Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1788 - Ba sợi tóc vàng (3)

Lối đi thời không bị ngoại lực kích thích, có khả năng rất thấp, đã thích ứng với cường độ bình thường lại đột ngột tăng mạnh, bình thường như thế thì cường giả Tai họa đen tối có thể thuận lợi đi qua được. Với lại tình huống kiểu này còn chỉ đơn phương tồn tại ở vùng đất mà lối đi thời không mở ra, cường giả bên phía Tai họa đen tối sẽ không thể dùng phương thức mất rất nhiều sức lực mà lại có xác suất cực thấp thế này để tăng cao cường độ lối đi thời không.
Cho nên, dựa theo quy định, trên nguyên tắc mà nói Ngục chủ không thể bước vào lối đi thời không.
“Tiểu tử, không có thời gian chơi với ngươi đâu.”
Thần sắc Ngục chủ hờ hững, hắn ta cần rời khỏi lối đi thời không ngay lập tức, không dài dòng nữa vươn tay muốn chộp tới Lý U.
Xong rồi!
Mình kết thúc ở đây rồi sao?
Trong mắt Lý U lóe lên một tia không cam lòng, bồi dưỡng phân thân tha ngã không hề đơn giản gì, mười phân thân đều đã chết sạch, chỉ còn lại một mình bản tôn là hắn ta.
Phân thân tha ngã là tồn tại tương đối độc lập, có ý thức bản ngã của chính nó, cho nên giết chết phân thân tha ngã cũng không thể tiến hành xoá bỏ nó nhờ việc mượn vết tàn ý chí được, mà bản tôn lại có thể mượn nhờ phân thân để phục sinh một cách hoàn mỹ, đây không phải là thủ đoạn bảo mệnh mạnh mẽ bình thường đâu, mạnh mẽ hơn hạt phân thân không biết bao nhiêu lần.
“Phụ thân mẫu thân, xin lỗi. . .”
“Sư tôn, xin lỗi, đồ nhi đã khiến người thất vọng, ngay cả truyền thừa của lão nhân gia ngài mà ta cũng không gánh nổi!”
Lý U sinh lòng tuyệt vọng, thập nhất cảnh quá mạnh mẽ, điều đáng sợ nhất là, đối phương có thể tùy ý nắm bắt thời gian, bất kể là tự diệt, hay là tự xóa ký ức đều vô dụng, Ngục chủ hoàn toàn có thể vượt qua thời gian để san bằng tất cả điều này.
Hắn ta không có lòng tin mình có thể bảo vệ truyền thừa khỏi bàn tay của Ngục chủ.
“Đã từ bỏ vẫy vùng rồi sao?”
Ngục chủ nhìn Lý U nhắm mắt chờ chết, khóe miệng kéo ra thành một tia cười lạnh, bàn tay lớn khép lại, muốn bóp Lý U thành bùn nhão.
“Hửm? Thứ quỷ gì đây!?”
Ở sau đầu Lý U, đột nhiên một sợi tóc tỏa ra kim quang lóng lánh, tự động rơi ra, nhẹ bay bay chém xuống một nhát giống như là lợi kiếm, một nhát chém bàn tay lớn của Ngục chủ thành hai nửa.
Lý U cảm giác được gợn sóng hủy diệt kinh khủng hiện lên, đột ngột mở hai mắt ra, vẻ mặt sợ hãi lẫn vui mừng.
“Sư tôn!!”
Không sai đâu, hắn ta cảm giác được, ở trên sợi tóc kim quang có hơi thở của sư tôn ông ấy.
Phốc --
Sợi tóc dùng một kích chặt đứt bàn tay Ngục chủ, nhưng cũng đã hao hết tất cả sức mạnh, khẽ rung lên, biến mất không thấy nữa.
Đây chỉ là sợi tóc Bạch Đông Lâm nhổ xuống vào lúc mới đột phá thập nhất cảnh không lâu, sức mạnh ẩn chứa trong đó mãi mãi không thể so sánh với bây giờ, dựa vào bản chất cực cao mà đã có thể chặt đứt bàn tay của một vị thập nhất cảnh, đã phi thường mạnh mẽ.
“Tiểu tử này. . .”
Ánh mắt Ngục chủ lộ ra thần sắc nghi ngờ không thôi, cánh tay bị chặt đứt mọc lại ngay lập tức, thương thế kiểu này còn chẳng thể ảnh hưởng tới hắn ta, sở dĩ hắn ta cảm thấy kinh ngạc là vì đang sản sinh hoài nghi về bối cảnh của Lý U, có vẻ như đối phương không phải đơn giản như hắn ta đã nghĩ.
‘Nhưng dù có là như thế thật, thì cũng có hề gì? Có Tối Chung Bỉ Ngạn đứng sau lưng ta, chỉ cần không phải vô thượng Bỉ Ngạn, ta không cần e ngại gì cả!’
Mặt mày Ngục chủ chứa sát ý, nhìn chăm chú vào Lý U tỏ ra vẻ mặt ngạc nhiên, bàn tay lớn đè xuống lần nữa.
“Sư tôn cứu ta –"
Lý U đã hiểu, mặc dù sư tôn đã biến mất hơn hai vạn năm, nhưng không phải là không thèm để ý đến hắn ta, sợi tóc kia chính là chứng minh.
Ong ong!
Lại có một cái sợi tóc tự động thoát ly, vặn vẹo một hồi, hóa thành một bàn tay lớn lóng lánh kim quang che trời, ngược lại thẳng tay đè Ngục chủ xuống.
“Chỉ là một sợi tóc mà cũng dám làm nhục ta!?”
Ngục chủ tức giận không thôi, mặc dù hắn ta là nhân vật hạng chót trong hàng ngũ các thập nhất cảnh, nhưng cũng không phải người mà một sợi tóc của cùng cảnh để lại có khả năng khinh thường được .
“Giết!”
Một lớn một nhỏ, một đen một vàng, hai bàn tay chạm vào nhau, gợn sóng hủy diệt cuồn cuộn kịch liệt thuận theo dòng chảy trong lối đi thời không.
Răng rắc!!
Lối đi thời không bị dư âm ảnh hưởng, tốc độ vỡ nát đột ngột tăng tốc, thời không Chư Thiên Hắc Tai cảm giác được chuyện này, lập tức hội tụ sức mạnh thời không nhiều hơn nữa, bỗng nhiên cường độ lối đi leo cao.
“Không tốt!”
Thần sắc Ngục chủ hơi thay đổi, mặc dù hắn ta thành công tiêu diệt sợi tóc biến thành bàn tay lớn kia, nhưng hơi thở mình gắng sức che giấu không bị khống chế nữa mà bộc lộ ra ngoài, dẫn đến tốc độ lối đi thời không dị biến tăng tốc cực nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận