Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2067 - Đại địch khủng khiếp (1)

Mặt mày Bạch Nguyên hơi cong lên, tựa như đang cười, nhưng phối hợp với đôi mắt vòng xoáy kia lại trông có vẻ hơi quỷ dị.
“Hừ, ta hiểu, chỉ là ta cảm thấy đôi chút khó xử mà thôi.”
Bạch Đông Lâm lắc đầu, tiến lên vài bước, khoanh chân ngồi xuống trước mặt Bạch Nguyên, ánh mắt đảo qua đảo lại, rặt một vẻ tấm tắc ngạc nhiên.
“Tiểu Nguyên, Nguyên Sơ Hắc Quang kia lợi hại như vậy thật sao? Thế mà có thể chém giết con sạch sẽ tới vậy luôn à!”
Hắn có thể nhìn ra, chủ nguyên điểm quả thực đã chết, chết dưới một loại sức mạnh khủng khiếp, cho dù lưu lại dấu vết ký ức cũng không thể phục sinh lại từ đó.
Loại trạng thái này khá tương tự với “Chiến” bị thần quang bảy màu trấn áp lúc trước, chỉ khác ở chỗ một sống, một chết.
Nguyên do Tiểu Bạch Nguyên biến thành dáng vẻ này cũng không phải là bị chủ nguyên điểm chiếm lấy thân thể, mà là dung hợp vào dấu vết ký ức mà đối phương lưu lại, hiện giờ tương đương với một chiếc máy quay đĩa hát.
“Không hổ là phụ thân, đôi mắt sáng như đuốc, tư duy tựa vực sâu, chỉ thoáng liếc mắt đã nhìn ra tình huống của con rồi.”
Lời khen ngợi không ngừng không nghỉ, dường như đã được lặp đi lặp lại hàng nghìn lần, rõ ràng trước kia chủ nguyên điểm đã không ít lần làm việc này.
“Ừ, ta đều biết hết những việc này, nói những gì mà ta không biết đi nào.”
Bạch Đông Lâm nghiêm túc gật đầu, con trai khen ngợi lão tử, cho dù đối phương có là chủ nguyên điểm đi chăng nữa thì đây cũng là chuyện thuận theo lẽ thường thôi mà.
“Khụ khụ, con hiểu.”
Bạch Nguyên chớp chớp mắt, lòng thầm nghĩ, quả nhiên là phụ thân của nhóc, bản ngã cứng cỏi, từ yếu đuối đến mạnh mẽ đều là một nhân cách độc nhất vô nhị.
"Phụ thân, Nguyên Sơ Hắc Quang kia tuy mạnh, nhưng cũng không đến mức có thể giết được con, lúc trước bọn con chỉ là đánh đến ngang tài ngang sức mà thôi.”
“Cái chết của con không phải do Nguyên Sơ Hắc Quang gây ra, mà là do nguyên điểm sáng lập!”
“Đây là một trong những mục đích để con trở lại một đời này, cũng là nhiệm vụ mà phụ thân giao cho con.”
Giọng điệu Bạch Nguyên nhàn nhạt, phảng phất như xuyên qua vạn cổ, hai vòng xoáy trong mắt nhanh chóng xoay tròn, lộ ra cảm xúc mất bình tĩnh.
Bạch Đông Lâm hơi híp mắt lại, hắn biết cái gọi là “một đời” không chỉ đơn giản là chỉ luân hồi chuyển sinh của sinh linh, mà là luân hồi của Tuyền Qua Chư Thiên đen trắng đang hiện hữu trong toàn bộ Không Vô Chi Vực.
Hết thảy sự vật, tất cả sinh linh đều nằm trong đó.
Về điểm này, hắn đã đoán được ngay từ khi hiểu rõ việc Tiểu Bạch Nguyên ra đời không phải dựa trên “vòng nghịch lý thời gian”, Tiểu Bạch Nguyên ở hiện tại cùng với chủ nguyên điểm đã chết, ở một mức độ nào đó, không phải là cùng một người, bọn họ là hai sinh mệnh ở hai đời hoàn toàn khác nhau.
“Con luân hồi bao nhiêu lần rồi?”
Bạch Đông Lâm rất muốn biết, rốt cuộc không biết đại địch đã bức nhóc tới hoàn cảnh thế nào, xốc lại mấy bàn cờ rồi.
“Con không biết.”
Bạch Nguyên dứt khoát lắc đầu, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Bạch Đông Lâm, rồi tiếp tục nói: “Chủ yếu là, người cũng không có nói cho con biết nha? Tất cả những gì con hiểu biết, chỉ có một đời kia của con, cùng với đời này, về phần trước đây......”
“Phụ thân, hẳn là người có kế hoạch mới, lúc này mới tạo cơ hội cho con được ra đời, nếu không, với thực lực của mẫu thân đại nhân, làm sao có thể đánh cắp quyền hạn huyết mạch trong tay người được?”
“Khụ khụ, được rồi được rồi, tạm thời không đề cập tới chuyện này nữa.”
Bạch Đông Lâm có hơi xấu hổ, nói thế làm cho hắn cảm thấy giống như bản thân lợi dụng Tiểu Tử vậy, hắn nhất định không phải loại đàn ông cặn bã vô tình thế đâu.
“Nói cho ta nghe một chút, nguyên điểm đến tột cùng là vật gì? Tại sao sự ra đời của nó lại hại con ngã xuống.”
“Nguyên điểm......”
“Bởi vì phụ thân người đến từ Lam Tinh, thế nên hết thảy nguyên điểm đều xuất phát từ Lam Tinh.”
Dứt lời, Bạch Nguyên đưa tay chạm nhẹ vào Hư Không, một điểm sáng trắng chợt hiện ra, rõ ràng toàn bộ nơi đây đều là màu trắng, nhưng ánh sáng trắng này lại rực rỡ lóa mắt bất thường.
Đùng——
Bạch Đông Lâm nhìn thấy ánh sáng trắng, đầu óc thoáng chốc trống rỗng, ngay tức khắc, một số cảnh tượng vốn không nên lưu lại trong ký ức của hắn bỗng hiện ra rõ ràng.
“Đây, đây là......”
Hắn nhìn thấy một chùm ánh sáng trắng xuyên qua vô tận Hư Vô, đánh trúng một vũ trụ nhỏ bé, vũ trụ kia lặng lẽ biến mất dưới ánh sáng trắng.
Tốc độ lan tràn của ánh sáng trắng cực kỳ nhanh, trong tích tắc đã đi tới vũ trụ Biên Hoang, một hành tinh lam lục giao nhau bị nhấn chìm trong ánh sáng trắng vô tận.
Trên hành tinh này, một chàng trai trẻ vừa bước ra khỏi tòa nhà công ty với dáng vẻ uể oải mệt mỏi, tức khắc bị ánh sáng trắng bao phủ, biến mất như sao trời với nét mặt kinh hoàng, giây phút hồn bay phách lạc, một tia sáng bảy màu lóe lên, cuốn lấy linh hồn hắn và biến mất không còn tăm hơi......
Bạn cần đăng nhập để bình luận