Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2050 - Vô quân nhất phát (5)

“Bởi vì tồn tại của thần quang bảy màu, người này có chút quỷ dị, thực lực vượt xa không phải người siêu thoát mới thăng cấp có khả năng so sánh, mà năng lực Tự Sự của chúng ta cũng vô dụng với hắn.”
Nói đến đây lời nói của Xà Mẫu hơi ngừng lại, dùng một ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn Bạch Đông Lâm, chậm rãi nói: “Bạch, ngươi có thể không biết, sự việc có thể phát triển cho tới nông nỗi bây giờ, không thiếu sự ảnh hưởng của ngươi.”
“Ồ? Sao lại nói vậy?”
Bạch Đông Lâm nhướng mày, từ đầu đến cuối hắn tiếp xúc với những người siêu thoát ít lại càng ít, mỗi một lần đều nằm ở thế bị động, cũng không biết từ khi nào bản thân trở nên quan trọng như vậy.
“Bởi vì thần quang bảy màu! Trước mắt mặc dù không biết thứ này đến tột cùng là cái gì, nhưng chính bởi vì không biết nó, vượt qua hiểu biết của chúng ta, nó nhất định có sức mạnh không tầm thường.”
“Chiến dùng tính mạng giấu kín thần quang bảy màu, nói là vì kết thúc chiến tranh, không để rơi vào tay Tai họa đen tối, chứ không phải để Nhân tộc các ngươi độc chiếm thần quang bảy màu!?”
“Nếu thần quang bảy màu vĩnh viễn biến mất cũng thôi đi, nhưng ngươi xuất hiện, Chiến cũng sống lại, tên khốn này và rất nhiều người siêu thoát của Nhân tộc các ngươi, dùng hết thủ che giấu tung tích đoạn cho ngươi, căn bản không cho bọn họ tham dự trong đó, phòng bị vạn tộc bọn ta khắp chốn, ha ha, Nhân tộc các ngươi thật sự chiếm hết tiện nghi!”
“Nếu bọn ta cũng không quan tâm cái gì, để cho ngươi phát triển, nắm trong tay thần quang bảy màu, có phải sẽ trở thành Hoang Diệp kế tiếp hay không? Trở thành tồn tại vô địch làm cho vạn tộc bọn ta mất ăn mất ngủ!?”
Cảm xúc của Tối Sơ Xà Mẫu kích động, âm thanh có vẻ bén nhọn chói tai, đồng tử do ghen tị mà ngày càng đỏ tươi.
“Ồ, cho nên, dưới tình huống yếu thế các ngươi mới có thể lựa chọn liên thủ với Nhân tộc, neo ở vị trí mộ giới nguyên điểm?”
Bạch Đông Lâm gật đầu, nháy mắt bước vào siêu thoát, hắn đã đọc được rất nhiều tin tức trong khái niệm, cũng hiểu được những người siêu thoát này dùng thủ đoạn gì tiến vào mộ giới.
Bởi vì thế lực Nhân tộc càng ngày càng mạnh, còn có người gánh vác thần quang bảy màu như hắn đang âm thầm phát triển, vạn tộc đỏ mắt, cũng vội vàng, lúc này mới bất đắc dĩ hướng ánh mắt về phía Mật Tàng của chủ nguyên điểm, nếu nắm trong tay nguyên điểm thì bọn họ sẽ san bằng tỉ số, thậm chí vượt qua sức mạnh mà Nhân tộc sở hữu.
“Đúng vậy!”
“Lúc này, không chỉ có bí mật của nguyên điểm, còn có thần quang bảy màu trên người ngươi, bọn ta cũng sẽ không bỏ qua!”
“Giết --”
Tuy rằng dòng xoáy linh giới che chắn khái niệm, nhưng không thể hạn chế sức mạnh của bản thân người siêu thoát, thậm chí các nàng có thể tự diệt thoát đi bất cứ lúc nào, giống như Bạch Đông Lâm ngày xưa dựa vào thao tác bất tử bất diệt.
Cho nên Xà Mẫu tuyệt đối không chút hoảng, còn dẫn đầu phát động công kích khủng bố, Vật Tự Thể thấy vậy, cũng đuổi theo, sự vật to lớn vô tận sau lưng nàng được sợi tóc liên kết cũng đồng thời vung quyền vung chưởng.
“Hơ, các ngươi cũng xứng?”
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên tia cười khẩy, thần quang bảy màu trừ hắn, người bên ngoài đừng nói cướp đi, ngay cả chạm cũng không chạm được, “Chiến” từng bị trấn áp nhưng có trải nghiệm cá nhân.
Ầm ầm ầm ――
Dòng xoáy linh giới tràn ngập quang huy bạch kim, rơi vào vũng bùn hủy diệt cực hạn, liều mạng chém giết ba người siêu thoát vô thượng, cực hạn tịch diệt cùng với sức mạnh sáng thế dồi dào, mỗi một lần va chạm, dư âm sẽ mở ra một phương chân thật bất hư trong hư vô, chư thiên vạn giới mênh mông vô ngần.
Theo sau khái niệm lướt qua, trong chư thiên nháy mắt vượt qua mấy vạn vô lượng diễn kỷ, sinh linh dựng dục trong đó thậm chí không dưới trăm vạn thành thập nhất cảnh, đáng tiếc không phải căn nguyên chư thiên, không thể sinh ra tồn tại Bỉ Ngạn, thập nhất cảnh chính là hạn mức cao nhất.
Răng rắc!
Những chư thiên này chẳng qua là dư âm va chạm mà mở, coi như phù dung sớm nở tối tàn, ngoại giới bỗng chốc tịch diệt bên trong nó, cường giả sinh linh vô tận hóa thành tro bụi trong kêu rên.
Bạch Đông Lâm hết sức chăm chú, mắt nở rộ thần quang, không chút để ý đầu ngón tay không ngừng sinh ra chư thiên biến mất, những sinh linh đó nhìn như chỉ là sống trong khoảnh khắc, thật ra thời gian trong chư thiên này đã qua đi mấy vạn vô lượng diễn kỷ, thuộc về tiêu tan mất hết, thế giới của mình về khư, không cần phải tâm sinh thương hại.
Toàn bộ lực chú ý của hắn hiện tại đều trong mỗi một lần giao thủ, thủ đoạn công kích của Xà Mẫu và Vật Tự Thể đều ẩn chứa khái niệm vô tận hoàn chỉnh, mỗi một khái niệm tán đi, đều bị hắn cắn nuốt, hấp thu lĩnh ngộ toàn bộ.
Càng chiến càng kịch liệt, thực lực của hắn cũng càng ngày càng mạnh, gần như mỗi một lần ra quyền, uy năng sẽ nâng cao một bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận