Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1861 - Siêu Thoát Cổ Lộ (1)

Vẻ mặt tất cả mọi người đều nghiêm nghị, liên quan đến người siêu thoát, không ai dám hơi chểnh mảng.
Bạch Đông lâm đứng trong đám người, vẻ mặt tự nhiên, hắn dùng Siêu Thoát Chi Quang che dấu vết tồn tại, thay đổi diện mạo và khí tức. Cho dù người siêu thoát “Chiến” quen thuộc hắn ở trước mặt, cũng không thể nhận ra hắn.
Con đường siêu thoát là công việc Cục quản lý Thời Không coi trọng nhất, gia tăng đủ loại thủ đoạn đối với nó. Nếu Bạch Đông Lâm muốn vòng qua đi tới một mình thì sẽ khó khăn trùng trùng điệp điệp, gần như không thể thực hiện được dưới tình huống không kinh động Cục quản lý. Cho nên, chỉ có thể đến một lần cùng đoàn du lịch.
“Thế thì tốt!”
Người quan sát Thời Không khẽ gật đầu, tuy với các biện pháp mà Cục quản lý Thời Không chuẩn bị, không sợ sẽ có kẻ nào có thể làm xáo trộn con đường siêu thoát, nhưng mỗi lần nhấn mạnh trước khi xuất phát đã là điều lệ đặc biệt được quy định rõ ràng, không thể vì đỡ phiền phức mà bỏ qua.
Vù vù!
Hư không chấn động, các vòng xoáy lần lượt xuất hiện, những chiếc vòng tay trắng bạc từ trong đó rơi ra, tự động đeo ở trên cổ tay những người ở trong điện.
Đây là bằng chứng đi vào Siêu Thoát Cổ Lộ.
Vẻ mặt tất cả mọi người đều vui mừng khôn xiết, kích động không thôi. Phải biết rằng bước vào con đường siêu thoát không hề dễ dàng. Mỗi người trong số họ đều phải trả giá cực lớn, hoặc là Nhân tộc cống hiến, hoặc là kỳ trân dị bảo, giá trị không dưới một Chân Nhất Cổ Khí, tất nhiên vô cùng chờ mong, cực kỳ quý trọng việc này.
Đương nhiên, một cái cổ khí mà thôi, đối với Bạch Đông Lâm giàu đến chảy mỡ, còn chưa tính là một hạt cát trong sa mạc, chẳng qua chỉ là đồ ăn vặt để cho Khấp Huyết mài răng.
Dựa vào cách này, có thể nói Cục quản lý Thời Không đã kiếm được đầy bồn đầy bát.
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lấp lánh, tầm mắt rũ xuống, nhìn thấu bản chất của chiếc vòng tay trắng bạc, không khỏi âm thầm gật gù, thủ đoạn ngăn chặn rất mạnh mẽ. Cho dù là Bỉ Ngạn dưới sự hạn chế của vòng tay, cũng không thể làm loạn ở thời không quá khứ.
Có thể nói, lúc này mọi người đã bị tước đoạt năng lực du hành trên dòng sông thời gian, chỉ có thể dựa vào sự sắp xếp của Cục quản lý Thời Không, đi lại trên tuyến đường tiết điểm thời không cố định.
“Xuất phát!”
Người quan sát Thời Không vung tay lên, trong đại điện lập tức hiện lên một vòng xoáy thời không hỗn độn khổng lồ, màu sắc đem thẳm, khí tức mờ ảo, thâm sâu vô cùng, đi thẳng đến cuối thời không.
“Con đường siêu thoát, điểm dừng chân đầu tiên, khi Chư Thiên Hoàn Mỹ sinh ra, đầu nguồn... trên cao nguyên!”
Người quan sát vừa nói chuyện, vừa dẫn đầu bước vào vòng xoáy thời không hỗn độn, tinh thần mọi người chấn động, theo sát phía sau.
Bạch Đông Lâm khẽ híp mắt lại, chỉ cảm thấy quang ảnh trong mắt nhanh chóng lướt qua, đợi thời không hỗn loạn tiêu tán, mọi người đã trở về quá khứ, một mảnh cảnh tượng xám tịch đập vào mắt.
Mọi người nhìn quanh, xuyên qua lá chắn thời không hư ảo, chỉ thấy được hư vô mênh mông, nhưng không nhìn thấy bóng dáng mình chờ mong, ai nấy không khỏi lộ ra vẻ nghi hoặc.
Người quan sát tất nhiên nhìn ra tâm tư của mọi người, giơ tay chỉ, giống như một hướng dẫn viên du lịch tẫn chức tẫn trách, nói:
“Nơi này sở dĩ trở thành khởi đầu của con đường siêu thoát tất nhiên là có nguyên nhân của nó. Không chỉ bởi vì tiết điểm thời không này gần với bắt đầu của Chư Thiên Hoàn Mỹ, mà còn bởi vì chuyện xảy ra ở nơi này gần như là căn nguyên thành tựu hoàn hảo của hai vị người siêu thoát đại nhân!”
Mọi người nghe vậy, hai mắt không khỏi trợn to, chẳng lẽ, bọn họ cũng có thể nhìn thấy cơ duyên đạt được siêu thoát ở chỗ này à?
Bạch Đông Lâm lắc đầu cười, những người này thật đúng là ngây thơ, cho dù là tình cảnh tái hiện, ném mọi người bao gồm cả hắn vào đó, cũng không có thể nào đạt được siêu thoát.
Lý do tại sao người siêu thoát là người siêu thoát, không phải bởi vì những gì họ đã trải qua, mà là do bản thân.
Cái gọi là con đường siêu thoát, không phải nói đi một bước là có thể lĩnh ngộ cơ hội siêu thoát, chẳng qua là mánh lới dọa người mà thôi, thập nhất cảnh quá trẻ, có lẽ nhìn không thấu điểm này, nhưng trong lòng những kẻ Bỉ Ngạn đều biết rõ, cho nên mới rất ít có Bỉ Ngạn xuất hiện ở chỗ này, bởi vậy Bạch Đông Lâm gia nhập mới có vẻ có hơi hạc giữa bầy gà.
“Các vị có thấy không? Ông lão đó...”
Mọi người bị lá chắn thời không bao vây, ngay cả ý chí cảm giác cũng không thể tản ra ngoài, chỉ có thể bằng vào ánh mắt cảm nhận tất cả, nghe vậy theo phương hướng ngón tay người quan sát nhìn lại, nhìn thấy một ông lão thân hình tiều tụy ở trên cao nguyên vô biên.
“Ông ta đang mân mê cái gì vậy?”
Khí tức ông lão cổ quái, đang chơi đùa với quan tài đồng và bình gốm, hành vi kỳ lạ thu hút sự thắc mắc của mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận