Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1116: Quan hệ thân thiết

"Được đấy! Quả là một con chó tốt, chỉ với huyết mạch chó cỏ cực kỳ bình thường, lại có thể tu luyện được tới cảnh giới Phong Vương, ngộ tính, và cả nghị lực, đều vô cùng siêu phàm!"
Giọng nói Bạch Đông Lâm tràn đầy vẻ khen ngợi, con Bích Tinh Thủy Viên Vương mà trước đây hắn từng đụng phải, cũng là đại năng có tu vi Phong Vương. Nhưng mà người ta có thể tu hành được đến loại cảnh giới này, là do nhờ có sẵn huyết mạch không tầm thường, sự ỷ lại vào huyết mạch của Yêu tộc lớn hơn so với Nhân tộc nhiều lắm, dù sao thì cũng toàn dựa vào thứ này để bù đắp cho khoảng cách chênh lệch trong ngộ tính và "Đại đạo chi thể" mà lại.
Con chó Đại Hoàng này chỉ với huyết mạch chó cỏ bình thường nhất lại có thể đạt tới cảnh giới Phong Vương, quả thật là hiếm thấy, Yêu tộc họ chó thuộc về giống loài Tẩu Thú, trong nhóm loài này cũng không phải là không có huyết mạch cao cấp, như tộc Thiên Cẩu chẳng hạn, nhưng Bạch Đông Lâm thực sự không có cảm ứng được khí tức huyết mạch đặc thù từ trên người con chó Đại Hoàng này.
Điều này chỉ có thể là do có nền tảng vững chắc, trải qua năm tháng dài lâu, từng bước từng bước tích lũy dần mà đạt được. Chỉ có điều thật là kỳ lạ, rõ ràng cảnh giới của con chó Đại Hoàng này cực kỳ cao, nhưng chẳng biết tại sao lại không hề hóa hình.
"Tư trưởng tối cao, còn có chú chó Đại Hoàng nữa, xin đừng căng thẳng, bọn ta không hề có ác ý."
"Đường đột tới viếng thăm Văn Minh Phát Triển tư, quả thực là có chuyện quan trọng muốn thương lượng, nếu như có thể, chúng ta cùng ngồi xuống nói cho rõ ràng?"
Giọng nói Bạch Đông Lâm nhẹ nhàng chậm rãi, sau khi cảm nhận được bên trong Văn Minh Phát Triển tư này trừ một con chó và một đứa nhóc ra, không còn có vật sống nào khác, bèn tỏa ra ý chí cuồn cuộn, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ ngôi sao chứa đứng sinh mệnh này, mỗi một hạt vật chất bé nhỏ nhất, đều nằm trong tầm quan sát của hắn.
Văn Minh Phát Triển tư thật đúng là suy tàn đến mức thê thảm không nỡ nhìn, hoàn cảnh môi trường của ngôi sao duy nhất có chứa đựng sinh mệnh này cũng là khắc nghiệt không chịu nổi, chín phần mười diện tích đều bị bao trùm bởi mênh mông cát vàng, chỉ có khu vực xung quanh quần thể cung điện này, còn tồn tại một vùng ốc đảo không lớn cũng không nhỏ.
Bạch Đông Lâm suy đoán, nơi này vẫn chưa bị cát vàng nuốt chửng, phần lớn vẫn là nhờ vào công lao của chú chó Đại Hoàng.
Dưới sự cảm nhận của ý chí, cũng chưa phát hiện ra bất kỳ sự khác thường nào, chỉ có mỗi mặt dây chuyền treo trên cổ của chú chó Đại Hoàng, là khiến cho Bạch Đông Lâm chú ý đến.
"Gâu! Rốt cuộc thì mấy người là ai?"
"Văn Minh Phát Triển tư đã biến thành như thế này rồi, còn có thứ gì đáng giá để mấy người ham muốn có được cơ chứ? Dù các ngươi có chuyện gì đi nữa, bọn ta cũng không muốn trao đổi với các ngươi đâu, mời mấy người rời khỏi đây ngay lập tức! Gâu!!"
Chú chó Đại Hoàng nói xong, cúi người gầm nhẹ, cả người tràn đầy sát khí, bảo hộ chặt chẽ cho tiểu hài tử ở phía sau lưng, dáng vẻ cực kỳ trung thành tận tâm.
Khác hẳn với loài Phi Cầm và Lân Giáp, Yêu tộc loài Tẩu Thú, có quan hệ với Nhân tộc rất thân thiết. Mà họ nhà chó lại càng là loài nổi bật trong số đó, là loài Yêu tộc có quan hệ với Nhân tộc thân thiết nhất.
Người ta hay nói “đồ tay sai”, “đồ chân chó”, cũng là bởi vì họ nhà chó này nên mới kêu thành như vậy.
Bạch Đông Lâm hơi nhíu mày, ánh mắt nhìn vào mặt dây chuyền của chú chó Đại Hoàng, Văn Minh Phát Triển tư không phải cái gì cũng không còn nữa, ít ra thì món đồ quan trọng này vẫn còn ở đây, chỉ có điều như đã nói trước đó, cũng không có ai dám cướp món đồ này đi.
Hoàn toàn không thèm để ý đến vẻ hung ác tàn bạo của chú chó Đại Hoàng, Phong Vương mà thôi, còn chưa xứng để hắn coi trọng, Bạch Đông Lâm khẽ chuyển tầm mắt, nhìn sang phía tiểu hài tử, chậm rãi mở miệng nói:
"Ở đây, vẫn là do tư trưởng tối cao là nhóc làm chủ đúng chứ? Lần này chúng ta tới, là muốn tặng cho Văn Minh Phát Triển tư một cơ hội, cơ hội vùng dậy phục hưng một lần nữa!"
"Nhóc có đồng ý nghe thử xem không?"
Chú chó Đại Hoàng nghe thế thì ngây ngẩn cả người, há to miệng, lại thấy mình tiếp tục nói chuyện thì không tốt cho lắm, bèn quay đầu nhìn về phía tiểu hài tử, ánh mắt có hơi lo lắng.
Tư trưởng tối cao vẫn còn quá nhỏ tuổi, tâm trí cũng chưa được chín chắn, hy vọng đừng có bị người khác đem bán mà còn giúp người ta đếm tiền.
"Vùng dậy? Phục hưng?"
Hai mắt của tiểu hài tử mơ màng, trong đầu thoáng qua rất nhiều hình ảnh, sau một hồi lâu mới lấy lại tinh thần, gương mặt bé nhỏ lộ vẻ nghiêm túc nói:
"Đại ca ca, những lời ngươi nói là thật hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận