Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1596 - Phá Bích Phá Bích (3)

"Cái tên nhà ngươi..."
Hai mắt Đệ Nhất Tà Thần híp lại, ánh mắt nhìn Bạch Đông Lâm trở nên quỷ dị không hiểu rõ.
"Ngươi làm được bằng cách nào vậy?!"
Đúng là không thể tưởng tượng nổi, Thủy tổ Tà Thần bị khống chế bị thay thế thì cũng cho qua đi, đằng này còn tước đoạt một bộ phận vật chất chí cao của Thần nữa. Có suy nghĩ nát óc Thần cũng không thể nào hiểu rõ sao Bạch Đông Lâm lại làm được như vậy.
"Ta làm bằng cách nào, thì có liên quan gì tới ngươi chứ?"
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm thả lỏng, thành công cứu nhị ca về, đánh nhau không cần phải bó tay bó chân nữa.
Về phần Thủy tổ Tà Thần?
Hắn ngồi suy nghĩ trong A Tỵ Vô Gian đến mấy tỷ năm, sao lại không có một chút thành quả nào được? Đáng tiếc, cắn đứt hai ngón tay của hắn ta đã là cực hạn.
"Tốt! Rất tốt!! Ha ha ha!"
Đệ Nhất Tà Thần tức quá hóa cười, vẻ mặt trở nên điên cuồng, sương đen vặn vẹo vô tận bắn ra từ người hắn ta, xoắn bện quấn lấy nhau giống như là từng vầng mặt trời đen kịt. Mơ hồ có thể thấy được vô số thân hình vặn vẹo rống giận rít gào trong đó.
"Cực ác! Tà ý sâm la --"
Bạch Đông Lâm nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc hơn. Đoạn Tí đây là muốn chơi thật rồi. Hắn ta thúc giục ác lực của đất trời. Ánh mắt hắn khẽ nhúc nhích, liếc qua Mẫu Hà vô hình chiếm giữ lối đi ở nơi xa, phát hiện đối phương chậm chạp không thi triển thủ đoạn ứng đối mà là đứng xem, mặc cho Đoạn Tí làm vậy.
Cái tên giảo hoạt này!
Hừ, còn muốn ngồi thu ngư ông đắc lợi à?
"Mẫu Hà, kế tiếp sẽ đến lượt ngươi..."
Bạch Đông Lâm không thèm để ý chút nào. Ngay từ lúc bắt đầu hắn đã coi Mẫu Hà và Đoạn Tí như là kẻ địch giả tưởng. Hai người đó đều là đối tượng mà hắn phải diệt trừ, hắn chưa từng nghĩ đến việc phải mượn nhờ sức mạnh của bên nào.
Hắn đè tâm tư xuống, xòe bàn tay ra, một thần điện giống như được điêu khắc từ thủy tinh chậm rãi hiện lên.
Rầm rầm --
Tam Quang Băng Phách Thần Thủy quanh quẩn trên đó, vô cùng vô tận. Mơ hồ có thể thấy được trên đỉnh thần điện có một thân hình mi nhon ngồi xếp bằng.
"Yêu Yêu tiền bối..."
"Xin hãy thiêu đốt chấp niệm vĩnh hằng không thôi của ngươi đi!!"
Ở thời đại viễn cổ, Đoạn Tí của Azathoth bị A Lam lợi dụng Thanh Đồng Tiên Điện, dựa vào thi hài của hàng tỉ thánh nhân làm trọng thương, càng ngày càng ẩn nấp cẩn thận.
Thế cho nên tâm tư cuối cùng của Yêu Yêu cũng không thể tìm ra chút dấu vết nào, rơi vào đường cùng, chỉ có thể lựa chọn tự phong ấn để đông lại một tia ý chí vết tàn gần tán loạn.
Nhưng chấp niệm ấy sống mãi chưa từng tắt đi.
Sau khi khi biết được tin tức đó, Bạch Đông Lâm trở lại Băng Tuyết Thần Điện ở chỗ sâu trong, ở Yêu Yêu đích thể xác trong, cảm giác được nọ bị mình thiết định tỉnh lại cơ chế.
"Là nàng --"
"Dư nghiệt của Chiến tộc! Thế mà lại… vẫn chưa chết sạch sẽ!!"
Đệ Nhất Tà Thần híp hai mắt lại, vầng mặt trời đen kịt quanh quẩn quanh thân đều mơ hồ ngưng lại trong chớp mắt, ánh mắt nhìn về phía Băng Tuyết Thần Điện tràn ngập cảnh giác.
Thần sống ngay bên trong cái tay cụt của Azathoth, bản lĩnh cao nhưng về bản chất thì vẫn là một sinh mệnh mới ra đời, rất ngây thơ. Trước đây chỉ có một ý niệm trong đầu, chính là thoát khỏi không gian trấn phong bia đá, còn chưa kịp hưởng thụ không khí tự do thì đã bị A Lam Yêu Yêu truy sát đến trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào, để lại bóng ma khó có thể xóa nhòa.
Khí tức vật chất chí cao cùng với ý chí vặn vẹo tà dị trong Đoạn Tí kia thỏa mãn cơ chế tỉnh lại.
Răng rắc!!
Băng Tuyết Thần Điện, ở chỗ sâu trong Thần trì, nữ tử tuyệt mỹ giống như đã ngủ say suốt năm tháng vô tận chợt mở hai mắt ra, ham mắt xanh sẫm phun mạnh ra ánh sáng sáng lạn, hơi chớp động, trong nháy mắt xoắn nát băng tinh ngưng kết bên trong Thần trì.
"A-za-thoth!"
Oanh --
Thời không nứt vỡ, Yêu Yêu bước ra Thần điện, khí tức kinh khủng quét ngang trời câu, nhật nguyệt tinh thần vô tận đều tối đi trong chớp mắt, giống như vinh quang mỹ hảo trong thiên địa đều hội tụ vào trong cặp mắt của nàng.
Lỗ lớn xỏ xuyên qua lồng ngực chảy xuôi Tam Quang Băng Phách Thần Thủy giống như ngân hà, không chỉ không có ảnh hưởng đến dung nhan nghịch thiên của Yêu Yêu chút nào, trái lại còn mang thêm một tia ý thê mỹ.
"Đáng giận! Đáng giận!! Ngươi chẳng qua là một xác chết mà thôi, thế mà lại lộ ra loại ánh mắt này..."
"Chết hoàn toàn đi!!"
Đệ Nhất Tà Thần điên cuồng rống giận, dòng sông ác niệm dung hợp với vật chất chí cao phun ra từ phía sau, hóa thành nhiều loại tà ma, sâm la vạn vật, không gian hàng tỉ năm ánh sáng đều bị chất lỏng đen kịt quỷ dị lấp đầy, bao vây hướng phía Yêu Yêu.
"Tam quang hợp nhất, cướp diệt thần quang, ngưng kết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận