Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 979: Thủ Chung nhất mạch

Tiểu Tử này, ánh sáng Bản Nguyên sinh mệnh thật là khủng khiếp! “Ừm, ta cũng không thừa nước đục thả câu nữa, Đông Lâm, có hứng thú gia nhập Thủ Chung nhất mạch của ta hay không?”
“Trở thành Đại Thủ Chung tiếp theo?”
Nụ cười tươi trên khuôn mặt của Bạch Đông Lâm ngưng đọng, trừng mắt nhìn, nhưng trong lòng rất không bình tĩnh.
Chuông Cực Đạo chính là vật trấn tông của Cực Đạo thánh tông, ý nghĩa và địa vị của nó không tầm thường, là tồn tại siêu việt tất cả mọi thứ.
Làm người thủ hộ của nó, ở bên trong Thánh tông có địa vị không thể nói rõ, có thể nói là siêu thoát tất cả cơ cấu của các thế lực ẩn giấu.
Bất kể là ti nào, phong nào, hay là bất kỳ một nghị viên nào, bất kể địa vị của ngươi rất cao, thực lực ngươi rất mạnh thì cũng phải tranh nhau đầu rơi máu chảy vì cái vị trí kia.
Mà làm người Thủ Chung, phúc lợi cơ bản nhất đó là có thể hưởng thụ uy năng vô thượng của Chuông Cực Đạo này, kéo dài tuổi thọ, trấn áp ngủ say, nếu thời đại này không đáng giá, thì có thể sống lại ở thời đại khác.
Đừng nói tới một nghị viên mới như hắn còn chưa đột phá Thần Ma cảnh, những cường giả phong Đế kia, chỉ sợ cũng không thể chịu đựng được hấp dẫn như vậy.
“Tiền bối, vì sao lại lựa chọn ta?”
Bạch Đông Lâm đang suy nghĩ điên cuồng, đôi mắt trong veo, vẫn chưa bị choáng váng đầu óc, bởi vì năng lực mê người của Chuông Cực Đạo không có tác dụng với hắn, hắn bất tử bất diệt, không có nỗi lo về việc thọ mệnh khô kiệt.
“Ài!”
Vẻ mặt của Hung tối sầm lại, quay đầu lại liếc mắt nhìn Bạch Nha trên vai một cái, chậm rãi mở miệng nói:
“Ta cùng với Lệ thực ra cũng không phải người của thời đại này, chúng ta đến từ thời đại thứ bảy Hồn Thiên, các loại nguyên nhân trong đó thì không nói nhiều nữa.”
“Ngươi chỉ cần biết, chúng ta tỉnh lại sau mấy ngàn vạn năm, nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy trở thành người Thủ Chung của thời đại này, khi đó Lệ vẫn chỉ là một đứa trẻ.”
“Quạ quạ ——”
“Người Thủ Chung đời trước đột nhiên gặp tai họa, trước khi hắn chết vẫn chưa tìm kiếm người kế thừa Thủ Chung thích hợp, bởi vậy ngươi cũng cũng biết, cũng không phải ai cũng có thể đảm nhận người Thủ Chung, cần có phẩm chất đặc biệt nào đó…”
Giọng điệu của Hung yếu ớt, giống như đang nhớ lại những ký ức xa xôi, Bạch Đông Lâm nghiêm túc lắng nghe, trong mắt lóe lên một tia sáng, hai vị tiền bối này giống như Lâm, tên đều chỉ có một chữ duy nhất, đây là đặc điểm của thời đại Hồn Thiên.
“Cho nên, tiền bối cho rằng ta có phẩm chất đặc biệt này?”
“Đúng vậy!”
Ánh mắt của Hung sáng quắc, nhìn chằm chằm Bạch Đông Lâm, giống như đang nhìn một báu vật tuyệt thế.
“Có rất nhiều người có thể mở được Cực Đạo thí luyện, nhưng có thể nhận được ban thưởng của Chuông Cực Đạo thì lại có rất ít người, đây cũng là bằng chứng cho thấy người đó nhận được sự tán thành của Chuông Cực Đạo!”
“Lúc trước ta cũng giống như ngươi, mở ra Cực Đạo thí luyện, đạt được ban thưởng là một khỏa Quy Tắc Bản Nguyên, đương nhiên, ngươi lợi hại hơn ta nhiều lắm, không ngờ đạt được bốn khỏa Quy Tắc Bản Nguyên!”
“Ta mới nhìn thấy lần đầu! Thấy những điều chưa hề thấy!”
Bạch Đông Lâm nghe vậy ngượng ngùng cười cười, lúc trước hắn cũng không thi triển toàn lực, còn cố gắng ẩn giấu thực lực của bản thân mình, xem ra vẫn không giấu diếm được Chuông Cực Đạo khủng bố.
“Vốn dĩ, Lệ cũng có phẩm chất đặc biệt này, ta cũng vẫn luôn coi hắn như người nối nghiệp để bồi dưỡng. Đáng tiếc, tên hỗn Tiểu Tử Lệ này có tâm cao hơn trời! Muốn đi thăm dò thập nhất cảnh, cũng bởi vậy mà gặp tai họa!”
“Quạ quạ!”
“Thế nào? Ngươi còn tranh luận, ta nói sai hay sao? Mấy thứ kia đều là thứ đồ chơi mà nhóm lão tổ đánh cờ, ngươi chỉ là một tên Thần Ma cảnh vớ vẩn đi xem náo nhiệt làm gì?”
“Quạ quạ dát ——”
Nhìn thấy một người một chim cãi nhau, Bạch Đông Lâm ngồi nghiêm chỉnh, đáp lại bằng một nụ cười nho nhã hiền hoà.
“Khụ khụ, quên đi quên đi, không nói với ngươi nữa. Tiểu Tử, ngươi suy nghĩ như thế nào?”
Với tư duy của Bạch Đông Lâm, đương nhiên trong khoảnh khắc lập tức nghĩ thông suốt tất cả lợi và hại, mở miệng hỏi ra băn khoăn của bản thân mình:
“Hung tiền bối, hiện tại ta đang thống lĩnh nhất mạch Bạch Ngọc Kinh, sẽ không ảnh hưởng đến việc ta gia nhập Thủ Chung nhất mạch hay sao? Còn nữa, nếu kế thừa vị trí của ngươi, ta cũng phải giống như ngươi, phải tọa trấn ở nơi đây hay sao?”
Đối với một cổ khí cường đại như Chuông Cực Đạo, nói không động tâm đều là giả đích, hắn đương nhiên cũng có ý định dò xét, hắn nghĩ đến khá xa, cái gì kéo dài tuổi thọ cũng không cần, nếu có thể hoàn toàn nắm giữ Chuông Cực Đạo…
“Không ngại! Nhất mạch của chúng ta độc lập với tất cả cơ cấu trong Thánh tông, cũng không ảnh hưởng đến việc kiêm chức của ngươi. Về phần tọa trấn nơi đây thật ra cũng không cần thiết, ha ha, chẳng lẽ còn sợ Chuông Cực Đạo bị người đoạt đi hay sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận