Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 864: Những nơi khác không có được

“Bạch đạo hữu, tuy rằng trong quang cầu kia có vô số bảo vật, nhưng trân quý nhất, có giá trị hơn cả đó chính là Thiên Cơ Thần Phù! Mà thứ này cả Chân Giới này chỉ có thể tìm được duy nhất ở nơi này, những chỗ khác không bao giờ có được!” Trích Tiên vẻ mặt nghiêm túc, khi nhắc đến Thiên Cơ Thần Phù khí tức quanh thân thể dường như dao động trong chớp mắt, hiển nhiên là cũng coi trọng vật này.
Những nơi khác không có được!
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hơi ngưng tụ lại, phân lượng của sáu chữ này cũng không phải là thứ bình thường có thể gánh được, thứ hiếm có như vậy, mặc kệ nó có công dụng gì trước tiên cứ thu vào trong tay rồi sau đó nói sau!
Bạch Đông Lâm nhìn về hướng Trích Tiên rồi gật đầu, bày tỏ sự cảm khích, hắn cuối cùng cũng đã hiểu được vì sao Thập Nhị Cung Lan lại không chịu nói ra chuyện này, thì ra là coi hắn là đối thủ cạnh tranh.
“Ừ?”
Cảm giác được có một ánh mắt phức tạp đang nhìn bản thân mình, Bạch Đông Lâm quay đầu lại nhìn, đập vào mắt hắn chính là cặp sừng kỳ lân trong suốt.
Thì ra là nàng ta, hắn đã gặp nàng ta một lần ở Cửu Hoàn Chi Tâm, Thần Huyết thánh tông Mục Diệu Linh, mang trong mình thần cấp huyết mạch Tử Huyết Kỳ Lân, đứng ở vị trí thứ chín trong Sồ Phượng Bảng.
Xem ra nữ nhân này vẫn còn nhớ đến hắn nha! Nhưng mà, đến khi rời khỏi nơi này thì cũng sẽ quên mất gương mặt của hắn, đây cũng chính là chỗ tốt của việc có ý chí mạnh mẽ. Bạch Đông Lâm nhếch nhếch miệng, cũng không có để ý đến, đưa tầm mắt nhìn ra xung quanh, đánh giá cẩn thận từng người đang đứng ở đây, trong lòng không khỏi chợt lạnh.
Con đường phục hưng thể tu quả nhiên là còn rất dài.
Ngoại trừ mang huyết mạnh thể tu là Mục Diệu Linh ra còn có một nam tử xa lạ đứng ở vị trí thứ ba trong Tiềm Long Bảng. Ở trên người hắn, Bạch Đông Lâm cảm nhận được khí tức của vòng tay Cực Đạo, đây chắc hẳn là đệ tử của Cực Đạo thánh tông không thể nghi ngờ.
Hai mươi người ở đây, thêm cả thể tu là hắn cũng mới có ba người, những người còn lại đều là khí tu, Trích Tiên, Thập Nhị Cung Lan, Hàn Dịch…
Ầm~~
Trong lúc Bạch Đông Lâm còn đang suy nghĩ miên man, thì quang cầu ở phía trung tâm kia đột nhiên khẽ rung lên, bắt đầu xoay vòng tròn, vô số thần văn hiện lên đan xen tạo thành hàng ký tự dày đặc lơ lửng trên không trung.
“Bạch Đông Lâm: Đứng đầu Tiềm Long Bảng, người chiến thắng trong trận chiến Long Hoàng, trong vòng trăm người thắng liên tiếp chín trận đấu.
Quyền hạn mở ra: ưu tiên cao nhất, có thể ra tay ba lần, mỗi lần giới hạn trong sáu mươi nhịp thở.”
“Thập Nhị Cung Lan: đứng đầu Sồ Hoàng Bảng…
Quyền hạn mở ra: ưu tiên cấp thứ hai, có thể ra tay hai lần, mỗi lần giới hạn trong bốn mươi nhịp thở.”
“Trích Tiên: Đứng thứ hai Tiềm Long Bảng…
Quyền hạn mở ra: ưu tiên cấp thứ ba, có thể ra tay một lần, thời hạn trong bốn mươi nhịp thở.”
“...”
Thần văn như nước chảy trút xuống, hiện ra trước mắt mọi người, càng về phía sau thời gian hạn chế càng thêm hà khắc, người đứng vị trí thứ mười kia chỉ có thời hạn trong một nhịp thở, cũng chính là một hơi thở. Trong thời gian ngắn như vậy muốn lựa chọn được bảo vật mình muốn cơ hồ là không có khả năng, chỉ có thể tùy vào vận may tùy ý chọn một món.
“Không có giới hạn về số lượng sao?”
Bạch Đông Lâm nhíu mày, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng, nhưng mà cũng không có ra vẻ đắc ý vênh váo, tình huống bên trong quang cầu cụ thể là như thế nào, còn phải thử qua thì mới có thể biết được.
Ầm!
Thần văn dần dần tiêu tán, phía bên trên quang cầu những hàng thần văn vô tận từ từ mở rộng, ánh sáng chói mắt từ quang cầu tỏa ra lập tức hóa thành những tia sáng trong suốt, trong đó những lưu quang rực rỡ tùy ý bay múa ngày càng rõ ràng.
Một luồng khí tức kỳ dị dao động lan ra, Bạch Đông Lâm ngầm hiểu mà đứng thẳng lên, sải bước đi về phía quang cầu trước mặt.
Những người còn lại đều mở to hai mắt, trong mắt lộ rõ vẻ ghen tị ngưỡng mộ mà nhìn chằm chằm Bạch Đông Lâm, tất cả mọi người đều là lần đầu tiên nên ai nấy đều nghiêm túc quan sát, nói không chừng còn học hỏi được một chút kinh nghiệm.
Bạch Đông Lâm sắc mặt nghiêm trọng, chậm rãi giơ tay lên, mọi người nhìn thấy dáng vẻ cần thận của hắn thì trong lòng không kìm được cũng khẩn trương theo, một thước, nửa thước, mắt thấy bàn tay sắp chạm tới ánh sáng trong suốt của Bạch Đông Lâm đột nhiên dừng lại, lật bàn tay lại, lấy ra một cái chậu rửa mặt lớn được đúc bằng huyền thiếc!
Mọi người: ???
Ai lấy đều ồ lên!
Bạch Đông Lâm vung tay lên, một dòng linh dịch tràn ngập mùi thơm chảy ra, trong nháy mắt đã rót đầy chậu. Chất lỏng trong suốt trong chậu hơi hơi gợn sóng, ánh sáng lấp lánh tựa như dải ngân hà. Cái này, là địa giai cực phẩm linh dịch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận