Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1141: Đợi lâu rồi

Đại Nhật Kim Luân, nơi bao phủ tất cả đại nhật quang mang, đều có khả năng trở thành một phần mở rộng của nhận thức, và với sức mạnh vô thượng cũng có thể dịch chuyển đến nơi có quang mang chiếu rọi bất kể khoảng cách.
“Rất mạnh, nhưng nhược điểm cũng rất rõ ràng!”
Sau khi hiểu rõ Huyền Cơ, ý chí của Bạch Đông Lâm lan tới địa tâm, nơi mà đại nhật quang mang không thể chiếu rọi tới, và ngay lập tức hồi sinh.
Ầm ầm ầm!
Kiếp vân lại ập đến, lan rộng ra hàng trăm triệu, tất cả sinh linh và vật chất đều bị xóa sổ trong nháy mắt.
“Hừ!”
Bạch Đông Lâm đau đớn rên rỉ, sâu trong đôi mắt đen của hắn là màu đỏ tươi vô hạn, tội nghiệt chi hải sôi trào gào thét.
Cờ-rắc
Nhiều kiếp nạn ập đến, hắn lại chết ngay tức khắc.
“Đáng chết! Đồng loạt ra tay đi!”
Sau khi bị thiệt hại cả một mảng lớn tinh vực, không biết bao nhiêu thiên tài trong tộc đã ngã xuống, tâm trạng của mấy lão tổ càng thêm cáu kỉnh, họ chưa bao giờ ngờ tới, một con người dưới cấp mười của Nhân tộc lại có thể gây ra mối đe dọa lớn đến Dực Thần cung như vậy.
Mấy vị lão tổ có vẻ thờ ơ, xoay người lấy ra Gungnir, cho dù phải trả giá nào đó, rắc rối này cũng phải giải quyết.
“Sắp đến cực hạn rồi…”
Hiện giờ, ý chí của Bạch Đông Lâm không bị ảnh hưởng bởi tội nghiệt giết chóc, nhưng chỉ cần hắn sống lại, những tội nghiệt giết chóc kì quái đó vẫn tràn vào trong cơ thể rất nhiều.
Tình hình hiện tại không chỉ có kiếp vân là có thể giết hắn ngay lập tức, mà còn có các lão tổ Yêu tộc cũng đang chờ đợi để lấy mạng hắn, hắn không có thời gian để huy động Nghiệp Hỏa thiêu đốt tội nghiệt nữa. Sát nghiệt gây ra lần này thật sự là quá lớn, nếu đánh mất ý chí, chuyện này sẽ vô cùng rắc rối.
“Thu hoạch đã quá đủ rồi, làm một chuyến cuối cùng thôi.”
Tọa độ của nhiều ký chủ Thiên La không sử dụng được, đây cũng là ngoài dự liệu, dù sao hắn cũng chưa từng nghĩ tới kiếp vân lại có thể kinh khủng đến mức độ này, sức tàn phá do một lần gây ra còn mạnh hơn hắn tưởng tượng gấp ngàn lần.
Bạch Đông Lâm đang ở gần khu vực chết chóc, ở nơi mà hắn không thể cảm nhận được đang có nhiều ánh mắt đổ dồn đến, khóa chặt cả khu vực này.
Với trí tuệ của cường giả cấp mười, qua những lần hành động của Bạch Đông Lâm thì bọn họ đã nhìn thấu quy tắc, nhưng họ vẫn không hiểu tại sao tên Nhân tộc này lại không thể bị giết.
Nếu giết không chết, vậy thì tốt hơn hết là phong cấm và đàn áp hắn.
“Thời không ngưng đọng!”
“Thời gian đình chỉ!”
Khi Bạch Đông Lâm xuất hiện, một làn sóng mạnh mẽ lập tức xuyên qua kiếp vân, thời gian và không gian bị nhiễu loạn, vô số xiềng xích quy tắc hiện ra, chia cắt và phong tỏa hàng trăm triệu dặm không gian.
“Này, ta đã đợi các ngươi lâu rồi đấy!”
Bạch Đông Lâm sắp rơi vào vũng lầy thời gian, hai mắt bừng lên thần quang chói lóa, ngón tay khẽ cử động.
“Gungnir!”
“Xuyên qua đi!”
Thời gian đang ngưng đọng lập tức bị đâm thủng tạo ra một lỗ hổng lớn, lúc này kiếp vân còn đang ngưng trệ, nhoáng một cái, Bạch Đông Lâm đã vượt qua duy độ lần nữa.
“Đây là, Gungnir, ngọn giáo Vĩnh Hằng!”
Đó là một cổ vật có tiếng tăm lừng lẫy, thuộc về thế giới Chư Thần, mấy lão tổ cũng đã nghe nói qua một chút về nó.
“Nhưng hắn chỉ là một tu sĩ cấp chín, làm sao có thể khởi động được Gungnir?”
Trong lòng mấy vị lão tổ càng ngày càng cảm thấy vô lý, thế giới quan lại một lần nữa bị đánh vỡ. Kiếp Thần Ma thật đúng là biến thái quỷ dị, tên Nhân tộc bất tử lại có thể làm xuất hiện Gungnir.
Mặc kệ mấy lão tổ kia rối rắm như thế nào, lần cuối cùng này, Bạch Đông Lâm cũng đã đến được hạch tâm thực sự của Dực Thần cung, từ Càn Nguyên giới đến đại lục lơ lửng, đều là những nơi đã từng bị hắn tấn công.
Ầm ầm ầm!
Kiếp vân không bị phong cấm, cũng không bị đánh tan, vừa rồi thời không của nó bị ngưng đọng cũng là bởi vì nó ở cùng thời điểm với Bạch Đông Lâm. Mục tiêu của nó là hắn nên cho dù thời gian bị đóng băng nó cũng không để tâm, nhưng khi Bạch Đông Lâm rời đi, kiếp vân đã trực tiếp bỏ qua sự trói buộc của mấy vị lão tổ và di chuyển đến bên Bạch Đông Lâm ngay lập tức.
“Chậc chậc chậc, đồ chết dính!”
Quác ——
Vào lúc đám kiếp vân xuất hiện, sâu trong đại lục lơ lửng vang lên tiếng kêu lớn, ngay sau đó liền hiện ra một cái bóng của con chim khổng lồ cực lớn, hai cánh xếp lại với nhau, bao phủ toàn bộ đại lục lơ lửng, ngăn cản vô số công kích của kiếp nạn thảm khốc.
“Quả nhiên không hề dễ dàng như vậy.”
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, dù sao đây cũng là sào huyệt của thế lực đứng đầu một phương, hắn có thể lý giải được những thủ đoạn đó, xem ra kiếp vân tạm thời không thể đột phá được lớp phòng ngự này rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận