Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 239: Sư thúc tổ của Đồng Tiêu

Đám người mới hạ xuống qua vòng xoáy thông đạo lấy một nam tử oai hùng như tháp sắt đi đầu. Nam tử kia liếc nhìn Minh Dự Đế Quân, sau đó quay đầu nhìn về phía Ma La, từ từ mở miệng nói, âm thanh rổn rảng như sắt đá va chạm với nhau. “Chính là tên lừa trọc nhà ngươi đã hại chết sư đệ của lão tử à?”
“Khẹc khẹc!”
Trên vai nam tử cao lớn như tháp sắt có một con quạ trắng đang há miệng kêu to. Nó nghiêng đầu, dùng con mắt ảm đạm nhìn chằm chằm vào Ma La.
Sắc mặt Ma La ngay lập tức sa sầm. Đáng chết! Sao tên điên này lại tới đây vậy trời?
Khi ánh mắt của hắn ta quét qua con quạ trắng thì lập tức cảm nhận được khí tức rất quen thuộc, ngươi cho dù chết cũng muốn chống lại bần tăng!
“Khụ khụ, sư thúc tổ khoan hẵng động thủ. Đợi Đồng Tiêu đón đệ tử trở về, sau đó lại động thủ cũng không muộn.”
Tháp chủ Vũ Tháp – Đồng Tiêu đứng phía sau nam tử, cúi đầu nói. Thủ đoạn của Sư thúc tổ hắn ta rất tàn bạo, đợi chốc nữa đánh nhau rồi thì muốn thu tay lại cũng không kịp, sợ là sẽ ảnh hưởng đám đệ tử thánh tông vốn đã thương vong nặng nề.
Nam tử cứng như tháp sắt vẫn nhìn chằm chằm vào Ma La, xong cũng khẽ gật đầu.
Đồng Tiêu nhẹ thở ra một hơi, đưa tay tế ra Vũ Tháp bạch ngọc bảy tầng, rồi kết pháp quyết. Vũ Tháp tỏa ra bạch quang lóa mắt, bắt đầu kết nối với rất nhiều lạc ấn toạ độ.
Bạch Đông Lâm đang nằm sấp giả chết trên cây ở đằng xa âm thầm kêu khổ. Khoảnh khắc nhìn thấy Đồng Tiêu, hắn đã biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. Tuy gần đây hắn vẫn luôn mong chờ Vũ Tháp đến đón, nhưng cũng không muốn quay lại trong tình huống này!
Suy nghĩ của Bạch Đông Lâm nhanh chóng chuyển động, ý niệm chìm vào không gian Bản Nguyên của Tử Triệu. Bạch Kiếm Ca đã phục hồi đạo cơ, đang ngồi xếp bằng tu luyện.
Đoạn thời gian trước nhị ca của hắn đã thức tỉnh. Lúc đó Cổ Giới lâm vào nguy cơ có thể bị hủy diệt bất cứ lúc nào nên hắn buộc lòng phải để Bạch Kiếm Ca ở lại thế giới Bản Nguyên của Tử Triệu.
Bạch Đông Lâm dùng thần niệm truyền rất nhiều tin tức vào trong đầu nhị ca. Bạch Kiếm Ca sững sờ một lúc rồi ngừng tu luyện, hắn ta lập tức tế ra một pháp khí phi hành, không chút do dự bước vào bên trong.
Bạch Đông Lâm vung tay phá vỡ không gian, ném pháp khí phi hành vào trong đó, rồi phi độn về phía xa.
Đương nhiên không thể để nhị ca theo mình vào Vũ Tháp, không những sẽ bại lộ Tử Triệu mà có khi sẽ gặp phải rất nhiều rắc rối. Hắn không thể để đám người trong Đại La Kiếm Tông nghĩ rằng nhị ca đã chết.
Sau khi làm xong tất cả mọi việc, một quang cầu phù văn lấp lánh kim quang từ từ bay ra khỏi vòng tay Cực Đạo. Nó lập tức mở rộng bao chọn lấy Bạch Đông Lâm. Khoảnh khắc ánh sáng loé lên rồi biến mất, Bạch Đông Lâm đã quay về Vũ Tháp.
Bạch Đông Lâm ở gần như vậy, đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý của Đồng Tiêu và những người khác, không ngờ có một tên Thần Văn cảnh nho nhỏ nhưng gan rất lớn, dám trốn ở đây xem trận chiến, có lẽ cũng có chút bản lĩnh hơn người.
Bạch Đông Lâm luôn theo đuổi phong cách khiêm tốn biết điều thế mà vẫn thu hút được sự chú ý của đại lão, may mà là đại lão cùng nhà nên vấn đề không lớn, hắn vẫn còn ổn định được.
Theo động tác của Đồng Tiêu, đám người phía sau cũng sôi nổi thi triển thủ đoạn, bắt đầu dẫn theo đệ tử của môn phái mình trở về. Bạch Kiếm Ca cùng với pháp bảo phi hành ở trong không gian kép cũng được đón đi.
“A Di Đà Phật!”
Một tăng nhân có khuôn mặt già nua bước ra khỏi đám đông, nhìn Ma La với ánh mắt phức tạp rồi chắp tay trước ngực, nói:
“Ma La tổ sư, tiểu tăng lĩnh pháp chỉ của La Hán, mời tổ sư tiến vào trong Trấn Ma Tháp chịu phạt!”
Ánh mắt nam tử dẫn đầu lạnh lùng nghiêm nghị, sát khí nồng đậm ngưng tụ thành sương máu vây quanh thân thể. Hắn ta từ tốn mở miệng nói:
“Lão lừa trọc, đợi lão tử đánh chết hắn ta xong, ngươi có thể lấy thi thể hắn ta về bàn giao!”
Ma La hơi nheo mắt, vẻ mặt u ám. May mà hắn ta đã gặp được Phật tử thiên sinh ở Cổ Giới này nên đã để lại chuẩn bị từ trước.
Nếu không, sợ rằng hôm nay sẽ chết ở đây!
Ma La lại liếc nhìn Minh Dự Đế Quân. Tên ngu này, sắp chết đến nơi mà còn không biết. Không biết nghĩ gì mà lại đưa tên mất trí này vào thế giới của mình, hắn ta thật sự cho rằng bản thân là Khai Thiên Cảnh thật à?
Đợi một lúc nữa ngươi sẽ hối hận muốn chết cho mà xem. Nghĩ đến kết cục của Minh Dự Đế Quân và Cổ Giới thì tự nhiên trong lòng Ma La lại cảm thấy thư thái hơn rất nhiều.
“Lừa trọc, đến lúc lên đường rồi!”
Một quyền đấm ra, trời long đất lở!
Bạch Đông Lâm dừng trạng thái giả chết trong cơ thể, dần hô hấp trở lại, khoanh chân ngồi trong đại điện của Vũ Tháp, chậm rãi thở dài một hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận