Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1990 - Không đơn giản như vậy (2)

Tuy rằng không ảnh hưởng sức mạnh bản thân, nhưng nếu muốn mang sinh linh “thâu độ” trong đó, rất hiển nhiên đã không thể được, với thủ đoạn của người siêu thoát tự nhiên sẽ không để lại lỗ hổng rõ ràng như thế.
‘Thủ đoạn ngăn cách rất lợi hại, cũng không biết chiến đấu với lồng giam phong tỏa, cái nào mạnh cái nào yếu?’
Trong lòng Bạch Đông Lâm nói thầm, có lẽ, hắn có thể mượn dùng ý chí của người quan sát mang sinh linh thâu độ, có thể làm được, nhưng không cần thiết, cơ duyên siêu thoát cũng không phải là ai cũng có thể nhúng chàm.
“Đi!”
Mắt thấy lối vào mở ra, lập tức có Bỉ Ngạn không kiềm chế được, đạp phá hư vô, thân hóa dòng lũ tin tức, trực tiếp vọt vào trong quang cầu sặc sỡ.
Chỉ là trong chớp mắt, ở đây chỉ còn lại ba người Bạch Đông Lâm.
“Đạo hữu, ta cũng đi vào.”
Tín Tức Chi Nguyên đi về phía trước vài bước, sau đó chậm rãi quay đầu lại, vẻ mặt khó hiểu, muốn nói lại thôi, có chút ý vị thâm trường nói: “Bạch huynh, mộ Siêu Thoát này không đơn giản như trong đồn đãi, ngươi cẩn thận mọi chuyện!”
Trong lúc hoảng hốt, ở chỗ sâu trong đồng tử Tín Tức Chi Nguyên, có bốn màu quang huy chợt lóe ra, trình độ bí ẩn của nó ngay cả Bạch Đông Lâm gần trong gang tấc, cũng không cách nào bắt giữ.
Tín Tức Chi Nguyên dứt lời, bóng dáng lóe ra một trận, nháy mắt bước vào trong quang cầu.
“Không đơn giản như vậy? Ưm, đây là ý gì?”
Bạch Đông Lâm nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ suy tư, Tín Tức Chi Nguyên này từ trước đến nay nghiêm cẩn, cũng không có thói quen nói đùa, theo như lời hắn ta nói, tự nhiên có thâm ý của hắn ta, sẽ không bắn tên không.
“Đạo hữu, ngươi có băn khoăn? He he, nếu ngươi kiêng kị, chi bằng....”
Mắt Kiếm Thú mang ý cười, vẻ mặt thay đổi, mang theo vài phần trêu chọc, vài phần nghiêm túc.
“Ha ha.”
Bạch Đông Lâm về với nụ cười lễ phép, lắc đầu, vô tình từ chối, sau đó không nghĩ nhiều nữa, thong thả bước vào trong quang cầu.
Quản hắn hồng thủy ngập trời, hắn lại không chết được, còn sợ cái giống gì!
“Haiz, đáng tiếc, đáng tiếc!”
Kiếm Thú bóp cổ tay thở dài, quang cầu sặc sỡ nhìn gần trong gang tấc lại xa ngoài tầm với, trong mắt tràn đầy vẻ hâm mộ.
Đây chính là cơ duyên siêu thoát, tuy rằng Tín Tức Chi Nguyên đồng ý cùng hưởng với hắn, nhưng trong lòng tất cả mọi người biết rõ, đây làm sao so với bản thân vào trong đó?
....
Bạch Đông Lâm bước vào trong quang cầu, lọt vào trong tầm mắt là lưu quang đầy màu xẹt qua cực nhanh, mọi cảm giác đều mờ hồ ở đây.
Vươn ra ý chí của người quan sát, bắt giữ được cũng là một mảnh hư vô, rõ ràng không tồn tại dấu vết khái niệm thời không, nhưng lại biết rõ ràng bản thân đang tiến hành vượt qua thời không khoa trương, không biết mục tiêu ở nơi nào, cũng không biết vượt qua bao nhiêu thời gian.
Giống như một cái chớp mắt, lại giống như vĩnh hằng.
Đợi khi tầm mắt Bạch Đông Lâm khôi phục cảm giác, hắn nhanh chóng thu hết mọi thứ quanh mình vào đáy mắt, đồng tử không khỏi hơi co rụt lại, tâm thần run lên.
“Đây, đây là....”
Đây là một thế giới dùng màu tím làm màu sắc chủ đạo.
Lọt vào trong tầm mắt, tử vụ mơ hồ nồng đậm yên tĩnh giống như mây khói chảy xuôi, trời cao, đại địa, một cỏ một cây, một hoa một đá đều là màu tím, hoặc nông hoặc sâu, hoặc tím đến biến thành màu đen, hoặc tím bầm sáng lạn....
Tử vụ tràn ngập mỗi một tấc không gian, ẩn chứa lực ngăn cách kỳ dị, che chắn mọi thủ đoạn cảm giác, ngay cả thị lực cũng bị suy yếu cực lớn, dùng sức mạnh to lớn của Bỉ Ngạn, vậy mà cũng không nhìn thấy cuối trời đất.
Sau khi xuyên qua quang cầu sặc sỡ, cũng không phải giáng xuống bất kỳ chỗ nào, mười hai vị Bỉ Ngạn đều hội tụ một chỗ.
Tầm mắt Bạch Đông Lâm nhìn quanh, những Bỉ Ngạn cách nhau không xa cũng đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt đều nghiêm trọng, xem ra cũng không phải một mình hắn bị cắt đứt cảm giác, tất cả mọi người đều như thế.
Trong một hoàn cảnh lạ lẫm, bị tước đoạt thủ đoạn cảm giác ngoại giới, không thể nghi ngờ là tình huống rất tồi tệ, sẽ làm giảm đáng kể năng lực chống lại rủi ro, đối với cơ duyên tầm bảo, hiệu suất cũng sẽ giảm mạnh.
Về phần Bạch Đông Lâm, hắn lại không ở trong hàng ngũ này, hắn tự có thủ đoạn vương đạo.
Suy nghĩ vừa động, trong cơ thể một phân thân của hắn duy trì trạng thái tử vong bất cứ lúc nào, lập tức khuếch tán ý chí của người quan sát ra ngoài. Quả nhiên, tử vụ kỳ dị giống như không có gì, rốt cuộc cũng không cách nào che giấu hai mắt của hắn.
Ở trong tử vụ nồng đậm phía trước, có vô số bóng đen giống như cự mãng xoay quanh, mơ hồ không rõ, quỷ dị khủng bố, khi Bạch Đông Lâm thấy rõ bộ mặt thật của sự vật này, đồng tử nhất thời co rụt lại, tâm thần chấn động.
“Đây, đây là....”
Những bóng đen đó cũng không phải cự mãng gì, mà là từng dây mây vô cùng tráng kiện, tím bầm rực rỡ, tử diệp sum xuê, mơ hồ có thể nhìn thấy thấy từng trái hồ lô màu sắc sặc sỡ, như thủy tinh được điêu mài dưới phiến lá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận