Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1079: Tàn Cốt Diệt Ma Giới

Rầm rầm! Oanh ầm ầm! Những sợi dây xích đều bị kéo căng ra, chúng đi qua bất kỳ nơi nào, tinh vực của những nơi đó đều bị nghiền nát thành hư vô. Một cảnh tượng hùng tráng giống như sử thi này khiến cho tâm trí của Bạch Đông Lâm ấn tượng khắc sâu.
Giống như một kẻ phàm nhân kéo một con diều, kéo theo cả hệ mặt trời trong vũ trụ chạy theo bước chân của bọn họ.
“Là bọn họ!”
Sắc mặt của Quỷ Phủ chi chủ hơi sững sở, nhìn ba bóng người đang cúi còng lưng, lúc đi có đến năm người, nhưng khi trở về thì chỉ còn ba, hai người còn lại kia đã vĩnh viễn ở lại thế giới Hắc Ám Đại Ngàn.
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, ba vị lão tổ vô danh của nhân tộc kéo những cỗ thi thể của ma quỷ lại đây, dừng lại trước mặt của Huyết Đồ.
Khoé miệng của Huyết Đồ khẽ mở ra, vẻ mặt vô cùng phức tạp, trong lòng có vô số lời muốn nói, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu.
“Hừ! Các ngươi nhóm lão già này, tuy rằng có gì đi một chút, nhưng mà năng lực vẫn không tệ đâu!”
Răng rắc răng rắc!
Sau khi nghe những lời nói của Huyết Đồ, ba bóng người đen nhánh ngay lập tức đứng lại thẳng tắp, đầu lâu ngẩng cao, một cơn gió không biết từ đâu đến nhẹ nhàng thổi qua, làm trường bào đen nhánh của bọn tung bay lên, lộ ra bộ dáng phía sau trường bào.
Là một bộ hài cốt tái nhợt, đầy những lỗ sâu, tình trạng rách nát tồi tệ đến mức còn không bằng một kẻ phàm nhân. Trên đầu lâu, miệng, hốc mắt dính đầy bùn đất đen nhánh, những lần di chuyển lại rơi xuống một vài miếng đất.
“Cái này, tại sao có thể như vậy!?”
Bạch Đông Lâm và Khuê Tư đưa mắt nhìn nhau ngơ ngác, bọn họ vốn dĩ cho rằng đây là những vị lão tổ nào đó trở về sau khi giết chết kẻ địch. Nhưng không nghĩ tới nó lại là cái dạng này, đây rõ ràng là một bộ hài cốt không biết đã chết từ lâu, cực kỳ mục nát, nhưng bọn họ có thể thoát khỏi một cái xác quỷ khổng lồ như vậy, chắc chắn cũng không phải là hạng người tầm thường.
Quỷ Phủ chi chủ và những vị lão tổ khác khẽ quay đầu đi, không dám nhìn nhiều, bọn hắn biết càng nhiều, thì trong lòng cũng sẽ gàng phức tạp hơn.
“Các vị đạo hữu, khổ cực rồi …”
Trong một khoảnh khắc, sắc mặt của Huyết Đồ trở nên sững sờ, lần đầu tiên trong ánh mắt của hắn hiện lên vẻ dịu dàng, tiếp lời nói:
“Các ngươi cũng nên nghỉ ngơi rồi, đi đi, trở lại nơi người chết nên đến đi thôi!”
Vù vù ——
Một trận gió lạnh nhè nhẹ thổi qua, âm lãnh đến tột cùng, lời nói của Huyết Đồ như chứa tràn đầy ma lực những loại ma lực chưa biết tên, ba vị xương khô lão tổ dường như nhớ ra chuyện gì đó, bóng người chợt ngưng trệ.
‘Hóa ra, ta đã chết rồi!
Ào ào!
Một làn gió lạnh thổi qua, bộ xương khô lão tổ dng người kiên cường và to lớn hóa thành những hạt cát đen mịn, phiêu tán không còn, cát bụi chung quy lại sẽ trở về với cát bụi.
Bạch Đông Lâm khẽ chớp mắt, giống như là ảo giác, hắn nhìn thấy ba vị thiếu niên khôi ngô trẻ tuổi mặc một bộ trường bào cổ kính xuất hiện giữa những hạt cát đang hoà vào gió, hướng về phía Huyết Đồ nở một nụ cười.
Bạch Đông Lâm lại mở mắt ra một lần nữa, tất cả ảo ảnh đều biến mất, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một nỗi buồn không thể giải thích được, hắn chợt hiểu ra tất cả.
Đây đều là những vị lão tổ của nhân tộc, những người đã chết hàng ngàn năm, nhưng họ vẫn chui ra khỏi nấm mồ, dùng đất đai và những hạt cát hội tụ lại để tạo thành những bộ xương khô, tàn sát thế giới hắc ám của các Chư Thần…
Hai mắt của Huyết Đồ nhắm lại, một lần nữa mở mắt ra đã khôi phục lại dáng vẻ hờ hững, Thí Thần Thương trong tay của hắn càng lúc càng trở nên đỏ hơn.
Hai mắt khẽ nhìn xung quanh, tất cả những kẻ cảnh giới thứ mười của thế giới Chư Thần đều đã bị chém đầu, tất cả thi thể đều đang ở đây.
Những bộ thi thể mang khí tức khủng bố này cứ thể trôi nổi ở phía trước mặt của Thế Giới Thụ, nhưng Thế Giới Thụ lại phảng phất như không nhìn thấy, điều này không giống như dự đoán của Huyết Đồ, thuộc hạ bị giết sạch, ngươi một chút phản ứng cũng không có sao?
Các vị lão tổ nhìn nhau, ở trong lòng của mỗi người, sự kiêng dè đối với Thế Giới Thụ càng ngày càng trở nên nghiêm trọng. Bọn họ trừ trước đến nay cũng chưa gặp được một kẻ địch mạnh như thế này, sự nguy hiểm của nó đối với nhân tộc đã vượt qua thế giới Chư Thần!
“Nó phải bị phá hủy!”
“Giết!”
Huyết Đồ dồn âm hét lên, tiên phong ra trận, Thí Thần Tương trong tay mang theo một sức mạnh huỷ diệt vô cùng đáng sợ, chặt đứt một nhánh cây to lớn trải dài hàng nghìn năm ánh sáng.
“Chém——”
Thế Giới Thụ quá to lớn, những cành cây bị chặt xuống giống như một hạt cát giữa sa mạc, thậm chí còn không ra thương tích cho nó. Vẻ mặt của Huyết Đồ trở nên nghiêm túc, hoá thành một cơn lộc màu đỏ tươi, lấy Thí Thần Thương làm đầu, dâm về phía thân cây của Thế Giới Thụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận