươi, ngươi có thể buông ra trước được không? Ngươi như thế này, ta cảm thấy rất khó chịu.”
Trong lúc nói chuyện, Độc Nha Miểu Miểu uốn éo cơ thể một cách không tự nhiên.
Vẻ mặt của Bạch Đông Lâm hơi thay đổi, vội vàng buông tay ra, lui về phía sau hai bước.
Tiểu yêu tinh này…
“Bạch huynh! Bần đạo có một thỉnh cầu hơi quá đáng, không biết có nên nói hay không!”
Hai mắt Thanh Lưu sáng ngời, thủ đoạn của Bạch Đông Lâm vượt quá sức tưởng tượng của hắn, không ngờ lại có thể chế ngự Độc Nha Miểu Miểu dễ dàng như vậy, thế nên tâm tư của hắn không khỏi lay động.
“Ồ? Nói nghe thử xem.”
Bạch Đông Lâm hơi nhướng mày, hắn đương nhiên biết Thanh Lưu đang suy nghĩ gì, nhưng nghĩ đến ba huynh đệ này báo tin cho hắn trước kia, cũng coi như là có chút tình nghĩa.
“Bạch huynh, xin hãy giúp bọn ta thu hồi lại truyền thừa, ba huynh đệ chúng ta nguyện ý dùng toàn bộ gia sản của mình để trao đổi và vĩnh viễn khắc ghi lòng tốt của Bạch huynh!”
Không đợi Bạch Đông Lâm đáp lại, Độc Nha Miểu Miểu biến sắc, trừng mắt tức giận nhìn Thanh Lưu, vội vàng nói:
“Không thể được! Truyền thừa đã dung nhập vào bên trong Thần Hồn của ta, cho dù có giết ta cũng không lấy ra được, lúc trước đoạt kì vật để sử dụng truyền thừa của các ngươi cũng đã tiêu hao hết sạch, các ngươi từ bỏ đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận