Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1244: Chào mừng ngươi đến với địa ngục

“Ta không chết? Đây là đâu?”
Vẻ mặt Ma La vui vẻ, chỉ cần không chết, mội thứ vẫn còn hy vọng. Cho dù mất đi Tịch Diệt Ma Kiếm, về sau hắn ta lại tìm một cổ khí khác là được.
“Tiểu tử, chào mừng ngươi đến với địa ngục.”
Cơ thể Ma La cứng đờ, từ từ ngẩng đầu lên, lúc này hắn ta mới nhìn thấy, xung quanh có mấy luồng ánh sáng xanh vô cùng khổng lồ. Trong đó có mấy ma vật dữ tợn cao tới mấy năm ánh sáng đang nằm sấp, tràn ra hơi thở đáng sợ, khiến hắn ta ghê rợn.
Một đôi mắt kỳ lạ đầy ý trêu chọc nhìn chằm chằm hắn ta.
A Di Vô Thiên Phật! Đây là nơi quái quái gì vậy...

Ma La tạm thời chưa thể chết, vẫn còn có giá trị.
Thân thể luân hồi và linh hồn không ngủ kết hợp, làm Bạch Đông Lâm cảm thấy hứng thú. Nói cách khác, chỉ cần là đồ vật có liên quan đến Mẫu Hà, hắn đều cảm thấy hứng thú, có lẽ hắn có thể lấy được một số đồ vật nhằm vào Mẫu Hà từ trên người Ma La.
Hơn nữa, Ma La còn cắn nuốt hòa thượng Minh Tịnh, cái này gọi là Ma Phật Chi Đạo, Chân Linh một vàng một đen của hai người đã hòa quyện hợp nhất với nhau. Dù sao cũng từng quen biết, Bạch Đông Lâm muốn thử một lần xem có thể cứu Minh Tịnh trở về hay không.
Ma La bị thu phục trấn áp, Lục Đạo Luân Hồi Đại Trận tự biến mất. Bạch Kiếm Ca và Kiếm Si thoát khỏi, hai người nhìn nhau, đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên và nghi ngờ.
“Kiếm Ca, không ngờ ngươi lại có nguời đứng sau lớn mạnh như vậy, ngươi nói sớm thì đâu có phiền phức như vậy. Lão phu còn tưởng lần này chết chắc rồi, ha ha ha...”
Sau khi Kiếm Si trải qua khiếp sợ, trong lòng nổi lên niềm vui sướng vô tận, Ma La chắc chắn xong đời rồi, lão đã báo thù được, thật sảng khoái.
“Khụ khụ, Kiếm Si tiền bối, ta chỉ là một kiếm tu nhỏ bé bình thường, làm gì có người đứng sau? Ta cũng không biết người ra tay là ai.”
Bạch Kiếm Ca chớp mắt, vẻ mặt vô tội, nếu nói hắn có người đứng sau có giết chết Ma La, vậy chắc chắn chính là bốn kiếm đạo của Thánh Địa. Thánh Địa là một trong những thế lực đứng đầu Nhân tộc, có nhiều lão tổ cảnh giới thứ mười.
“Nhị ca, là ta.”
Vù vù!
Lâu Chủ Lệnh thứ mười hai hơi rung động, vô số điểm sáng bay bổng, ngưng tụ ra thân thể mờ ảo của Bạch Đông Lâm. Hắn hiện giờ vẫn đang bế quan ở trong luyện ngục Tội Ác, vừa rồi chỉ là tách ra tâm thần ra tay từ xa, vẫn chưa thức giấc từ bản thể.
“Tiểu đệ, sao ngươi lại ở đây? Ngươi nói, người vừa trấn áp Ma La là ngươi sao!?”
Vẻ mặt Bạch Kiếm Ca sững sờ, lập tức phản ứng lại, đầy khiếp sợ nhìn Bạch Đông Lâm. Hắn ta hiểu rõ tính cách của tiểu đệ mình, tuy rằng rất khó tin, nhưng vẫn trực tiếp lựa chọn tin tưởng.
“Ha ha, Nhị ca, khi ngươi rời khỏi Chân Giới ở bên ngoài lăn lộn, đã xảy ra rất nhiều chuyện. Khụ khụ, một số chuyện nhỏ, ta không nói ra, ngươi đương nhiên sẽ hiểu.”
Hắn là người khiêm tốn, công lao vĩ đại của mình cũng không cần phải đi khoe khoang, hiện tại cả Duy Nhất Chân Giới đã truyền khắp nơi.
“Được rồi, nhưng nói đi cũng phải nói lại, tốc độ trưởng thành của tiểu đệ, thật đúng là đáng sợ!”
Trong giọng nói của Bạch Kiếm Ca đầy sự khâm phục, hắn ta cũng không phải là người thích hỏi tận gốc, tiểu đệ không nói, hắn ta cũng không hỏi nhiều.
“Nhị ca, hiện giờ tâm bệnh của ngươi đã hết, ngươi cũng không cần chạy loạn khắp nơi, đại tỷ rất lo lắng cho ngươi.”
“Ừ, ta biết rồi.”
Bạch Kiếm Ca gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ áy náy. Những năm gần đây hắn ta vẫn luôn lang thang khắp nơi để tìm sư tỷ, không biết rơi vào tình cảnh tuyệt vọng bao nhiêu lần, quả thật đã khiến người nhà lo lắng.
Bạch Đông Lâm hơi do dự, trong mắt có tia sáng lóe lên, hắn không thể nhìn thấu vận mệnh của Bạch Kiếm Ca, tương lai của hắn ta bị một kiếm quang chặn lại.
Mà vận mệnh của Kiếm Si và Bạch Kiếm Ca vẫn còn đan xen rất nhiều, nếu hắn đoán không sai, trên người Kiếm Si còn có cơ duyên với Bạch Kiếm Ca. Như vậy, hắn tạm thời không cần ra tay xen vào con đường của Nhị ca.
“Kiếm Si!”
“Tiền bối có gì phân phó sao?”
Vẻ mặt Kiếm Si nghiêm túc, việc nào ra việc đó, mặc kệ người trước mặt có quan hệ gì với Bạch Kiếm Ca, nhưng cũng không liên quan đến lão. Đối với lão, đây là một tiền bối có sức mạnh cao siêu, còn ra tay giúp lão giải quyết kẻ thù lớn Ma La, đối xử tôn trọng, đây là chuyện nên làm.
“Ha ha, Kiếm Si ngươi không cần phải như vậy. Hơn nữa, trước đây chúng ta cũng từng quen biết, ta còn từng mượn sức mạnh của ngươi, chúng ta làm bạn cùng vai vế là được.”
Ở thế giới này sức mạnh là tối cao, vai vế không dựa vào tuổi tác mà được quyết định bởi sức mạnh. Nếu hắn gọi Kiếm Si là tiền bối, chỉ sợ sẽ làm cho đối phương hoảng sợ bất an.
Bạn cần đăng nhập để bình luận