Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1790 - Ba sợi tóc vàng (5)

“Đệ Tam Thần Tử! Cứu ta!!”
Răng rắc!
Lệnh bài bị bóp thành mảnh vỡ, một luồng thanh quang hiển hiện, đột ngột tỏa ra thành một màn ánh sáng, mơ hồ có thể thấy trong đó có một bóng người mơ hồ khoanh chân ngồi.
“Quấy nhiễu ta thanh tu, nếu không có một lời giải thích thoả mãn, thì ngươi có thể chuẩn bị Quy Khư được rồi.”
Giọng nói lạnh lùng hờ hững truyền ra từ màn sáng, hơi thở ẩn chứa uy áp kinh khủng làm ba tên cường giả Tai họa đen tối không hẹn mà cùng cứng người tại chỗ, vẻ mặt nghi ngờ không thôi.
“Thuộc hạ có tội!”
Ngục chủ nghe vậy thân thể run lên, vẻ mặt sợ hãi, cúi đầu thật sâu, hoàn toàn không dám nhìn bóng người trong màn sáng nhiều thêm một chút nào.
“Bọn chuột nhắt Tai họa đen tối? Hừ! Chết –"
Tóc trắng có hơi lướt qua, bóng người mơ hồ chậm rãi quay đầu lại, gương mặt vặn vẹo không thể nhìn rõ, duy chỉ có một đôi đồng tử u lam sáng chói đến cực điểm.
Đồng tử hơi co lại, hai ánh mắt bắn ra, Tối Chung Bỉ Ngạn xa xôi có thể so sánh với vũ trụ nguyên sơ, vượt qua dòng sông thời gian, trong vũ trụ song song nặng nề, màn sáng từ hư ảo dần giáng lâm vào hiện thực.
“A a a!”
“Không ổn! Mau trốn đi!!”
Khủng bố, đại khủng bố không nói nên lời, bùng nổ trong lòng cường giả Tai họa đen tối, tê dại cả da đầu, ý thức run rẩy kêu rên.
Người ở bên trong màn sáng rất mạnh rất mạnh, vượt rất xa bọn họ, là nhân vật đỉnh cao nhất trong các thập nhất cảnh, giết bọn họ như là đồ heo chó mà thôi.
Đồng quang u lam hóa thành một đao một kiếm, dùng tốc độ cực hạn khủng bố không thể cảm giác được đuổi kịp bọn cường giả Tai họa đen tối đang bối rối bỏ chạy, vòng một qua ấn đường bọn chúng, vượt qua thời không mà chém thẳng vào nguyên điểm tồn tại, mang đi sinh mệnh của ba người bọn chúng.
“Thần Tử uy vũ!”
Trên trán Ngục chủ phủ đầy vết mồ hôi, khó khăn nuốt nước bọt, dù đây đã không phải là lần đầu tiên hắn ta được thấy Thần Tử ra tay, nhưng trong lòng vẫn có cảm giác không thể tin nổi.
Không hổ là Tối Chung Bỉ Ngạn, bản thân chồng chất trên vô hạn thế giới, so với cùng cảnh, bọn họ là tồn tại vô địch tuyệt đối.
Khát vọng của Ngục chủ về phương pháp này đã bay lên đến cao nhất, nếu hắn ta cũng có thể bước đến cảnh giới này, hắn ta sẽ sẵn lòng trả bất cứ giá nào ngoại trừ sinh mệnh của mình.
“Giải thích.”
Ánh mắt Đệ Tam Thần Tử hờ hững, thản nhiên nhìn Ngục chủ xuyên qua màn sáng, miểu sát ba cường giả Tai họa đen tối trong một giây, với hắn ta cứ như là một việc nhỏ nhỏ nhặt không đáng kể vậy.
“Tuân mệnh, Thần Tử đại nhân!”
Thần sắc Ngục chủ trang nghiêm, không dám chậm trễ chút nào, hắn ta hiểu rõ Đệ Tam Thần Tử không hề nói đùa, nói là làm, nếu không thể làm cho đối phương thỏa mãn, Tai họa đen tối vừa nãy cũng chính là kết cục của hắn ta.
“Chuyện là như thế này. . .”
Trong lòng Ngục chủ có hơi sầu khổ, dựa theo kế hoạch ban đầu của hắn ta là chuẩn bị cướp được truyền thừa, rồi sẽ tự mình nộp lên cho Tối Chung Bỉ Ngạn.
Nhưng hôm nay, Đệ Tam Thần Tử đã biết được việc này, chuyện cướp đoạt truyền thừa sẽ không tới phiên hắn ta nữa, công lao to lớn này sẽ bị Thần Tử lấy đi, nhiều nhất hắn ta cũng chỉ có thể đi theo phía sau húp ít nước canh loãng mà thôi, muốn dùng từng đó công sức để trở thành Thần Tử tiếp theo là không thể nào.
Nhưng chí ít, sau việc này, hắn ta cũng coi như là đã để lại ấn tượng với cao tầng Tối Chung Bỉ Ngạn, có ích lợi rất lớn đối với kế hoạch một bước lên mây về sau của hắn ta.
Ngục chủ vì giữa mạng mà một năm một mười nói rõ cho Đệ Tam Thần Tử, từng chi tiết nhỏ một, sau đó khom người đứng im, chờ đợi xử lý.
“Phương pháp tu hành ý thức vô thượng, có thể dễ dàng tạo ra phân thân tha ngã. . .”
Cuối cùng khuôn mặt không hề có chút cảm xúc nào của Đệ Tam Thần Tử cũng xuất hiện gợn sóng dị thường, hai mắt hơi khép lại, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
“Ngục chủ, với kiến thức của ngươi, vốn cũng chẳng thể phân biệt được giá trị của bảo điển ý thức có quý giá hay không, nhưng thông qua lời ngươi miêu tả, đủ loại thành quả tu hành của Lý U, chưa tới vạn năm mà đã tu ra mười tám phân thân tha ngã.”
“Ý thức cứng cỏi đến mức có thể thoát khỏi áp chế từ khí tức của ngươi, ha ha, thú vị, có lẽ đây đúng là một môn truyền thừa vô thượng không tầm thường.”
Ánh mắt Đệ Tam Thần Tử lấp lóe, lộ ra vẻ động lòng, kiến thức của hắn ta có thể bao la hơn Ngục chủ nhiều lắm, càng có thể ý thức được chỗ bất phàm của truyền thừa này, có lẽ chuyện này đối với Tối Chung Bỉ Ngạn là một cơ duyên thoát thai hoán cốt.
Đây là công lao còn lớn hơn cả trời!
“Rất tốt!”
“Ngục chủ, mặc dù ngươi có vài tâm tư nhỏ, còn muốn đi vòng qua ta để tranh công, ha ha, chẳng qua cũng là chuyện thường tình thôi, ta có thể hiểu cho ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận