Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 336: Chưa thấy thỏ thì sẽ không thả ưng

Dạng người này, một khi đã ra quyết định thì người bên ngoài không có cách nào thay đổi được. Cho dù có tan xương nát thịt, linh hồn vỡ vụn thì cũng không thể thay đổi được quyết định này. Thiên tài yêu nghiệt thế này mà tâm lại không ở Đan Đạo, thật sự là một tổn thất lớn của giới luyện đan!
Thượng Trung thu liễm thất vọng trong lòng, miễn cưỡng lên tinh thần, tiếp tục nói:
“Đông Lâm, tâm ý ngươi đã quyết nên lão phu cũng không khuyên nhiều nữa. Nhưng mà lão phu vẫn hy vọng dù ngươi có tiếp tục tu luyện thì cũng đừng bỏ phí Đan Đạo. Dù sao đan dược cũng có thể giúp ngươi tu luyện tốt hơn!”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, thật ta lời này không hề sai. Luyện chế ra độc đan có trợ giúp rất lớn cho việc hắn xoát được thêm năng lượng cường hóa, so với dùng tài nguyên thôi động các loại linh khí thì rõ ràng là độc đan có lời hơn rất nhiều.
“Chấp sự đại nhân nói rất phải, vãn bối xin ghi nhớ trong lòng!”
Thượng Trung hài lòng gật đầu, chỉ cần Bạch Đông Lâm không hoàn toàn từ bỏ việc luyện đan thì ắt có ngày hắn góp một viên gạch cho giới luyện đan. Sau đó ông ta nghĩ đến chính sự, sắc mặt nghiêm túc nói:
“Đông Lâm, ngươi đã từng nghe đến đại hội Đan Đạo do Đan Vực cử hành chưa?”
“Vãn bối quả là không biết.”
Tri thức Bạch Đông Lâm lấy được từ Thư Sơn, ngoại trừ một ít là do cố ý đi tìm hiểu, kiểm tra tri thức đã định sẵn ra thì số còn lại đều là sao chép ngẫu nhiên. Cho nên trong tình huống không có mục tiêu riêng, những thứ mà hắn học được rất hỗn loạn, từ sao chép đến kiến thức này kia đều hoàn toàn dựa vào vận khí.
Vì vậy, với rất nhiều chuyện hắn cũng không cách nào hiểu rõ ngọn ngành được. Ví dụ như cái đại hội Đan Đạo này đi, trừ khi có một ngày hắn sao chép toàn bộ sách ở Thư Sơn vào đầu thì mới biết được. Đến lúc đó nói hắn là có kiến thức tổng quát, hiểu biết cách sâu sắc về mọi thứ thì chưa phải nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Thấy Bạch Đông Lâm không biết đến đại hội Đan Đạo, Thượng Trung cũng chẳng mấy bất ngờ. Ông ta biết Bạch Đông Lâm đến từ một khu vực khá hoang vắng, không biết rất nhiều thứ cũng là chuyện bình thường. Thượng Trung uống một ngụm linh trà làm trơn cổ họng rồi tiếp tục nói:
“Đại hội Đan Đạo đã có lịch sử rất lâu đời. Bắt đầu từ khi Đan vực tồn tại cho đến tận ngày nay, vẫn chưa từng ngừng lại. Có thể nói đó là một bữa thịnh yến của Đan vực, thậm chí là toàn bộ giới luyện đan!
Đến lúc đó, từ thấp như học đồ luyện đan đến cao như Đan Thánh đều sẽ tham gia thịnh hội này, so đấu giao lưu kỹ thuật luyện đan với đối thủ cùng đẳng cấp.
Đông Lâm, ngươi có nguyện ý đại diện Cực Đạo Thánh Tông chúng ta đến tham gia đại hội Đan Đạo lần này không?”
Bạch Đông Lâm hơi nhíu mày.
Từ trước đến nay hắn làm việc gì cũng có mục tiêu của mình, nói trắng ra là loại chưa thấy thỏ thì sẽ không thả ưng. Nếu đại hội Đan Đạo này chẳng có lợi gì thì ngay cả đến giả bộ làm màu hắn cũng xin kiếu. Bạch Đông Lâm hắn làm quái gì có hệ thống trang bức, cũng không có thời gian rảnh rỗi!
“Chấp sự đại nhân, thực lực vãn bối còn thấp, cũng không dám nhận trách nhiệm nặng nề này. Hơn nữa vãn bối đã lãng phí không ít thời gian ở Hắc Ngục, bây giờ chỉ muốn tu luyện cho thật tốt, tăng cao thực lực bản thân.”
“Đừng vội cự tuyệt. Ngươi tham gia đại hội, chỉ cần đối mặt với luyện đan sư cùng cảnh giới, ta tin tưởng thực lực luyện đan của ngươi chắc chắn là số một số hai trong Thần Thông Cảnh nên không cần suy nghĩ vấn đề thực lực.
Còn như ngươi muốn tu luyện, khó khăn nhất của võ giả Thần Thông Cảnh chính là cảm ngộ minh khắc pháp tắc, đặc biệt là những pháp tắc hiếm hoi.
Phần thưởng của đại hội Đan Đạo có không ít hạt giống pháp tắc hiếm thấy đấy!”
Biểu cảm trên mặt Bạch Đông Lâm hơi thay đổi. Ông mà nói cái này thì ta hết buồn ngủ ngay, sao không nói sớm hơn chứ?
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lóe lên vẻ suy tư, bảo hắn bái nhập Đan Đỉnh phong là chuyện không thể nào rồi đấy. Có là tòa chủ phong nào đi nữa thì hắn cũng không bái nhập. Cả cái Thánh Tông này, có ai chỉ bảo Thần Chú Dựng Ma Chân Kinh cho hắn được à?
Không có! Hắn chỉ có thể dựa vào chính hắn!
Chỉ vì muốn sử dụng quyền hạn mà bái nhập chủ phong, so quyền hạn với hạn chế, nghĩa vụ phải gánh vác thì hình như không hề có lời mà còn lỗ nặng.
Trong lòng hắn đã có quyết định của riêng mình, chỉ là bây giờ còn chưa đến thời điểm áp dụng mà thôi. Tạm thời, chuyện bái nhập chủ phong không cần suy nghĩ nữa, còn tham gia đại hội Đan Đạo thì Bạch Đông Lâm lại hơi hơi động lòng.
Dù sao thì đi tham gia một cuộc tranh tài cũng không tốn bao nhiêu thời gian, thật ra cũng không làm lỡ việc tu luyện của hắn. Nếu có thể thu được vài loại hạt giống pháp tắc hiếm hoi, vậy thì lời to rồi.
Mỗi loại hạt giống hiếm hoi Bạch Đông Lâm đều muốn tận lực giành lấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận