Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2006 - Khái Niệm Nguyên Thể (1)

Hắn không dám đảm bảo, nhưng Bạch Đông Lâm có thể xác định chín mươi chín phần trăm rằng Bạch Nguyên chính là chủ nguyên điểm bị nghi ngờ đã ngã xuống trong thời không quá khứ.
“Ha ha, không tệ không tệ, con trai Bạch Nguyên của ta, vi phụ thấy con có tư chất siêu thoát đấy, sau này cố gắng gấp bội, không được lười biếng đó nhé!”
“Ỏ?”
Vẻ mặt Tiểu Bạch Nguyên lơ mơ, chớp chớp đôi mắt to tròn trong veo, nhìn phụ thân đang nở nụ cười hiền từ với nhóc, tim nhóc bỗng chốc đập mạnh thình thịch liên hồi.
Từ lúc sinh ra nhóc đã biết và có khái niệm mơ hồ về việc người siêu thoát là loại tồn tại gì, ngay cả phụ thân hiện giờ còn chưa làm được chuyện này, Tiểu Bạch Nguyên cũng không nghĩ là bản thân nhóc có thể làm được.
Cũng không biết tại sao phụ thân đại nhân lại ôm kỳ vọng lớn như vậy nhóc nữa, tuổi còn nhỏ mà đã cảm thấy áp lực trong lòng đột nhiên tăng vọt.
Ặc——
Tin Tức Chi Nguyên bên cạnh nghe được câu nói ấy, thân hình hắn ta chợt khựng lại, sau đầu phủ đầy hắc tuyến*, hắn ta chỉ cho rằng Bạch Đông Lâm là đang nói lời vô nghĩa để bày tỏ tình yêu thương của cha hiền.
*hình ảnh những đường sọc đen xuất hiện sau đầu khi nhân vật cảm thấy cạn lời hoặc tức giận…
*hình ảnh những đường sọc đen xuất hiện sau đầu khi nhân vật cảm thấy cạn lời hoặc tức giận…
Trên thế gian này có vô số cường giả, nhưng được mấy ai dám vỗ ngực nói mình nhất định có thể siêu thoát đâu? Huống chi là đứa bé còn chưa mọc cả răng này.
Ùm ùm!
Trong lúc ba người đang có suy nghĩ khác nhau, sâu bên trong thời không vô biên vô ngần này đột ngột dâng lên những làn sóng nhạt nhòa không ngừng khuấy động, dẫu ở khoảng cách rất xa vẫn có thể phản chiếu rõ ràng vào trong cảm nhận.
“Tam Thanh!!”
Gào gào gào!
Tiếng gào thét giận dữ chất chứa phẫn nộ và sát ý dữ dội, hệt như một cơn gió rét lạnh thấu xương thổi qua, để lại gợn sóng có thể nhìn thấy bằng mắt thường bên trên thời không vững chắc.
“Hừ, ồn ào.”
Song song với tiếng quát lớn lạnh lùng lãnh đạm vang vọng, một bàn tay khổng lồ mờ ảo đột nhiên vỗ xuống, tiếng gào rống lập tức im bặt, hệt như bị người ta bóp chặt cổ họng.
“Bạch huynh, có vẻ như nơi đây sắp trở nên náo nhiệt rồi.”
Tin Tức Chi Nguyên nhíu mày, trong cảm nhận mà hắn ta dốc hết sức lực thực hiện, từng tòa thần sơn cao ngất đứng vững chãi trên đất bằng bao la trong thời không mờ mịt này, cùng với đỉnh núi dưới chân bọn họ lúc bấy giờ, đều trông hệt như một tế đàn.
Rất rõ ràng, những tế đàn này cũng có mối liên kết riêng với mộ Siêu Thoát, biến động vừa rồi là do các tế đàn được kích hoạt gây ra, không biết có bao nhiêu Bỉ Ngạn đến từ Chư Thiên vô tận đã lần lượt giáng xuống.
“Ha ha, náo nhiệt của nơi đây cũng chỉ là chuyện vặt vãnh mà thôi, chẳng đáng kể gì.”
Nụ cười của Bạch Đông Lâm đầy ẩn ý, ​​Tin Tức Chi Nguyên lập tức nghe ra lời ám chỉ, náo nhiệt thật sự vẫn là hết thảy người siêu thoát đứng đằng sau điều khiển mọi việc.
Lúc này, ý chí của Bạch Đông Lâm đã chạm đến ngưỡng Vĩnh Hằng bất tử cửu cảnh, cộng thêm ý thức bản ngã đặc thù, còn có sự gia trì của vô số ý chí chư thiên bên trong cơ thể, phạm vi cảm nhận ý chí của hắn rộng lớn đến đáng sợ, đã vượt xa tầm hiểu biết của Bỉ Ngạn.
Trong một ý niệm của người siêu thoát, ý chí có thể kéo dài khoảng cách khủng khiếp hàng tỷ tỷ năm ánh sáng, đó là một “Siêu Niệm”, bây giờ Bạch Đông Lâm lại càng vượt hơn một bậc.
Chỉ trong mười mấy hơi thở ngắn ngủi, hắn đã chạm đến ranh giới của thời không này, nơi này quả nhiên rộng lớn vô biên, so với vùng đất Hôi Tịch cũng không kém hơn là bao.
Một vạn bảy ngàn chín trăm chín mươi chín Siêu Niệm!
Dùng trời đất như vậy làm phần mộ quả thực quá mức xa xỉ, nhưng cũng không nhiều không ít, vừa vặn chỉ cần một Siêu Niệm nhỏ hơn vùng đất Hôi Tịch là được, thật sự có chuyện trùng hợp tới vậy sao?
Bạch Đông Lâm khẽ híp mắt lại, liếc nhìn Tiểu Bạch Nguyên trong lòng, tiểu tử này khá là hiểu chuyện, lại rất biết cách quan tâm đến thể diện của Hôi Tịch Chi Chủ.
Dưới sự chiếu rọi của cảm nhận, trên vùng đất rộng lớn vô ngần có hơn một vạn tòa thần sơn cao chót vót tương tự nhau, mỗi thần sơn cách nhau rất xa, trong mỗi một khoảng cách cực kỳ lớn ấy là một vị thần tượng khổng lồ đứng sừng sững.
Từ trong đôi mắt tựa như vòng xoáy thiên hà trải dài hàng triệu năm ánh sáng của thần tượng, có thể thấy được nơi mộ Siêu Thoát này mênh mông vô lượng đến cỡ nào.
Rắc rắc——
Tế đàn vốn đang tĩnh lặng chợt lóe lên thần quang, xé rách Hư Không, một tia sáng hồng vụt ra, hóa thành một bóng người phủ đầy vết nứt, vô cùng nhếch nhác thảm hại, ngã xuống trước mặt Bạch Đông Lâm.
Với vẻ mặt tỏ vẻ đời này không còn gì luyến tiếc, hắn ta nằm bẹp dưới đất, nhất quyết không chịu đứng dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận