Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 291: Tiêu diệt tu sĩ Thần Nguyên Cảnh

Hố lớn sâu không thấy đáy đã bị nham thạch nóng chảy đỏ đậm phun ra ngoài chậm rãi rót đầy, hình thành một cái hồ dung nham, nhiệt độ nóng bỏng hình thành không khí đối lưu mãnh liệt, vô số thiểm điện đang sinh ra trong đối lưu, đánh xuống hồ nham thạch nóng chảy phía dưới. Tình cảnh này giống như luyện ngục.
Hai mắt Bạch Đông Lâm chuyển động, thần niệm khổng lồ đảo qua, một lát sau vẻ mặt hắn khẽ động, cất bước đi tới đáy hồ nham thạch nóng chảy.
Một hài cốt kim sắc trải rộng văn lộ pháp tắc bay lơ lửng trên nham thạch nóng chảy, xương cốt cực kỳ cứng rắn đầy vết rạn nhỏ, ảm đạm vô quang, một ít huyết nhục thưa thớt như cháy xém đọng trên hài cốt kim sắc.
“Vì… Vì, vì sao?”
Như cảm ứng được khí tức của Bạch Đông Lâm, đầu lâu Ngụy Trì Khanh hơi mở miệng, đầu lưỡi chỉ còn lại nửa đoạn cháy xém, ngôn ngữ nhỏ xíu nghe không rõ.
Vì sao, là hỏi hắn vì sao muốn giết hắn ta? Hay là thắc mắc Bạch Đông Lâm là một Thần Thông Cảnh mà vì sao lại mạnh như vậy?
Chắc là về sau, đến lúc cuối cùng hẳn là Ngụy Trì Khanh cảm ứng được khí thế trong công kích của hắn, tội phạm cực ác như bọn họ làm sao có thể không có giác ngộ này. Giết người mà thôi, ở đâu có cái gì vì sao?
Bạch Đông Lâm trầm mặc không nói, vẫn chưa trả lời. Trong cảm ứng của hắn, Ngụy Trì Khanh đã chết, linh hồn đã tiêu tán, Chân Linh cũng vô tung vô ảnh, không biết có đúng là bị mẫn diệt hay không, câu hỏi bây giờ chỉ là tia chấp niệm còn lưu giữ trong hài cốt mà thôi.
Hơi chuyển động ý nghĩ, một cái nhẫn thanh đồng trên ngón tay hài cốt kim sắc tự động bóc ra, chậm rãi bay tới bàn tay của hắn. Ngoại trừ vũ khí áo giáp các loại, thứ cứng rắn nhất trên người tu sĩ chính là pháp bảo chứa đồ rồi.
Ùng ục!
Hài cốt kim sắc chậm rãi chìm vào trong dung nham, tu sĩ Thần Nguyên Cảnh Ngụy Trì Khanh đã thân tử đạo tiêu. Bạch Đông Lâm thế mà lại thực sự tiêu diệt được rồi, với tu vi Thần Thông Cản nhập môn, hắn có thể tiêu diệt một tu sĩ Thần Nguyên Cảnh nhập môn!
Vượt qua chừng một cảnh giới lớn, nếu như tin tức này truyền đi thì nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn.
Có thể làm được đến mức này cũng hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của Bạch Đông Lâm, không ngờ rằng sát chiêu Áo Nghĩa hắn tự nghĩ ra lại kinh khủng như thế, nhưng một chiêu này cũng chỉ có hắn mới sử dụng được.
Bất Tử Bất Diệt, không gian Linh Khiếu đặc thù vô cùng lớn, năng lực siêu khống linh hồn mạnh mẽ, bên trong pháp môn Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh có chút nổ tung, đây hoàn toàn là tập hợp hết thảy ưu thế hắn đích thân khai phá ra sát chiêu Áo Nghĩa, người bên ngoài căn bản không có cách nào sử dụng.
Bạch Đông Lâm không thể thúc giục Tử Triệu, Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp, Cực Tẫn Thăng Hoa hoàn toàn, những con bài chưa lật này còn lâu mới có thể so sánh với “Áo Nghĩa nguyên sơ”, xem ra sau này không phải tình huống đặc biệt cũng không nên sử dụng.
Sau khi chiêu này được thả ra, tình huống căn bản không chịu sự khống chế của hắn, chẳng phân biệt được địch ta, rất dễ lan đến người vô tội, thật sự là hữu thương thiên hòa. Cũng may ở đây là Hắc Ngục hoang vu, nếu như là thế giới bên ngoài, không biết sẽ tiêu diệt bao nhiêu sinh mệnh.
Chiêu này còn rất nhiều chỗ có thể cải tiến, trong mắt Bạch Đông Lâm lộ ra vẻ suy tư, nếu như có thể đột phá năng lực sinh vật tế bào cùng với thứ che chắn linh hồn, từ trường kinh mạch Linh Khiếu của mục tiêu, di chuyển “Nguyên Điểm” tới cơ thể mục tiêu…
Bạch Đông Lâm dừng suy tư, bước mấy bước rời khỏi nơi đây. Động tĩnh lớn như vậy khiến thành chủ khác của tầng năm mươi chín Hắc Ngục cũng sắp chạy tới.
Lúc này hắn vẫn chưa muốn đối mặt với bọn họ, giết Ngụy Trì Khanh cũng chỉ là ngoài ý muốn, mục đích của hắn là tăng thu giảm chi, kiếm chút năng lượng cường hóa cùng thật nhiều thật nhiều tài nguyên tu luyện mà thôi, giết người không phải mục đích của hắn.
Hắn sẽ tìm tới cửa từng thành chủ này, bây giờ bọn họ tập trung cùng nhau, ngược lại sẽ không thể động tay.
Sau khi Bạch Đông Lâm rời đi không lâu, sáu bóng người phủ xuống nơi đây, đều dùng vẻ mặt nghiêm túc quan sát bốn phía.
Bốn thể tu Thần Nguyên Cảnh, hai khí tu Động Hư Cảnh, đều chỉ mới vào nhất trọng thiên. Ở nơi không có linh khí như Hắc Ngục, có thể duy trì tình trạng bất tử cũng là không tệ rồi, muốn đột phá cảnh giới tuyệt đối là không thể. Bọn họ bị giam vào đây ít nhất đã một hai ngàn năm, luôn dậm chân tại chỗ như cũ.
Nhưng mà mới vừa rồi, lúc bọn họ đều ngồi trong thành trì của riêng mình ăn không ngồi rồi giống như mọi khi, lại đột nhiên cảm ứng được một cỗ năng lượng kinh khủng bạo phát, chấn động. Cỗ năng lượng này cường đại vượt ra khỏi phạm trù nhất trọng thiên.
Chính vì nguyên nhân này, bọn họ chỉ có thể cực kỳ cẩn thận, tập hợp mọi người mới cùng nhau đến đây kiểm tra, nếu như có gì ngoài ý muốn ngược lại có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận