Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 223: Mười Tuyệt Trận thời Loạn Cổ

Không chỉ lão phu mà sợ là toàn bộ Cổ Giới cũng chẳng có ai phá được đại trận này. Tiết điểm bạc nhược này xuất hiện không liên quan tới lão phu, đơn giản là trận pháp dùng để phong cấm thập đại hung thú đã bị phá hoại, lỗ thủng hơi nhỏ kia mới xuất hiện. Tin tức xấu chính là chúng ta phải đi vào Vô Quy táng vực, phải phá vỡ tiết điểm này nhưng như vậy cũng tương đương với việc trợ giúp thập đại hung thú phá giải phong ấn. Còn nếu chúng ta không làm gì hết, hung thú vẫn có thể phá phong ấn, đây chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”
Trận pháp của Vô Quy táng vực đúng là rất huyền ảo, từ Loạn Cổ truyền lưu đến nay mà vẫn vận hành hoàn hảo. Có người tiếp cận Vô Quy táng vực không muốn vào nhưng lại vô duyên vô cớ bị nuốt vào, mà bọn họ muốn chủ động đi vào thì dù cho thực lực ngập trời cũng chẳng làm gì được.
Thanh Phong nhíu mày, mặt lộ vẻ trầm tư, sau đó nói:
“Chúng ta vẫn nên thương lượng với các vị đạo hữu trước đã. Có điều kết quả thì không thay đổi, tiết điểm đó chắc chắn phải phá, Vô Quy táng vực nhất định phải vào!”
Nói xong, chỉ nháy mắt mà ý niệm khổng lồ của Thanh Phong đã càn quét xông ra. Trong hư không nơi biên giới bên ngoài Vô Quy táng vực, rất nhiều loại pháp bảo như cung điện, cự thuyền, bảo tháp.. vân vân… đang lơ lửng giữa trời.
Khi nhận được ý niệm của Thanh Phong truyền âm tới, trong mỗi pháp bảo đều có một vị đại năng Quy Nhất lập tức biến mất.
Chỉ chốc lát, trong đại điện thuộc về pháp bảo cung điện của Thanh Phong đã có thêm mười mấy bóng người, khí tức của người nào cũng như vực sâu biển lớn. Bọn họ cùng đưa mắt nhìn về phía Thần Toán Tử và hình ảnh Vô Quy táng vực trên mâm tròn bằng đồng xanh.
Thần Toán Tử lặp lại lời nói vừa rồi, mọi người đều trầm mặc. Không khí trong đại điện vô cùng ngột ngạt, không lâu sau thì có người mở miệng nói:
“Làm đi, chúng ta không có thời gian để lãng phí đâu!”
“Đúng vậy!”
Sau đó bóng dáng mọi người đều biến mất, ai về pháp bảo phi hành của người nấy. Không gian xung quanh hơn mười pháp bảo bắt đầu vặn vẹo, lát sau thì cùng biến mất không thấy đâu nữa.
Nhưng chỉ chốc lát sau, vài chục pháp bảo đã vượt qua khoảng cách rất xa xôi, hạ xuống tiết điểm bạc nhược của trận pháp, ngay sát biên giới Vô Quy táng vực.
Thần Toán Tử râu tóc bạc phơ đứng giữa hư không, một tay nâng la bàn thanh đồng, một tay nhanh chóng bấm độn. Thanh Phong cùng mười mấy đại năng Quy Nhất yên lặng đứng ở phía sau.
Sau một lát Thần Toán Tử ngừng lại. Hai mắt hắn ta bắn ra kim quang, đưa tay vạch hai cái vào hư không. Phía xa xa xuất hiện một chữ ‘X’ khổng lồ lơ lửng trong không trung, lóng lánh bạch quang.
“Tìm được rồi! Tập trung sức mạnh của các ngươi công kích vào chỗ lão phu làm ký hiệu.”
Đám người Thanh Phong khẽ gật đầu. Ngay sau đó, một luồng khí thế kinh khủng làn tràn khắp bốn phương tám hướng, hơn mười đợt công kích kinh hãi thế tục đánh xuyên không gian, gần như cùng lúc rơi lên chữ ‘X’!
Rắc!
Chỉ chớp mắt, một khe nứt rất lớn đã xuất hiện. Ở rìa khe nứt là vô số minh văn kim sắc vô cùng huyền ảo phức tạp, chằng chịt đan xen với nhau.
“Đi!”
Thanh Phong vẫy tay, mười mấy đại năng Quy Nhất cùng rất nhiều pháp bảo phi hành lập tức vọt vào trong khe nứt.
Hao hết tâm tư, cuối cùng cũng tiến vào Vô Quy táng vực.

Một năm sau.
Trung Châu, khu vực phồn hoa nhất trọng yếu nhất Cổ Giới.
Nam tử gầy gò mặc áo bào đen, khuôn mặt hung ác nham hiểm như ẩn như hiện dưới mũ trùm. Hắn ta lướt băng băng qua rừng rậm, thỉnh thoảng lại dừng bước xác nhận phương hướng. Một lúc lâu sau, cuối cùng hắn ta cũng đi tới một thung lũng bí ẩn. Hai mắt nam tử sáng lên, vội vã đi vào trong đó.
“Người tới mau dừng lại!”
Một tiếng quát lạnh lùng đột nhiên truyền đến từ vách đá bên cạnh. Vách đá hơi chuyển động, sau đó một khuôn mặt mơ hồ từ từ xuất hiện.
“Mật lệnh!”
Khuôn mặt nham hiểm của nam tử gầy gò lộ ra nụ cười, vội vàng tiến lên nói chính xác ám ngữ của mật lệnh. Sau đó trong vách đá lại bắn ra một luồng hắc quang, tiến hành kiểm tra linh hồn của nam tử gầy gò kia.
Trải qua một loạt kiểm tra, cuối cùng cũng xác nhận thân phận của nam tử. Trong vách đá vang lên tiếng lạch tạch, lộ ra thông đạo đen nhánh dẫn xuống lòng đất.
Trong thông đạo có một bóng đen đang lặng lẽ đứng thẳng.
Bóng đen dẫn nam tử gầy gò đi sâu vào lòng đất. Sau một lúc lâu, hai người tới một không gian ngầm rộng lớn. Bên trong không có bất kỳ vật gì, chỉ có một trận pháp lớn được đặt ở vị trí trung tâm, vô số minh văn đen nhánh đang lập loè quang mang.
Hai người đứng ở trung tâm trận pháp, hai tay bóng đen đánh ra pháp quyết huyền ảo. Một luồng dao động đảo qua hai người, sau khi trận pháp vận chuyển, bóng dáng hai người nhanh chóng biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận