Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1904 - Một người là đủ (1)

Ánh mắt Bạch Đông Lâm thản nhiên, từng bước một bước ra khỏi đó, mỗi bước chân đều giẫm lên cổ thành đang gào thét run rẩy, cũng giẫm lên trái tim đập loạn xạ của Chủ Tử Ám.
“Bất ngờ lắm à? Tại sao quái vật mà ngươi đặt nhiều kỳ vọng lại không giết được ta?”
“Đây, ngươi tự hỏi đám Thần đó đi!”
Khóe miệng Bạch Đông Lâm ẩn chứa một nụ cười lạnh, mở lòng bàn tay ra, lộ ra một chuỗi vòng tay.
Vòng tay được xâu chuỗi từ chín cái đầu nho nhỏ, mỗi một cái đều hình dáng không giống nhau, giống như là do rất nhiều đặc thù của các chủng tộc cưỡng ép dung hợp lại, ngay cả màu sắc bên ngoài thân thể cũng không giống nhau.
Nhưng tất cả đám Thần đều có một điểm chung, đó là khuôn mặt cực kỳ vặn vẹo, đôi mắt mở to mang theo vẻ không thể tin, chấn động và sợ hãi.
“Đệ nhất Sứ Đồ, đệ nhị Sứ Đồ, đệ tam Sứ Đồ… Chết rồi, đều đã chết hết. Không thể nào. Điều này tuyệt đối không có khả năng! Ngươi chẳng qua chỉ là một Bỉ Ngạn, lại một thân một mình, làm sao có thể giết chết đám Thần được?”
Con ngươi Chủ Tử Ám bỗng nhiên co rút lại, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn. Lúc trước hắn ta vừa mới bước vào kiếp nạn vạn tộc thì đã bị khí tức của chín vị Sứ Đồ này làm cho khiếp sợ, quỳ rạp trên mặt đất, run lẩy bẩy.
Có thể thấy được chút ít điểm mạnh mẽ của nó, chắc chắn không phải là kẻ kinh khủng mà sức mạnh Bỉ Ngạn có thể chống lại.
Thế nhưng, trên chuỗi vòng tay đó, hắn ta thực sự cảm nhận được hơi thở của các Sứ Đồ, loại dao động này không thể nào là giả được, thực sự không sai, cho dù trong lòng Chủ Tử Ám không muốn, không thể tin thì cũng phải chấp nhận sự thật này.
Tên quái vật này đã trốn thoát khỏi Huyết Ngục, hơn nữa còn giết chết chín vị Sứ Đồ trong đó!
“Khà khà, Sứ Đồ? Những kẻ này quả thật rất khó đối phó.”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lóe lên, vẻ mặt hơi khác thường, nếu không phải khai phá ra “ sức mạnh dòng xoáy” thì cho dù hắn có thể đảm bảo trường sinh bất tử, thoát khỏi thời không Huyết Ngục thì cũng không thể làm gì những Sứ Đồ này.
Người siêu thoát Bà Luân Sát Đế Tai họa đen tối thành lập căn cứ thí nghiệm kiếp nạn vạn tộc, ngoại trừ mục đích căn bản nhất – tìm hiểu thấu đáo bản chất của sinh linh vạn tộc, còn có một số nghiên cứu khác, ví dụ như chế tạo binh khí chiến tranh.
Cơ thể sống khác thường không có nguyên điểm tồn tại trong thời không và không có đầu nguồn tin tức, chỉ sau khi người siêu thoát rời đi, “trợ lý” trong thí nghiệm đã tạo ra chúng. Mặc dù mạnh mẽ quỷ dị nhưng vẫn chưa vượt quá nhận thức, kẻ mạnh nhất trong số đó cũng chỉ ở cấp độ Bỉ Ngạn bình thường.
Về phần cửu đại Sứ Đồ này thì hoàn toàn không phải là kẻ cùng một cấp bậc với cơ thể sống khác thường, đám Thần đều được người siêu thoát chế tạo. Có lẽ đối với người siêu thoát, đây đều là những món đồ chơi nhỏ nhặt tùy ý làm ra khi rảnh rỗi, nhưng bản chất của nó cực cao, hoàn toàn có thể tạo thành nghiền ép với Bỉ Ngạn.
Chín đại Sứ Đồ, tất cả đều có sức mạnh vượt ra ngoài tầm hiểu biết của Bỉ Ngạn, đám Thần được ban cho sức mạnh siêu thoát đều tồn tại trong Khái Niệm!
Giống như sinh vật chiều thấp không thể làm tổn thương sinh vật chiều cao. Ban đầu Bạch Đông Lâm chưa bắt được trọng điểm, nhưng dưới sự bao vây của Sứ Đồ đã chịu không ít thiệt thòi, chết rất nhiều lần.
Sau nhiều lần chém giết, không biết đã trôi qua bao lâu trong Huyết Ngục không có thời gian tồn tại, Bạch Đông Lâm càng ngày càng thành thạo sức mạnh dòng xoáy, một ý nghĩ chợt lóe lên, nghịch chuyển nó thành công, có được một loại sức mạnh khác – sức mạnh dòng xoáy.
Dưới sự tăng thêm của sức mạnh này, Bạch Đông Lâm có thể nâng sự tồn tại của mình trong Khái Niệm trong thời gian ngắn, trở thành sinh linh cấp Khái Niệm, cũng có thể đem Sứ Đồ ẩn nấp trong Khái Niệm kéo vào thế giới hiện tại.
Dựa vào “sức mạnh dòng xoáy”, tốn gần trăm triệu năm Tuế Nguyệt, rốt cục chém giết hết tất cả cửu đại Sứ Đồ và dung luyện đầu lâu của nó thành một dị bảo mạnh mẽ.
“Sức mạnh to lớn của Khái Niệm, đây là một trong những đặc tính của người siêu thoát, không nghĩ tới cơ duyên xảo hợp, ta lại nhìn thấy một tia bản chất siêu thoát!”
Bạch Đông Lâm âm thầm cảm thán, đây có lẽ là thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi này của hắn, thì ra muốn đạt được siêu thoát, trước tiên phải đặt sự tồn tại của mình vào sâu trong Khái Niệm.
Chín Sứ Đồ này kém hơn nhiều, cùng lắm chỉ là các thực thể rời rạc trong Khái Niệm, chưa chạm đến thực thể Khái Niệm. Bạch Đông Lâm muốn đạt đến trình độ này, cho dù là dựa vào sức mạnh dòng xoáy, cũng vẫn còn một chặng đường dài để đi.
“Phù…”
Một lúc lâu sau, Chủ Tử Ám rốt cục bình tĩnh lại, Khấp Huyết Dựng Đồng lại khôi phục vẻ thản nhiên, lạnh như băng nhìn chăm chú Bạch Đông Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận