Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 776: Danh sách Giáp Linh

Trong cơ thể con người, sau khi cắt bỏ phần bị ung thư, người bệnh còn có khả năng sẽ khỏi hẳn, mặc dù cũng có khả năng rất cao sẽ tái phát. Nhưng quái dị, thứ tế bào ung thư của thế giới này, thì lại không thể nào xóa bỏ hoàn toàn, dù tiêu diệt nó, một ngày nào đấy trong tương lai ở một nơi nào đấy, một quái dị giống vậy sẽ lại được sinh ra.
Đây là căn bệnh ung thư không thể chữa khỏi, bởi vậy nên phong cấm trấn áp trở thành cách giải quyết tốt nhất.
“Đại nhân, phong cấm do cường giả thời đại Không Ách để lại đã bị Hải Thanh phá hủy, quái dị ở trong đó có thể sẽ phá phong cấm bất kỳ lúc nào, chúng ta nên xử lý thế nào đây? Phải chăng nên lập tức báo lên Thiên Ngoại Thiên?”
Đao Khôi nhìn về phía tư trưởng thứ bảy đang chìm trong trầm tư, bọn họ không biết cách phong cấm của thời đại Không Ách cũng không có tự tin dựa vào bản lĩnh của bản thân có thể trấn áp được những thứ khủng khiếp đó.
Tư trưởng thứ bảy chớp mắt, hắn đang giải mã tin tức có trên khối lập phương sáu màu đồng thời trong lòng cũng đầy lo âu, Hải Yêu nhất tộc lấy thứ này ở đâu ra?
Là từ đám yêu tộc không yên phận hay là dị tộc?
Tư trưởng thứ bảy khẽ lắc đầu, hiện giờ không phải lúc để suy nghĩ những chuyện này, phải giải quyết cho xong rắc rối trước mắt đã rồi tính sau. Ngăn lại dòng suy nghĩ, tư trưởng thứ bảy chậm rãi lên tiếng:
“Ta đã liên hệ chỉ huy cấp cao của Thần Đình rồi, họ sẽ báo cho Thiên Ngoại Thiên lão tổ. Song vì khoảng cách xa xôi, để nhận được phản hồi còn cần phải chờ đợi, trước lúc ấy, chúng ta cần làm rõ trước xem chúng là quái dị gì để tiện bề tìm phương pháp phong cấm phù hợp nhất.”
Trong lúc nói chuyện, tư trưởng thứ bảy đã chép thông tin trên khối lập phương sáu màu vào trong Thần Hải, sau quá trình quy nạp, giải mã thông tin phức tạp, cuối cùng cũng có được đôi chút hiểu biết về những quái dị bên trong.
Hắn nhìn chăm chú vào mặt lập phương màu vàng kim, nhẩm đọc khe khẽ.
“Quái dị: Đại Nhật Chi Ác.
Số hiệu: Giáp Linh 00011.
Đẳng cấp: Tối cao, Diệt Thế, Thần Vẫn chi ách.
Năng lực: cứ cách một khắc đồng hồ lại triệu hoán một ngôi sao Đại Nhật tới bằng phương thức kỳ dị rồi nuốt chửng Đại Nhật trong một khắc đồng hồ, trong lúc phong cấm trấn áp quái dị này, nó đã nuốt một ngàn sáu trăm Đại Nhật, uy lực tích trong cơ thể, nóng tới dị thường.
Tai ách: Nhiệt độ cao vô cùng nóng, đi đến đâu sinh linh đồ thán đến đó, ngoài ra, tinh vực bị lấy mất Đại Nhật sẽ rơi vào tình trạng rét lạnh, các sinh linh sinh tồn dựa vào nhật quang bị tuyệt diệt.
Người bắt được trấn áp: Luân Hồi lão tổ.”
“Quái dị: Đại Nhật Chi Ác.
Số hiệu: A000024.
Đẳng cấp: Tối cao, Diệt Thế, Thần Vẫn chi ách.

Người bắt được trấn áp: Luân Hồi lão tổ.”
“…”
Từ lúc tư trưởng thứ bảy tuần tự đọc một lượt thông tin trên khối lục phương, sắc mặt bọn Đao Khôi càng ngày càng tái, thứ kinh khủng này không phải là thứ bọn họ có thể nhúng tay vào, chỉ có lão tổ đích thân ra tay mới được.
“Đại, đại nhân, các lão tổ đã lên đường chưa?”
Một bóng đen mặt quỷ ánh lên sự sợ hãi từ trong ánh mắt, không cách nào duy trì thái độ lãnh đạm, nếu được, hắn muốn bỏ chạy khỏi chỗ này, khối lập phương sáu màu trước mặt như thể một con hung thú ăn thịt người làm người ta ứa mồ hôi lạnh.
Rắc rắc rắc rắc!
Tiếng nứt vỡ bất thình lình vang lên trong hư không, mọi người tái mặt nhìn xuống thì thấy phía trên mặt màu vàng kim của khối lập phương sáu màu, vị nữ thần không mặt đang không ngừng xuất hiện những vết rạn, kim quang sáng chói lóe ra từ khe hở, nháy mắt chiếu sáng toàn bộ tiểu thế giới.
Một luồng khí tức kỳ dị mạnh mẽ méo mó quét qua.
“Không ổn rồi! Đại Nhật Chi Ác sắp thoát khỏi phong cấm!”

“Phì phì…”
Bạch Đông Lâm lén lén lút lút thò người từ trong hư không ra, nhổ vài bãi nước bọt vì xúi quẩy, vết thương vừa rồi chẳng may bị đao mang kinh khủng gây ra đều đã hồi phục.
Hôm nay thật sự là ngày đen đủi của hắn!
Không vớt được thứ gì béo bở lại còn vô duyên vô cớ bị chém một đao, đúng là xúi quẩy tột độ!
“Đám Chiến Tranh ti đại năng này đang làm trò quái gì vậy?”
Bạch Đông Lâm nhìn chăm chú vào quang cầu rách nát trong hư không, vừa rồi hắn có cảm nhận thấy đám người đó tranh nhau chui vào trong quang cầu này.
“Chẳng lẽ bọn họ tìm được kho báu của Hải Yêu nhất tộc hay sao?!”
Trong lòng lập tức nghĩ ngay đến khả năng này, sắc mặt hắn lại càng thêm đưa đám. Được thôi, hắn không lấy được đầu lâu của lão tổ, giờ ngay cả kho báu của Hải Yêu cũng không được.
“Nhẫn may mắn ơi nhẫn may mắn, có phải tên khốn nhà ngươi cuỗm mất may mắn của ta không?!”
Bạch Đông Lâm nhíu mày, trước lúc đi hắn còn cầu với chẳng nguyện, hay lắm, hiệu quả còn vô dụng hơn trước đây. Điều này làm hắn không thể không nghi ngờ liệu có phải thứ này đã bị hắn làm hỏng rồi không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận