Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 232: Vĩnh hằng Tịch Diệt

“A Di Đà Phật!” Ma La chắp hai tay trước ngực, mi mắt cụp xuống, vẻ mặt bình tĩnh chậm rãi mở miệng nói:
“Kiếm Si, đến lượt ngươi ra tay rồi.”
“Ma La, hãy nhớ những gì ngươi đã hứa với ta.”
“Đương nhiên Bần tăng sẽ nhớ.”
Ma La nói xong liền bước một bước, bóng người lập tức biến mất. Trên Kiếm Nhai chỉ còn lại hai người, Kiếm Si im lặng một lúc rồi nói với Bạch Cốt phu nhân:
“Nha đầu, lão phu sẽ tiễn ngươi ra khỏi Vô Quy táng vực. Nhớ kỹ, đừng chết đấy!”
Kiếm Si nói xong không đợi Bạch Cốt phu nhân kịp phản ứng, một đạo kiếm quang đã ngưng tụ quấn lấy nàng ta rồi cắt xuyên qua không gian, nhanh chóng phóng về phía xa.
Lúc này Thập Tuyệt trận của Vô Quy táng vực đã hoàn toàn vỡ nát, xuyên qua không hề có trở ngại gì.
Sau khi Kiếm Si đưa Bạch Cốt phu nhân đi, lão nhấc hồ lô rượu lên rót vào miệng. Có giọt rượu rơi xuống mặt đất, hương thơm nồng nàn tràn ra bốn phía. Cỏ khô trên mặt đất cũng nhuốm mùi rượu, nháy mắt đã đâm chồi sinh sôi xanh mơn mởn một mảng lớn.
“Ha ha ha! Rượu ngon!”
Kiếm Si cười lớn rồi ném bầu rượu bất ly thân khỏi Kiếm Nhai hét lớn một tiếng:
“Kiếm tới!”
Oong!
Một tiếng kiếm ngâm lập tức lan truyền khắp Cổ Giới.
Một vết nứt khổng lồ đen nhánh cắt ngang qua không gian, Tịch Diệt ma kiếm giống như một con cá, ngao du bên trong khe hở tối tăm mịt mờ kia, Chỉ trong tích tắc nó đã vượt qua cả quãng đường dài, rơi vào trong tay Kiếm Si.
Ầm!
Kiếm lực kinh khủng phóng lên cao, ngay cả bầu trời cũng bị xuyên thủng một lỗ lớn. Kiếm ý kinh người chỉ giây lát đã quét ngang cả thiên địa, tất cả người đều cảm thấy sống lưng lạnh toát như có một thanh kiếm sắc bén lạnh lẽo kề trên cổ, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị chém cho đầu thân chia lìa.
Trận chiến ở mười tuyệt vực tạm dừng lại.
Sự chú ý của thập đại hung thú và rất nhiều đại năng Quy Nhất đều hướng về Kiếm Nhai ở sâu trong Vô Quy táng vực.
Kiếm Si cầm Tịch Diệt ma kiếm trong tay, vẻ mặt đờ đẫn vô hồn. Đôi mắt lão trở nên đen kịt không chút cảm xúc, trên người tràn đầy khí tức hủy diệt.
Lão vừa bước ra thì Kiếm Nhai khổng lồ lập tức biến thành hư vô. Bị kiếm khí do chính mình để lộ quét qua, y phục bẩn thỉu lộn xộn trên người Kiếm Si cũng hóa thành tro tàn. Ngay sau đó một ngọn lửa xám bùng lên, trường bào đen như mực xuất hiện, bao phủ toàn thân lão.
Bộ râu trắng như tuyết nhanh chóng rụng xuống, mái đầu bạc trắng như cước lại hoá đen nhánh. Sợi tóc dài phiêu lãng trong gió, mỗi sợi tóc đều phun ra nuốt vào kiếm quang xám. Dáng người lão trở nên cao thẳng, nếp nhăn trên mặt hoàn toàn biến mất. Rõ ràng là lão giả vậy mà chỉ thoáng cái đã biến thành một thanh niên dung mạo tuấn tú.
Kiếm Si tiến thêm một bước, bóng dáng lão lập tức xuất hiện phía trên cái đầu khổng lồ của hung thú Tà Nhãn.
Kiếm Si chậm rãi cúi đầu, đôi mắt đen như mực đối diện với Tà Nhãn. Một lát sau, lão nâng Tịch Diệt ma kiếm trong tay lên.
Những con mắt trên người Tà Nhãn bắt đầu phun ra máu tươi xanh thẫm, trong đôi mắt đen kịt kia ẩn chứa kiếm ý vô thượng đã làm mù tất cả mắt của nó!
Tà Nhãn muốn vùng vẫy đánh trả nhưng lại phát hiện bản thân không thể động đậy được, khí tức đáng sợ kia đã đóng đinh cố định nó tại chỗ!
Tịch Diệt ma kiếm trong tay Kiếm Si chậm rãi đâm xuống, miệng lão khẽ lẩm bẩm:
“Vĩnh hằng Tịch Diệt!” (vĩnh viễn biến mất)
“Vĩnh Hằng Tịch Diệt!”
Kiếm Si đè thấp âm thanh, Tịch Diệt ma kiếm chậm rãi đâm xuống. Từ đầu trở xuống, cơ thể khổng lồ của Tà Nhãn cứ từng tấc từng tấc hoá thành hư vô, chớp mắt đã bị quét sạch.
Một trong thập đại hung thú bất tử bất diệt, cộng sinh cùng đất trời lại bị một kiếm tiêu trừ dễ dàng như vậy.
Đám người Thanh Phong ở phía xa còn chưa kịp vui mừng thì đã nhìn thấy vô số tro bụi xám trắng bắt đầu dập dờn giống như như những gợn sóng. Sắc mặt đám người Thanh Phong đang đứng trong hư không hoàn toàn thay đổi, nhanh chóng xoay người bỏ chạy.
Quang mang toàn thân bạo phát dữ dội, tốc độ lên đến cực hạn.
Nhưng tiếc là tốc độ lan tràn của làn sóng xám tro này đã vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ. Thanh Phong và những đại năng Quy Nhất khác vừa bước vào không gian kép thì làn sóng xám tro đã biến hơn chục tu sĩ Quy Nhất cùng với một khoảng không rộng lớn thành hư vô.
Rắc rắc!
Nứt ra rồi!
Một vết nứt đỏ tươi khổng lồ lập tức xuyên suốt bầu trời Cổ Giới. Trong thiên địa vang lên tiếng rên rỉ như có như không, mặt đất rung lắc dữ dội, nhưng không ngờ là lại chẳng nứt ra bao nhiêu.
Grừ!
Chín hung thú còn lại đều ngửa mặt lên trời gầm vang. Tà Nhãn bị tiêu diệt hoàn toàn khiến bọn chúng có chút cảm khái nên đồng loạt phế bỏ đại năng Quy Nhất của Cổ Giới, xé nát không gian đi về phía Kiếm Si, muốn cùng nhau hợp sức vây giết kẻ này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận