Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2106 - Quỳ thì sống, nghịch thì chết (4)

Thời kỳ bùng nổ, tất sẽ có lợi, vô cùng vô tận, khó mà giải thích được.
“Thông Thiên! Không được!!”
“Hừ, tìm chết.”
Nguyên Sơ Hắc Quang cử động, duỗi một ngón tay ra, chậm rãi gõ xuống, từng tia hắc quang quấn quanh trên đó.
Ngay lúc đó, đạo chủ đã đi trước một bước, chặn trước người Thông Thiên, dùng lưng đỡ trực diện một kích kinh hoàng của Nguyên Sơ Hắc Quang.
“Đạo chủ, ngươi......”
Ánh mắt Thông Thiên khẽ run, có lẽ hôm nay bọn họ đều không thoát khỏi cái chết, chỉ là tuần tự từng người một mà thôi, nhưng đạo chủ hi sinh thân mình để bảo vệ hắn, đã khiến cho khoảng cách tựa như vô tận năm tháng giữa hai người tan thành mây khói.
“Tình cảm buồn cười.”
Trong mắt Nguyên Sơ Hắc Quang lộ ra tia châm chọc, động tác vẫn không nhanh không chậm, sức mạnh logic ngưng tụ ở đầu ngón tay, muốn tung ra một kích giết hết cả hai.
Bỗng nhiên, một bàn tay vươn ra từ Hư Vô, nắm chặt cổ tay của Nguyên Sơ Hắc Quang, khiến nàng ta không thể động đậy.
“Lão đông tây, Nhân tộc ta há tới lượt ngươi khinh miệt?”
“Ngươi, ngươi......”
Sắc mặt Nguyên Sơ Hắc Quang biến đổi kịch liệt, chỉ liếc mắt đã lập tức nhìn ra luồng sức mạnh logic quẩn quanh thân thể Bạch Đông Lâm, hình như có một chút khác biệt so với khí tức của nàng ta, nhưng lại giống nhau ở chỗ huyền diệu khó giải thích được.
“Bạch Đông Lâm!!”
“Ấy! Là hắn! Sao lại như vậy!?”
Nhìn thấy cảnh này, tất cả người siêu thoát đều ngây ngẩn sững sờ, người có thể ngăn cản đòn công kích của Nguyên Sơ Hắc Quang, đây đại biểu cho chuyện gì, không cần nói cũng biết.
Lúc đầu Hoang Thiên đế từng nói qua, hắn ta đã giao kho tàng bí mật nguyên điểm cho Bạch Đông Lâm, chẳng lẽ đây là sức mạnh mà chủ nguyên điểm để lại sao? Phải chăng đây là định mệnh vô hình sắp đặt sẵn, sau vô tận năm tháng, trận chiến giữa Nguyên Sơ Hắc Quang và chủ nguyên điểm lại lần nữa ập đến theo một cách thức khác.
“Bạch đạo hữu, đa tạ ơn cứu mạng!”
Ánh mắt đạo chủ chợt run rẩy, ý thức còn chưa khôi phục lại từ bên trong tử ý vừa rồi, lúc đối mặt với Bạch Đông Lâm, hắn không khỏi cúi người hành lễ thật trang nghiêm.
Chẳng những cứu được hắn, mà còn cứu được Thông Thiên, trong lòng đạo chủ trào dâng lòng biết ơn chân thành tha thiết, sâu sắc đến tận cùng Khái Niệm, xuyên qua thời không vạn cổ.
Lòng Bạch Đông Lâm chợt dâng lên cảm xúc gì đó không thể nói rõ, hắn hơi sửng sốt, sau đó bật cười khoát tay, nói:
“Không cần phải nói tạ ơn, các ngươi lui xuống trước đi, cứ giao nơi này lại cho ta.”
Mới đầu khi còn ở Càn Nguyên đại lục, hắn từng trông thấy bức tượng Tam Thanh quen thuộc từ kiếp trước trong một môn phái đổ nát, bỗng dưng cảm thấy thân thiết nên đã chắp tay hành lễ, không ngờ tượng đá lập tức nứt ra và có dấu hiệu sụp đổ.
Vốn cho rằng là do lâu năm thiếu tu sữa nên bị hỏng, hóa ra căn nguyên nằm ở đây.
Được ân nhân cứu mạng của mình kính bái, cùng lắm chỉ là bức tượng dấu vết phân thân của đạo chủ, sao có thể nhận nỗi?
“Xấc láo!!”
Oành——
Ánh mắt Nguyên Sơ Hắc Quang u ám, chỉ trong tích tắc đã nghĩ tới rất nhiều chuyện, phản ứng đầu tiên của nàng ta chính là chủ nguyên điểm đã trở lại, nhìn kỹ lại, người trước mắt quả nhiên có gắn kết chặt chẽ với chủ nguyên điểm, nhưng logic thì lại là một trước một sau!
Người này, vậy mà là phụ thần của chủ nguyên điểm ư!?
“Bất kể ngươi là ai đi chăng nữa, cũng phải chết, giết——”
Giết!!
“Ngoài ta ra, hết thảy mọi thứ đều diệt trừ hết.”
Nguyên Sơ Hắc Quang nổi cơn thịnh nộ không sao giải thích được, ý niệm nổi lên, phun trào sát ý, lần đầu tiên vận dụng sức mạnh logic đáng sợ sau khi dung hợp hắc quang.
Đông đảo người siêu thoát xung quanh đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió đều lộ rõ ​​vẻ kinh hoàng, ngay sau đó cả ý thức lẫn chân thân đều bị tiêu diệt, hóa thành một chùm pháo hoa hư ảo.
Tuyền Qua Chư Thiên Tai họa đen tối của Chư Thiên tử tịch vô tận bị “Bạch Sắc Minh Nhật” cắt đôi vẫn tồn tại y nguyên, cùng với vô số sinh linh Tai họa đen tối lưu lại trong đó bị bóp méo trừu tượng, hệt như bị một cục tẩy chà sát xóa sạch, chỉ còn lại Hư Vô tăm tối tràn ngập giữa không vực vô biên.
Tuyền Qua Chư Thiên đen đã không còn nữa.
Nơi sinh linh vạn tộc sinh ra và lớn lên, theo sát phía sau là Tuyền Qua Chư Thiên trắng, chỉ chậm thêm tí nữa thôi cũng đã tan thành mây khói trong tích tắc.
Cho dù là vùng đất Hôi Tịch có bố trí “Logic – Thập Phương Bảo Hộ” thì cùng lắm cũng chỉ kiên trì được trong giây lát, rồi kế đó cũng bị tan biến như tro bụi.
Chỉ một ý niệm và một lời nói ra đã triệt để xóa bỏ Tuyền Qua Chư Thiên khổng lồ vô hạn của cả hai bên, cảnh tượng này kinh khủng tới nỗi vượt qua cả cực hạn tưởng tượng của sinh linh.
Đây chính là sức mạnh logic hoàn chỉnh, uy lực lớn đến mức mọi sự phản kháng đều trở nên yếu ớt bất lực và vô nghĩa khi đứng trước nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận