Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1410: Thần lực vũ trụ bản nguyên (2)

Lui một vạn bước mà nói, cho dù thất bại, hắn cũng không sao cả, sau khi sống lại một lần nữa là được, lúc trước mở linh khiếu, không phải cũng từng bước từng bước chết sao?
"Vũ trụ bản nguyên! Mở!"
Không chút do dự, ý chí vừa động, điểm kỳ lạ bản nguyên không thể nhìn thấy được mạnh mẽ nổ tung ra!
Điều này tương tự như vụ nổ lớn Big Bang?
Vô tận nóng bỏng, quang huy sinh mệnh rực rỡ đến cực điểm quét ngang qua, dùng tốc độ không cách nào hình dung, trong nháy mắt khuếch trương khoảng cách vô biên.
Linh khiếu lơ lửng trong đó, hạt vô tận bị bao phủ, quy tắc bản nguyên bao trùm bên trong hạt thần lực quanh quẩn mười loại quy tắc vô thượng, một trong số quy tắc thần lực đó xảy ra lột xác bản chất, hạt bản nguyên thăng cấp cao hơn!
Ý chí của Bạch Đông Lâm phiêu đãng trong vũ trụ bản nguyên vô biên vô hạn, ý niệm vừa động đã có thể đến bất kỳ một góc nào. Mặc dù không gian vũ trụ vô cùng khổng lồ nhưng cũng không đáng lo, đều chiếu rọi trong đầu hắn.
Hắn là Sáng Thế Chi Chủ, vũ trụ bản nguyên giao cho hắn quyền hành chí cao vô thượng, đều nằm trong tay tất cả.
“Vũ trụ bản nguyên của ta trải dài qua trăm triệu năm ánh sáng! Có thể có thành quả này, xứng đáng với những nỗ lực ban đầu!”
Ý niệm của Bạch Đông Lâm vừa động đã biết được vũ trụ bản nguyên vô địch lớn nhỏ cụ thể. Thể tu tầm thường đột phá Chúa Tể Thập Cảnh, vũ trụ bản nguyên hầu như cũng là một triệu năm ánh sáng.
Hắn có thể mạnh mẽ gấp trăm lần, toàn bộ là bởi vì lúc trước ngưng luyện quy tắc, dung hợp pháp tắc đủ nhiều, chừng mười ba loại, vượt xa chín loại trong nhận thức cực hạn của tu sĩ.
"Hơn nữa, đây còn xa mới là điểm cuối..."
Trong lòng Bạch Đông Lâm hiện lên chờ mong, vũ trụ bản nguyên theo tu vi tinh tiến sẽ không ngừng bành trướng mở rộng, đây là đặc tính mà tất cả Thập Cảnh đều có.
Ngoài ra, hắn còn có chín loại quy tắc chưa đột phá, bản nguyên công phá lớn còn có thể tiến hành chín lần.
Hoặc dung nhập vào vũ trụ bản nguyên này để mở rộng vô hạn, hoặc dùng phương thức "vũ trụ song song" lại một mình mở ra chín phương vũ trụ bản nguyên khiến nó chồng lên nhau tăng phúc...
Bạch Đông Lâm còn chưa suy nghĩ chu toàn nên lựa chọn phương thức nào, trước tiên phải dùng tư duy lượng tử nguyên suy diễn một phen được mất mới được.
Đè suy nghĩ xuống, ý chí của Bạch Đông Lâm nhộn nhạo, cảm giác được quy tắc thần lực vô cùng nồng đậm mà mạnh mẽ trong vũ trụ bản nguyên. Phương vũ trụ này có thể gọi là - Thần lực vũ trụ bản nguyên!
Nói ra thì rất dài, đây cũng chỉ là ảo giác ý chí đắm chìm trong ánh sáng bản nguyên, thực tế ở bên ngoài, Bạch Đông Lâm đột phá cũng chỉ trong nháy mắt.
̀m ầm!
Một đoàn ánh sáng chói mắt đến cực điểm bộc phát ra ở trong dòng sông màu xám, từng cột sáng tựa như thực chất xuyên thủng xé rách quang lưu, kéo dài đến chiến trường vô tận hôm nay.
Mênh mông, vô ngân, hung ác, bạo ngược.
Một hơi thở khủng bố đến cực điểm trong nháy mắt bao phủ chiến trường vô tận, vẻ mặt rất nhiều Thập Cảnh đều điên cuồng thay đổi, đưa mắt nhìn mà đến.
"Đây là..."
Hi Lý Phượng, Huyết Đồ, Kiếm Chủ, Lưu Lãng Đế... Từng vị cường giả Thập Cảnh mạnh mẽ từ xưa đến nay, mắt đều lộ vẻ nghiêm túc, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn.
"Thần lực - Pháp Thiên Tượng Địa!!"
Lôi đình nổ vang, tựa như trời cho phép, hai đoàn quang luân chói mắt từ từ dâng lên, điên cuồng bành trướng trở nên lớn hơn.
Năm, mười, hai mươi... Một trăm chín mươi chín năm ánh sáng!
Bản ngã chân thân của Bạch Đông Lâm chậm rãi ngừng kéo lên, ngừng ở một trăm chín mươi chín năm ánh sáng.
Sợi tóc đen nhánh hơi phất phất, thời không bị tiêu diệt, quy tắc bị chặt đứt, giới bích giống như đậu hũ bị cắt ra, vết nứt đỏ tươi sâu vô cùng.
Thân thể khổng lồ đến cực điểm lại dường như không ảnh hưởng đến tốc độ, bàn tay Bạch Đông Lâm thò ra, tựa như Ngân Hà đảo ngược mà xuống, U Minh Chúc Long bị hai ngón tay gắt gao giữ chặt, không thể động đậy.
Thân thể rồng của U Minh Chúc Long dài tới sáu năm ánh sáng, giờ này khắc này tựa như một con giun đất!
"Ta, ta..."
U Minh Chúc Long nhìn hai mắt lớn vô biên trước mặt, thần hồn rơi vào ngốc trệ, miệng vô thức run rẩy.
Mạng của ta xong rồi!
Ta không cần Yêu Hoàng Cung có được không!?
Long Châu vỡ nát, chân huyết cháy hết, lúc này U Minh Chúc Long cực kỳ suy yếu.
“Bạch Trú Ám Nguyệt” tốn quá nhiều bản nguyên và thọ nguyên của lão ta, hạt trở nên ảm đạm tối tăm. Hai ngón tay tựa như cánh tay ngân hà, toát ra sức mạnh trấn áp đáng sợ, thân rồng bị kẹp chặt. Tất cả hạt hữu hình và ý chí vô hình đều bị kiềm chế, không thể nhúc nhích.
Nuốt…
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hờ hững, hơi mở miệng, ngón tay cầm lấy U Minh Chúc Long muốn ném vào miệng lớn Vực Sâu, hơi thở tràn ra, tràn ngập ý tiêu diệt, thắt cổ, cắn nuốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận