Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 901: Khe hở bát tinh

Hồ yêu nhất tộc là một tộc bên trong Yêu tộc to lớn nhiều chủng loại, và cũng là một trong số ít các các tộc đàn có mấy mạch có thể đi theo con đường ‘khí tu chi đạo’. Bọn hắn có thần hồn cảm giác rất cường đại, cho nên rất là nhạy bén đối với các loại dao động giữa thiên địa, vì vậy bọn hắn sẽ dễ dàng phát giác ra được những khí tức mịt mờ kia, cho nên hắn mới có thể trở thành tai mắt của chi quân đội này. “Chỉ mong là ta đã suy nghĩ quá nhiều, và ta cũng mong đây chỉ là một cái khe hở lục tinh mà thôi!”
Rắc!!!
Mặt ngoài của chiến hạm đen nhánh liền di chuyển một trận kịch liệt, sau đó nó chậm rãi hiện ra một cái cửa khẩu, theo sau là lít nha lít nhít phi thuyền cỡ nhỏ bay ra. Các phi thuyền này được đám Yêu tộc khống chế và bay ra bốn phương tám hướng quanh khe nứt không gian.
Vô số thần văn lan tràn ra ngoài và ngưng kết thành xiềng xích thần văn óng ánh. Mỗi một chiếc phi thuyền đều là một cái tiết điểm của trận pháp. Chỉ trong khoảnh khắc, một tòa trận đồ to lớn lan tràn khắp mấy chục vạn dặm đã lập tức được bố trí ra, nó liền bao phủ toàn bộ khe nứt không gian kia.
Coong!!!
Chiến hạm đen nhánh rung động lên và phá toái hư không. Chỉ giây lát sau nó đã dịch chuyển đến phía trên khe nứt không gian và hướng đầu tàu xuống dưới.
Bên trong thần văn lấp lánh, rất nhiều trận pháp công kích đã hoàn tất việc bổ sung năng lượng, và tất cả đều tập trung vào khe hở màu đỏ đang ngưng thực kia.
Chỉ cần Dị tộc xuất hiện là một trận công kích khủng bố liền trút xuống và tiêu diệt tất cả vật chất hữu hình.
“Ồ? Thì ra là một đám Yêu tộc!”
Bên ngoài mấy trăm ngàn dặm, Bạch Đông Lâm đang ngồi xếp bằng và nhìn xem đội hình chiến đấu kia. Hắn quan sát yêu khí khủng bố phóng lên tận trời mà trong mắt lộ ra ý cười.
“Những tên này muốn gặp xui xẻo rồi…”
Khuông Trấn đã gửi tin tức cho hắn cùng với hết thảy tri thức mà ấn ký Chiến Hồn mang theo, cho nên hắn đã không phải là một tên Tiểu Bạch cái gì cũng đều không hiểu trên chiến trường.
Đối với cấp độ phân chia của khe hở năng lượng chân giới thì nội tâm của Bạch Đông Lâm đã có tiêu chuẩn. Hắn lại lần nữa đi cảm ứng khe hở đang sắp ngưng kết thành công phía trước. Dưới ý chí cường đại thì bất kỳ sự dị thường nhỏ bé nào cũng đều không thể lừa gạt được hắn.
Cái này không phải là khe hở lục tinh mà trung khu đã nói, và nó cũng không phải là khe hở thất tinh, mà nó chính là một cái khe hở bát tinh!
So với nhiệm vụ lục tinh bình thường thì độ khó đã trực tiếp bạo tăng gấp mấy trăm lần.
Đối với Bạch Đông Lâm mà nói thì chuyện này cũng không tính là gì, chẳng qua là thu hoạch của hắn sẽ lớn hơn một chút mà thôi.
Nhưng đối với đám Yêu tộc kia mà nói thì đây là loại chuyện rất phiền phức, vì nếu là khe hở thất tinh thì có lẽ khi bọn hắn bỏ ra chín thành thương vong thì vẫn còn có thể chạy thoát. Nhưng nếu là khe hở bát tinh thì bọn hắn chỉ có một kết cục là toàn quân bị diệt mà thôi.
“Ta có nên trợ giúp bọn hắn một chút không nhỉ?”
Bạch Đông Lâm suy tư trong khoảnh khắc rồi ngay sau đó liền lắc đầu.
“Không được không được! Nếu ta tùy tiện xuất thủ thì sợ rằng bọn hắn sẽ cho là ta đang đến cướp nhiệm vụ của bọn hắn! Dẫn tới chuyện minh hữu hiểu lầm là không thể được, tránh tổn thương hòa khí giữa hai tộc. Ta sẽ chờ đến khi bọn hắn chết sạch rồi ta lại báo thù cho bọn hắn cũng không muộn!”
Trong mắt Bạch Đông Lâm lộ ra một tia chế nhạo. Hắn lật tay lấy ra một chậu linh quả và vừa ăn vừa nhìn xem.
Nếu là tộc nhân của mình thì trong lòng hắn ắt sẽ có suy nghĩ khác.
Vì kinh nghiệm cho tới hôm nay đã để cho ấn tượng của hắn đối Yêu tộc càng ngày càng kém.
Hắn có một loại cảm giác giữa hai bộ tộc Nhân và Yêu khẳng định sẽ đi tới hướng đối lập, và hiện tại cũng chỉ thiếu một cái cớ mà thôi.
Khi Nhân tộc còn chưa quật khởi và Dị tộc còn chưa từng xuất hiện, có thể nói Nhân tộc và Yêu tộc tuyệt đối đang đứng ở phía đối lập, cả hai đã chiến đấu với nhau không ngừng.
Loại quan hệ minh hữu yếu ớt này chỉ dựa vào sự uy hiếp từ ngoại lực mà miễn cưỡng duy trì thôi.
Bởi vì một núi không thể chứa hai hổ, cho nên giữa các chủng tộc sẽ càng là như vậy. Trừ phi một trong hai tộc có một bên nguyện ý vĩnh viễn trở thành kẻ phụ thuộc với đối phương, nếu không thì việc quan hệ minh hữu bị vỡ tan sẽ chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Rắc!!!
Khe nứt không gian chậm rãi ổn định lại, và một cái khe hở thô to màu đỏ liền hiện ra bên trong hư không, nó tựa như một cái vết thương sâu không thấy đáy và tràn ngập khí tức khủng bố.
Một vệt bóng ma như đang thăm dò mà chậm rãi nhảy vọt ra khỏi khe hở màu đỏ này, sau đó nó nhảy vào bên trong chiến trường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận