Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1303: Bầu trời Bạch Ngọc Kinh, mười hai lâu năm thành

Bạch Đông Lâm chậm rãi đứng dậy, trong mắt hiện lên một tia ngoài ý muốn, trong nháy mắt khi chỗ sâu trong chiến trường luyện ngục bộc phát ra dao động của cuộc chiến kịch liệt, ý chí của hắn đã lan tràn mà đi, đồng thời cũng nhìn thấy bóng người quen thuộc bên trong kiệu hoa đỏ thẫm.
Trên mặt hiện lên ý cười khó hiểu, suy nghĩ mơ hồ, nhớ lại chuyện thú vị lúc trước xảy ra ở Vô Quy Táng Vực.
"Bạch Cốt phu nhân này thật lo âu gả như vậy sao? Quả nhiên, nữ nhân lớn tuổi chính là đáng sợ!”
Trầm tư một lát, vẫn quyết định thu Bạch Cốt phu nhân vào mười hai lâu chủ, đây là vận mệnh gợi ý, sẽ không thể không có nguyên nhân, nữ nhân này khẳng định có chỗ hơn người.
Tuổi của Bạch Cốt phu nhân đã vượt qua giới hạn một vạn năm từ lâu, không có tư cách tham gia vô tận thiên kiêu chiến, hắn cũng không thèm để ý việc này, sứ mệnh chủ yếu nhất của mười hai lâu chủ là trở thành phá bích giả, không tham gia thiên kiêu chiến thì cũng không sao cả.
Đè suy nghĩ xuống, giơ tay xé mở duy độ, bước ra một bước, trong nháy mắt xuất hiện ở khu vực tứ đại giới khẩu, ý chí vặn vẹo hiện thực, vô số cường giả dị tộc đang chiến đấu kịch liệt đều không phát hiện ra bóng người hắn.
"Giết!!"
“Rống rống!"
Hai bên Khổ Ngục và Huyết Ngục đã đánh ra chân hỏa, càng ngày càng nhiều tướng sĩ liên lụy trong đó, thời thời khắc khắc đều có vô số dị tộc tham gia rồi bị diệt.
"Bạch Cốt phu nhân, đã lâu không gặp."
"Ai?!"
Vẻ mặt Bạch Cốt phu nhân hơi thay đổi, thân thể uyển chuyển chậm lại, trong tay hiện lên một cây trâm cài tóc Thanh Đồng lóe ra thần quang sắc bén.
Hư không nhộn nhạo, kiệu hoa đỏ thẫm khắc trận pháp trùng trùng điệp điệp, bị trực tiếp không nhìn, Bạch Đông Lâm tươi cười đầy mặt, bước chân ra.
"Ngươi là ai?"
Bạch Cốt phu nhân nhìn Bạch Đông Lâm đột nhiên xuất hiện, tuy rằng không hiểu sao lại cảm thấy đối phương hơi quen thuộc, nhưng sự cảnh giác trong mắt không hề giảm chút nào.
"Ai, phu nhân ngươi thật đúng là quý nhân hay quên, có niềm vui mới đã quên tình cũ, ta nhớ rõ lần trước gặp mặt phu nhân, tuy không có sự đồng ý của ta nhưng lại muốn nhanh chóng gả cho tại hạ."
Bạch Đông Lâm lắc đầu thở dài, khuôn mặt lộ ra vẻ không còn gì luyến tiếc, trong mắt lộ ra ý trêu chọc.
Loảng xoảng!
Trâm cài tóc Thanh Đồng nho nhỏ lại vô cùng nặng rơi xuống, phát ra tiếng trầm đục thật lớn.
"Là, là ngươi? Sao có thể!?”
"Ngươi không chết dưới sự hủy diệt của thế giới sao? Không chỉ sống tốt, còn..."
Bạch Cốt phu nhân cảm thấy khiếp sợ khó hiểu, trong lòng hiện lên từng cảnh tượng trước kia, từ lúc nàng sinh ra vẫn bị nhốt ở sâu trong Vô Quy Táng Vực, mà Bạch Đông Lâm là nam nhân đầu tiên mà nàng gặp.
Nhớ tới đủ loại hành vi lúc trước của mình, trong mắt hiện lên sự xấu hổ, lúc trước nàng cho rằng vĩnh viễn cũng không thể rời khỏi Vô Quy Táng Vực, cô độc mãi mãi. Lúc đó mới phải dùng loại phương thức hồ đồ này để giữ Bạch Đông Lâm lại.
Không nghĩ tới lần thứ hai gặp mặt sẽ ở dưới loại tình huống này, xong rồi, hắn có thể cho rằng ta là một nữ nhân đói khát khó nhịn hay không? Không phải cưới gả, mà là trên đường cưới gả.
Trong lòng Bạch Cốt phu nhân than thở, muốn tìm một cái lỗ chui vào, cảm thấy mình đã không còn hình tượng rồi.
"Nơi này nguy hiểm như vậy, sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này?"
Bạch Cốt phu nhân xua đi tạp niệm trong lòng, nhíu mày nhìn về phía Bạch Đông Lâm, muốn nhìn ra một chút hư thực, lại phát hiện dưới cảm giác là một mảnh hư vô vô tận, trong lòng lập tức kinh ngạc khó hiểu.
Phải biết rằng nàng cũng không giống như trước kia, cũng chính là một cường giả Phong Hoàng, có thể gạt được cảm giác của nàng, Bạch Đông Lâm này rất không đơn giản.
"Ta ở chỗ này, tất nhiên là giúp ngươi thoát vây khỏi, đương nhiên, giữa chúng ta lại không tồn tại quan hệ gì, cứu hay không cứu còn phải xem lựa chọn của ngươi."
Trong lúc nói chuyện, bàn tay Bạch Đông Lâm lật một cái lấy ra khối chủ lệnh thập nhị lâu cuối cùng, đồng thời, đưa một ít thông tin liên quan của Bạch Ngọc Kinh vào trong đầu Bạch Cốt phu nhân.
"Bầu trời Bạch Ngọc Kinh, mười hai lâu năm thành..."
Bạch Cốt phu nhân thấp giọng nỉ non, trong tin tức trong đầu nhìn thấy từng hình ảnh mơ hồ lóe lên với sự giới thiệu chi tiết nhất liên quan đến Bạch Đông Lâm.
“Không thể tưởng tượng nổi, thời gian ngắn như vậy, ngươi lại đạt được thành tựu Chúa tể!"
Vẻ mặt Bạch Cốt phu nhân vô cùng phức tạp, nàng có thể đột phá đến Phong Hoàng là dựa vào thánh cốt xá lợi mà cửu tử nhất sinh mới trộm được, vốn tưởng rằng tốc độ tu hành của mình đã đủ nghịch thiên, nhưng lại không là gì với Bạch Đông Lâm.
"Ngươi cũng không cần tự coi thường bản thân, mấy vạn năm có thể tu hành đến mức này đã không tồi rồi, không cần so sánh với ta, vậy hoàn toàn sẽ không được tự nhiên, ta không giống các ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận