Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1301: Thánh cốt xá lợi

"Phu nhân, chúng ta sắp đến gần lối ra, sắp tiến vào chiến trường luyện ngục."
"Ngài nói, công tước Lệ Vưu sẽ phái bố trí đến đón dâu sao?"
Bên ngoài kiệu hoa đỏ, một tiểu nha hoàn mặc áo đỏ xinh đẹp dán vào cửa sổ, vội vã cuống cuồng nói, vừa nói, còn nhìn về phía sau, trong mắt chứa vẻ sầu lo.
Có trời mới biết phu nhân của nàng to gan làm bậy cỡ nào!
Làm tiểu nha hoàn thiếp thân của phu nhân, khi biết phu nhân trộm Thánh Cốt Xá Lợi trong khu vực cấm của Khổ Ngục, còn nuốt vào, trái tim nhỏ bé của nàng trực tiếp sợ tới mức ngừng đập.
“Tiểu Cốt, ngươi sợ rồi sao?”
“Phu nhân, sinh mệnh của Tiểu Cốt do ngài ban cho, cho dù lập tức chết, ta cũng không sợ!”
"Cái gì chết với không chết, miệng quạ đen."
Thân ảnh bên trong kiệu hoa đỏ nằm nghiêng, lộ ra vẻ lười biếng, giọng điệu quyến rũ mang theo một chút trách cứ trong trẻo lạnh lùng.
"Yên tâm đi, chỉ cần vào chiến trường luyện ngục thì chúng ta sẽ an toàn. Về phần công tước Lệ Vưu liếm cẩu(*) chết tiệt đó đã ngấp nghé ta nhiều năm rồi, vào giớ phút này, nếu không phải có việc quan trọng trấn thủ chiến trường, chỉ sợ đã nhanh chóng xuất hiện rồi."
((*)Liếm cẩu: Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.)
"Ha ha ha, Tiểu Cốt, ngươi không biết, công tước Lệ Vưu nhận được tin tức của ta cũng suýt chút nữa cao hứng đến điên rồi. Tiểu Cốt, hãy nhớ, liếm cẩu là một sinh vật rất khủng khiếp, họ có thể làm bất cứ điều gì.”
“Cho dù trực tiếp khai chiến với Khổ Ngục!”
Tiểu Cốt nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ sùng bái, phu nhân thật sự là lợi hại, ngay cả nhân vật đáng sợ như công tước Lệ Vưu cũng chỉ có thể bị đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Khổ Ngục, sâu trong biển xương vô tận, một tòa tế đàn hài cốt chín trăm vạn trượng đang đứng sừng sững, ở giữa thần điện nguy nga, trên đỉnh chỉ thờ một vật bạc trắng to bằng nắm tay, hình cầu không có quy tắc, tràn ra từng hơi thở kỳ dị, đây là chí bảo của Hài Cốt nhất tộc - Thánh Cốt Xá Lợi.
Thánh Cốt Xá Lợi hơi xoay tròn, đột ngột lóe lên, giống như bong bóng, hóa thành vụn quang phiêu tán hầu như không còn.
Vù vù!
Thánh Cốt Xá Lợi biến mất, trong nháy mắt cơ chế cảnh báo được kích phát trong thần điện, đại trận hiện lên, toàn bộ tế đàn hài cốt đều bị phong tỏa, từng dao động xuyên qua thời không truyền ra biển xương vô tận.
"Là ai?!"
"Rống! Ai đã đánh cắp Thánh Cốt Xá Lợi?!”
Rất nhiều ý chí tàn bạo buông xuống ngang trời, tử khí xám xịt hội tụ ngưng kết ra từng bóng dáng dữ tợn khổng lồ, đứng ở trên biển xương, ánh mắt giống như lợi kiếm, xuyên thấu trời đất, nhìn quanh thiên hạ.
"Hừ! Tiểu tặc vô liêm sỉ, lại dám làm như thế?”
Một móng vuốt xương cốt trắng thò ra từ sâu trong hư không, giữa thần điện xuất hiện một tia sáng màu bạc hư ảo xẹt qua, ánh mắt chăm chú nhìn xuống, từng cảnh tượng thời không đã từng xảy ra lại hiện lên rõ ràng.
"Nàng là ai?"
Hình ảnh một nữ tử váy trắng nhẹ nhàng thản nhiên đi vào thần điện, nghênh ngang lấy đi Thánh Cốt Xá Lợi bị lấy ra.
“Ách, đây là Thánh nữ mới đến, bản thể chính là hoa tử linh do trời đất thai nghén ra, không nghĩ tới lại là một tiểu tặc có dã tâm lòng lang dạ thú!”
"Thời gian trôi qua không lâu, nàng trốn không thoát, đuổi theo!"
̀m ầm!
Hư không bị nghiền nát thô bạo, ánh sáng đầy trời mênh mông âm u bắn ra, xuông thủng về phía Khổ Ngục Giới.
Đội ngũ đầu lâu mặc lụa đỏ từ từ vượt qua miệng vòng xoáy khổng lồ màu trắng, bước vào chiến trường luyện ngục, đây là khu vực thuộc về bốn ngục tộc lớn thống trị.
"Ha ha ha! Bạch Cốt, cuối cùng ngươi cũng nghĩ thông suốt rồi sao? Tốt, tốt, chỉ cần ngươi đi theo Lệ Vưu ta, cam đoan còn tốt hơn gấp trăm lần so với làm Thánh nữ bỏ đi kia. Sao một đám bộ xương khô cặn bã mục nát có thể đáng để ngươi hầu hạ?”
Bên ngoài cửa giới, vô số tướng sĩ Huyết Tộc tràn ra, rất nhiều cỗ máy chiến tranh đáng sợ dữ tợn đứng sừng sững trong hư không, chất lượng khổng lồ đề xuống khiến không gian sụp đổ, xé rách ra khe nứt đen kịt vô tận.
Công tước Lệ Vưu mặc huyết giáp đỏ tươi, ngồi ngay ngắn trên một thần tọa do biển máu ngưng kết mà thành, khí thế phong nhã, rạng rỡ che kín làn da tái nhợt đầy hoa văn, hiếm thấy hiện lên một tia đỏ thẫm.
"Chúc mừng Công tước! Chúc mừng Công tước!”
"Cưới kiều thê thứ vạn lẻ một, rất đáng mừng, rất đáng mừng!"
Vô số tướng sĩ đồng thanh rống lên lời chúc mừng đinh tai nhức óc, vang vọng trời đất, sóng âm xé nát một mảng hư không.
"Chậc, thật sự là một tên tham lam."
Trong mắt Bạch Cốt phu nhân hiện lên một sự khinh thường, công tước Lệ Vưu này cực ham nữ sắc, chỉ riêng mai mối chính thức đã cưới hơn một vạn, những người không có danh phận lại càng vô số kể, mở rộng hậu cung như thế là cực kỳ hiếm thấy trong cường giả Phong Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận