Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 311: Ta cược Đồ Nhai thắng

Xung đột giữa hai người có độ chú ý rất cao, người người nhà nhà đều quan tâm. Cộng thêm việc Bạch Đông Lâm nhờ Thánh Khanh cố ý thúc đẩy nên chỉ nửa ngày ngắn ngủi mà tin tức hai người sắp quyết đấu đã truyền khắp giới tân đệ tử. Ngoại trừ một số ít đệ tử đang ra ngoài làm nhiệm vụ tông môn thì phần lớn đều kéo về hướng Thông Thiên tháp, đã chờ ở đó trước một ngày rồi.
Ngày hôm sau, sát giờ Bạch Đông Lâm mới tới. Hắn không chút hoang mang đưa tay vẽ ra cánh cổng ánh sáng, vừa sải bước thì đã xuất hiện ở đại sảnh cực lớn ở tầng 0 của Thông Thiên tháp.
Lúc này trong đại sảnh đã có không ít người, khoảng 9/10 tổng số tân đệ tử đều chờ đợi ở đây. Cũng may mà không gian của Thông Thiên tháp cực kỳ rộng, nếu không thì có thể dùng câu ‘kín người hết chỗ’ để hình dung rồi. Bạch Đông Lâm vừa mới xuất hiện, khí chất xuất chúng đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người. Đại sảnh lập tức trở nên vô cùng huyên náo.
“Tới rồi! Tới rồi! Mau nhìn đi, hắn chính là Bạch Đông Lâm đấy!”
“Guao ~ đẹp trai quá đi!”
“Hừ! Đồ mê trai, ta cảm thấy vẫn là Đồ Nhai ca ca của ta khí phách hơn. Nhìn cơ thể cao lớn đầy cơ bắp của hắn kia, thật muốn sờ mà!”
Ở đâu mà chẳng có nam nữ si tình, ngay cả Thánh Tông cũng không ngoại lệ. Đang lúc tuổi trẻ xuân tâm manh động, tất nhiên sẽ sinh lòng yêu thích với tuấn nam mỹ nữ thực lực cao cường rồi. Chuyện này không liên quan gì tới chuyện bản thân mạnh hay yếu cả.
Con đường tu luyện của thể tu không có cách nói đoạn tình tuyệt dục, chỉ cần tuân theo tình cảm trong lòng mình là được. Như vậy thật ra lại có ích với việc tu luyện.
Rõ ràng là Đồ Nhai vô cùng coi trọng trận quyết đấu này nên đã tới từ lâu. Thân thể hắn ta cao lớn như tháp sắt đứng sừng sững ở đó, hai tay cường tráng ôm ngực, cơ bắp căng phồng cứng như đá hoa cương. Hắn ta yên lặng điều chỉnh trạng thái, chiến ý bừng bừng.
Cảm nhận được chiến ý mãnh liệt, phóng lên tận trời của Đồ Nhai, Bạch Đông Lâm mỉm cười nói: “Ta không đến muộn chứ?”
“Vừa đúng lúc!” Hai mắt Đồ Nhai nóng rực, chiến ý bá đạo giống như đã ngưng tụ thành thực chất.
Trong lúc hai người giằng co bằng ánh mắt thì trong đám đông phía xa đã có không ít người tại Thông Thiên tháp bắt đầu mở sòng làm nhà cái.
“Đến đây, đến đây! Đi qua ngang không nên bỏ qua, đặt cược liền tay đây!”
“Muốn giàu thì mau đánh cược đi!”
“Liều một lần, pháp khí biến thành linh khí. Đặt cược quyết đấu, tiên phủ đến tay nào!”
Từng tiếng hô tràn ngập cám dỗ khiến Bạch Đông Lâm cũng thấy ngứa ngáy trong lòng, hơi hơi nghi ngờ có phải mấy người kia đã thêm bí thuật mê hồn gì vào trong lời nói hay không.
Thoáng cái, mấy lão cẩu nghiện đánh cược xung quanh đã bị cuốn theo. Quá nửa những người có mặt ở đây đều là vì đánh cược, muốn nhân cơ hội này kiếm một món lớn. Thật ra bọn họ cũng chẳng quan tâm đến trận đấu này như Đồ Nhai tưởng tượng
“Ta cược Đồ Nhai một nghìn điểm cống hiến!”
“Ta cược Bạch Đông Lâm…”
“Chờ chút, lão ca ngươi hồ đồ rồi! Thấy thế nào cũng là Đồ Nhai có tỷ lệ thắng cao hơn mà. Hắc Ngục là nơi quỷ quái gì, ngươi không biết à?”
“Bạch Đông Lâm năm năm rồi không tiến thêm được nửa bước. Ở chỗ quỷ quái kia, nói không chừng thực lực còn thụt lùi nữa kìa. Đồ Nhai thì ngược lại, đã bái nhập chủ phong, hưởng thụ các loại bí cảnh tu luyện cao cấp. Một tiến một lùi rõ ràng như thế, Đồ Nhai thắng chắc rồi!”
Đại hán bị kéo lại có vẻ do dự. Lúc trước hắn ta bị khí thế một quyền đánh chết Bích Liêm trên trường đấu Vô Gian của Bạch Đông Lâm thu phục. Thế nhưng hôm nay nghe lão ca này nói, mẹ nó, cũng rất có đạo lí nha!
Điểm tích luỹ của hắn ta không nhiều, mỗi ngày đều ở chỗ nóng nực nhất trên Đa Bảo Phong giúp việc rèn tài liệu, nhọc nhằn khổ sở muốn chết. Vận khí tốt lắm thì một ngày mới kiếm được hơn hai mươi điểm cống hiến.
“Có đặt hay không đây? Không đặt thì tránh ra, phía sau còn có một đoàn người chờ đấy!”
Đại hán kéo tay lão ca có ánh mắt chân thành tha thiết đối diện, hăng hái gật đầu:
“Lão ca, ta tin ngươi! Ta cược Đồ Nhai thắng, hai nghìn điểm cống hiến, một vạn linh thạch thượng phẩm!”
Mười mấy điểm đặt cược đều bị vây kín, người đặt cược nhiều không kể xiết. Những người này đều rất cẩn thận, điểm cống hiến thật sự không dễ kiếm. Từng điểm từng điểm đều là mồ hôi và máu cả đấy!
Thế nên tuyệt đại đa số người vẫn cược Đồ Nhai thắng, tuy rằng năm năm trước Bạch Đông Lâm rất bắt mắt nhưng bây giờ không giống ngày xưa nữa rồi. Tỉ lệ đặt cược của Bạch Đông Lâm trực tiếp tăng tới một đền hai.
Thánh Khanh lén lén lút lút xuyên qua xuyên lại trong đám người, cách không mà liếc mắt với Bạch Đông Lâm. Sau đó hắn khẽ gật đầu, đi về phía mấy điểm cá cược.
“Ta cược Bạch Đông Lâm thắng. Một vạn điểm cống hiến, mười vạn linh thạch thượng phẩm!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận